Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1827: Lừa người

Diệp Thiên Dật thấy Gia Cát Văn cuối cùng cũng đến, cảm thấy thật sự không dễ dàng mà.
Hắn một người chịu vượt qua trận đòn hiểm của năm người, bên cạnh còn có mười mấy người ở bên đó xem, Diệp Thiên Dật có chút không chịu đựng được nữa.
Nhưng thật tốt là hắn đến rồi.
Diệp Thiên Dật vừa đánh vừa truyền âm cho Gia Cát Văn.
Sau đó Diệp Thiên Dật dùng phép tạo hóa mới để mở ra một góc nhìn mới có thể xem hết được vị trí của mọi người ở chỗ này.
Vừa rồi phá hủy toàn bộ là Diệp Thiên Dật thất sách rồi, nhưng không sao cả rồi.
Sau đó Gia Cát Văn rời đi.
“Hừ.”
Chu Á Thành cười giễu.
“Diệp Thiên Dật, ngươi còn đấu tranh cái gì, nói cho ngươi biết, đã có một số số lượng thiên tài thuộc tính không gian được tập trung đến đây rồi, cảnh giới của bọn hắn cao hơn ngươi, số lượng nhiều hơn người, thuộc tính không gian mà ngươi dựa vào cũng sẽ vô dụng, hơn nữa, vừa rồi người bạn tốt đó của ngươi Gia Cát Văn đến xem tình hình của ngươi hiện tại, thậm chí là không có do dự gì mà lập tức rời đi rồi, Diệp Thiên Dật ngươi vẫn chỉ là một người cô độc!”
Chu Á Thành ngừng một lát, rồi tiếp tục nói: “Còn vọng tưởng giành vị thứ nhất sao? Ngươi thật sự rất mạnh, bây giờ ta cũng thừa nhận, nhưng tầm nhìn của ngươi cũng quá hạn hẹp rồi, ngươi nghĩ mọi thứ đều quá đơn giản rồi, hừ.”
Và Diệp Thiên Dật vừa né tránh, vừa nói: “Một đám người đánh ta, sau đó ngươi ở đây nói nhảm, ngươi không biết xấu hổ sao?”
“Haizzzz! Ngươi đã mất đi thời cơ tốt nhất tránh xa chỗ này rồi, ngươi đã thất bại rồi!”
Chu Á Thành cười giễu nói.
Phía ngoài...
“Kì lạ quá, Diệp Thiên Dật này không có ngốc như thế chứ? Tuy chúng ta đang đứng ở góc nhìn thượng đế hiểu được mọi chuyện, nhưng nói theo lẽ thường Diệp Thiên Dật này cũng có thể nghĩ đến rất nhiều thứ chứ? Hơn nữa không phải đều đồn, Diệp Thiên Dật này rất thông minh lanh lợi sao? Không phải Diệp Thiên Dật này là thiên tài sao? Đây cũng không giống hành động của thiên tài nha.”
“Nhưng tình hình bây giờ, Diệp Thiên Dật này thế nào cũng sẽ bị đào thải, đây không phải thế giới bên ngoài, thế giới bên ngoài của hắn có lẽ sẽ tạo nên huyền thoại, chắc chắc sống sót, dựa vào ngoại lực của hắn, nhưng đây là thế giới ảo, hắn chỉ có thể dựa vào bản thân, nhưng bây giờ xem ra, hắn căn bản không có thực lực mạnh nhiều như vậy, hắn tiêu đời rồi, xem hắn còn làm màu làm mè thế nào được nữa đây.”
“.....”
Nhưng, một số người biết, không đơn giảm như vậy!
Có lẽ những người này, có một vài người hiểu Diệp Thiên Dật, hoặc có thể những người này cảm thấy Diệp Thiên Dật tuyệt đối không phải người đơn giản như vậy!
Như rất nhiều thiên tài hàng đầu!
Bọn họ xem ra cũng tuyệt đối thông suốt hơn nhiều thiên tài.
Nói một chút, lúc bắt đầu Diệp Thiên Dật dường như có thể chạy rồi, nhưng hắn không hề chạy, và bây giờ dẫn đến hắn đã mất đi cơ hội chạy trốn, vậy tại sao lúc bắt đầu hắn không chạy chứ?
Có thể nghĩ đến hai khả năng. Thứ nhất, hắn chính là không muốn chạy!
Lần thứ hai, hắn quá kiêu ngạo, hắn căn bản không coi những người này ra gì!
Cái nào có khả năng lớn hơn?
Dựa theo những tiếng tăm của Diệp Thiên Dật, thực ra mỗi cái đền có khả năng!
Diệp Thiên Dật thực sự rất kiêu ngạo, nhưng đồng thời Diệp Thiên Dật cũng là một thiên tài.
Nếu hắn chỉ là một người liều lĩnh đơn thuần, hắn sẽ không làm nhiều việc như vậy.
Hơn nữa, nếu là khả năng thứ hai, nếu hắn tự đại, hắn có tự tin mình đúng, hắn lẽ ra phải dùng sức mạnh lớn để hạ gục những người này chứ? Và không phải giống như bây giờ, ở đây để chơi trốn tìm với bọn hắn, lợi dụng không gian, tốc độ và cát vàng không ngừng trốn tránh!
Thật ra, rất nhiều người có một ý nghĩ, Diệp Thiên Dật này có thể có âm mưu gì đó.
Nhưng nói thật, nếu họ đặt mình trong trường hợp đó, họ thật sự không nghĩ ra được cái gì, tất cả mọi người đều nhắm vào hắn, đồng thời còn là trong thế giới ảo, không có ngoại lực nào, hắn có thể làm được gì chứ?
Nghĩ không ra.
Nhưng, một vài cường giả bên trong chánh điện của học viên Võ Thần đối với Diệp Thiên Dật thật là tràn đầy kì vọng! Kì vọng hắn có thể làm ra được việc!
Cho nên, bọn hắn thực sự cảm thấy Diệp Thiên Dật không chỉ đơn giản như vậy.
Một bên khác...
Gia Cát Văn bởi vì đã mở được giao diện có thể xem được định vị của tất cả mọi người, hắn đang tìm người.
Dựa vào ý tưởng mà Diệp Thiên Dật nói cho hắn, hắn cảm thấy cũng khá thú vị.
Khả năng của kế hoạch này không cao, thậm chí có thể có do may mắn, nhưng, người bình thường thật sự không thể nghĩ ra được cách này, cho nên Gia Cát Văn cảm thấy khá thú vị, hắn muốn phối hợp với Diệp Thiên Dật đi thử xem thế nào.
Dù làm không được, cũng cần có đường lui.
Gia Cát Văn gặp phải Triệu Văn Vũ.
Chính xác mà nói thì không phải gặp, mà là hắn tìm thấy rồi, chỉ là thoạt nhìn như bọn họ vô tình gặp nhau.
“Ồ?”
Triệu Văn Vũ ánh mắt có chút dừng lại nhìn Gia Cát Văn.
Gia Cát Văn là thiên tài có tiếng, và trong mắt của rất nhiều thiên tài, hắn rất mạnh, ít nhất là ở trong mắt của Triệu Văn Vũ, Gia Cát Văn này là đối thủ vô cùng mạnh của hắn.
“Gia Cát huynh không đi cùng với Diệp Thiên Dật sao? Cảm thấy Gia Cát huynh dường như đánh giá rất cao Diệp Thiên Dật.”
Triệu Văn Vũ cười haha nói.
Gia Cát Văn đứng ở chỗ đó khóe miệng hơi hơi nhêhcs lên, nói: “Vậy sao? Ta biểu hiện rõ vậy sao?”
“Đúng vậy, có thể xem ra Gia Cát huynh đánh giá cao Diệp Thiên Dật, nhưng mà ta cũng đánh giá cao hắn, đây thôi, ta đang ở trên đường đến tìm Diệp Thiên Dật đây.”
Triệu Văn Vũ cười nói.
“Vậy thật khéo, ta vừa mới từ bên chỗ Diệp Thiên Dật đi ra.”
“Hả?”
Triệu Văn Vũ nhíu mày: “Vậy người không đi cùng hắn sao?”
Gia Cát Văn cười, nói: “Cần phải nói thật sao?”
“Đương nhiên rồi!”
Triệu Văn Vũ nói.
“Nói thật thì là, ta thật sự không thích Diệp Thiên Dật chô lắm, còn nguyên nhân, kì thực rất đơn giản, Triệu huynh có thể hiểu, hẳn là cũng giống ngươi.”
Gia Cát Văn nói.
“Hahahaha!”
Triệu Văn Vũ cười lớn.
“Gia Cát huynh, ngươi không nông cạn như thế chứ. Ta còn cho rằng ngươi không phàm phu tục tử giống với những người bình thường chúng ta chứ, kì thực luôn cảm thấy Gia Cát huynh rất không đơn giản, cảm thấy Gia Cát huynh có sự trưởng thành mà những người chúng ta không có cấp bậc này, cảm thấy tức giận nhưng không biểu hiện ra, không thể đoán được.”
“Hahahahha----“
Gia Cát Văn cười lớn, sau đó nói: “Có thể đó chỉ là dáng vẻ bên ngoài của ta thì sao? Rốt cuộc, trong lòng ai cũng đều ẩn chứa một con dã thú.”
Triệu Văn Vũ đi qua, đưa tay về phía Gia Cát Văn: “Cho nên, Gia Cát huynh bây giờ đặc biệt thuận mắt rồi, ta cũng vô cùng bằng lòng kết thân cùng với Gia Cát huynh.”
Lúc trước nói thế nào hả?
Đối với Triệu Văn Vũ, những thiên tài cấp bậc này mà nói, hắn nên phụ thuộc về cấp bậc T1, thiên tài vô cùng vô cùng cao cấp, tuyệt đại đá số mức độ kì vọng và sùng bái thiên tài!
Nhưng trên hắn, vẫn còn có thiên tài cấp T0!
Cho nên, vừa mới trò chuyện với Gia Cát Văn, thực sự hắn rất không thích, bởi vì bản thân hắn không thích cái người Gia Cát Văn này, nhưng bây giờ lại khác rồi, bởi vì cảm giác cũng khác đi rồi.
Đạo lí rất đơn giản!
Bạn cần đăng nhập để bình luận