Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1850: Tâm tư của Ứng Vô Vấn

Vòng khảo hạch thứ 3 này vô cùng đơn giản, từng người một lên sân, sẽ cho ngươi một sân bãi, bên cạnh có mấy thiết bị đặc biệt, thiết bị sẽ liên tục thả ra công kích với tốc độ nhanh về phía ngươi.
Công kích giống như đạn, là các loại màu sắc, không có thực thể, đánh trúng ngươi căn bản sẽ không có bất kì cảm giác đau nào, những thiết bị này tổng cộng sẽ thả ra 500 lần công kích, mà việc các học viên phải làm chính là không sử dụng bất kì thuộc tính sức mạnh nào, không giải phóng bất kì võ kĩ nào, tiến hành né tránh trong phạm vi quy định, bị đánh trúng một lần trừ bao nhiêu điểm đó…
Vì vậy đây không phải một mục tăng điểm, mà là một mục trừ điểm, so chính là điểm của ai bị trừ ít hơn!
Diệp Thiên Dật nhìn từng người hoàn thành khảo hạch phía trước, 500 lần công kích, trên cơ bản một người một phút là kết thúc rồi, tần suất trung bình 1 giây có 10 lần công kích, còn về có thể tránh bao nhiêu, vậy hoàn toàn là nhìn năng lực một người rồi!
Tốc độ của vòng này trái lại cũng rất nhanh, bởi vì không có mấy chục cái sân, giáo viên cũng không phải đang chấm điểm, bọn họ chú ý nhiều hơn chính là thông tin của ngươi có tương ứng hay không, do hệ thống đã thống kê ngươi đã bị công kích mấy lần, bị trừ mấy điểm, vì vậy rất nhanh đã có kết quả, sau khi Diệp Thiên Dật bọn họ đến, trên cơ bản cũng chẳng phải chờ mà đến bọn họ bắt đầu khảo hạch luôn rồi.
“Các ngươi lần lượt tiến vào sân thi.”
Một giáo viên nhìn mấy người Diệp Thiên Dật rồi nói.
Sau đó Diệp Thiên Dật, Long Bảo Nhi, Lưu Ly Vũ và Ứng Vô Vấn bọn họ tiến vào 4 sân thí luyện khác nhau.
Lúc bắt đầu, mỗi một người bọn họ đều biểu hiện vô cùng tốt…
Đặc biệt là Long Bảo Nhi, nàng cũng đổi trạng thái trở nên tập trung hẳn, né tránh rất nhanh nhẹn!
Nhìn thấy được, nàng trừ cái não bé bằng hạt dưa ra, phương diện khác quả thật rất lợi hại, đặc biệt là phương diện chiến đấu này, trong miệng cô gái nhỏ còn đang ngậm một cây kẹo.
“Lâm Hiên này quả thật là lợi hại.”
“Đều lợi hại!”
Những người đó lần lượt gật đầu khen ngợi.
Không chỉ là Diệp Thiên Dật, mỗi người đều mạnh!
Chỉ là…
Diệp Thiên Dật sai sót một chút.
Hắn quả thật là sai sót rồi!
Bị một sức mạnh đánh trúng rồi!
Sau khi bị trúng đạn, thân hình Diệp Thiên Dật hơi lảo đảo!
Vẻn vẹn 1 giây, Diệp Thiên Dật bị trúng mười mấy đạn!
“Đáng tiếc! Diệp Thiên Dật này sai sót rồi.”
“Long Bảo Nhi cũng sai sót rồi.”
Đún vậy!
4 người, chỉ có một mình Lưu Ly Vũ không có sai sót!
Cái chính là độ khó vòng này quả thật hơi lớn, bọn họ hình như đều hơi xem thường độ khó của vòng này, mà Lưu Ly Vũ lấy ra lực chú ý hai trăm phần trăm, bởi vì nàng cảm thấy, nàng không so được với rất nhiều người, nàng phải thật nghiêm túc.
Mà Diệp Thiên Dật quả thật là sai sót rồi, hắn đã hơi khinh thường!
Sau đó…
Vòng này, Lưu Ly Vũ 10 điểm, Diệp Thiên Dật 7 điểm, Ứng Vô Vấn 7 điểm, Long Bảo Nhi 7 điểm.
“Đáng ghét.”
Ứng Vô Vấn khó chịu chết mất!
Vốn hắn có lẽ sẽ không sai sót, hắn cũng rất nghiêm túc, bởi vì hắn không muốn lại thua Diệp Thiên Dật nữa.
Nhưng, trong lúc Diệp Thiên Dật sai sót kia, lực chú ý của hắn từng chút đặt ở trên người Diệp Thiên Dật bên cạnh, nên hắn hơi dương dương tự đắc!
Nhưng bởi vậy mà hắn đã phân tâm, phản ứng không kịp.
Diệp Thiên Dật nhận huy chương thân phận đi đến vòng thứ 4.
Nói thế nào đây?
Với 7 điểm này, hắn sợ rằng điểm trung bình sẽ trực tiếp bị kéo xuống dưới.
“Nhưng cũng không sao cả.”
Diệp Thiên Dật nghĩ nghĩ.
Nếu như điểm số bản thân quá cao, 108 phong, nói không chừng hắn thật sự lên được.
Nhưng Diệp Thiên Dật cảm giác có lẽ sẽ không xếp ở vị trí rất cao, mà nếu như xếp hạng sẽ không rất cao, Diệp Thiên Dật sẽ gặp phiền phức lớn rồi.
“Như vậy cũng tốt.”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
Chính là có thể cần một khoảng thời gian ngắn, một khoảng thời gian ngắn này không thể đi thân thiết với Tiểu Hàn Tuyết các nàng.
Hu hu hu…
Rất nhanh, Diệp Thiên Dật lại đến địa điểm vòng thi thứ 4.
Một lần chiến đấu xếp hạng của Học viện Võ Thần này, rất nhanh, hiệu suất rất cao, nhưng nói thật, cũng là khá lợi hại!
“Ngươi sai sót rồi.”
Lưu Ly Vũ lạnh lùng nói một câu với Ứng Vô Vấn.
Không cần biết là phần trả lời câu hỏi vòng 2 hay là sai sót vòng 3, đều không khiến Lưu Ly Vũ cảm thấy thực lực của Ứng Vô Vấn không được.
“Ừm, vẫn là thực lực không được.”
Ứng Vô Vấn lạnh lùng nói.
“Không phải.”
Lưu Ly Vũ hoàn toàn bởi vì Ứng Vô Vấn nói thẳng thắn như vậy, mà cảm thấy trái lại không phải là vấn đề mặt thực lực.
“Tại sao ngươi để ý người kia như vậy?”
Lưu Ly Vũ hơi kì lạ hỏi.
“Đó là Diệp Thiên Dật.”
Ứng Vô Vấn nói.
“Diệp Thiên Dật?”
Ứng Vô Vấn nhìn nàng.
“Lưu Ly Vũ, đừng nói là ngươi chưa từng nghe nói Diệp Thiên Dật chứ?”
Lưu Ly Vũ lắc lắc đầu: “Hơi quen tai, có thể từng nghe nói lúc nào đó, nhưng không hiểu rõ.”
“Hắn sao, cảnh giới không cao, nhưng là đệ tử của Yêu Hậu, dựa vào sức mạnh gì đó người không biết, thậm chí có thể…”
Sau đó Ứng Vô Vấn nói những sự tích của Diệp Thiên Dật cho Lưu Ly Vũ nghe.
Nhưng…
Ứng Vô Vấn luôn hữu ý vô ý ám thị Lưu Ly Vũ, cái mà Diệp Thiên Dật dựa vào, không phải thực lực của hắn, mà là dựa vào sức mạnh bên ngoài, loại linh khí bên ngoài không biết tên.
Đương nhiên hắn không nói thẳng, chỉ là lời hắn nói khiến Lưu Ly Vũ cho rằng như vậy.
“Huyền Thiên Thánh Khí?”
Lưu Ly Vũ hơi hơi trầm ngâm.
“Cái này cũng không chắc, hiện trên đại lục không có người nào có thể đưa ra kết luận đó là thứ gì, nhưng nhìn hiệu quả, rất có thể là ngang hàng với Huyền Thiên Thánh Khí, chỉ là không phải một trong thập đại Huyền Thiên Thánh Khí.”
“Đó là thứ đến từ thời đại chúng thần thượng cổ?”
“Ừm, đúng vậy, là nghi ngờ trước mắt, đồ của Diệp Thiên Dật này chính là đến từ thời đại Chúng Thần, cũng chỉ có thể giải thích như vậy, trước mắt mọi người cho rằng, Diệp Thiên Dật này lấy được truyền thừa của thời đại Chúng Thần.”
“Chắn là gần như vậy.”
Lưu Ly Vũ gật gật đầu.
Vì vậy, là ánh mắt nàng nông cạn rồi.
Nàng đã coi thường người này rồi.
Thì ra Diệp Thiên Dật này mới là đại lão.
Những cái khác trước không nói, chỉ riêng chuyện hắn là đệ tử Yêu Hậu này đã đủ để khiến nàng coi trọng.
“Vậy tại sao cảnh giới hắn không cao?”
Mặc dù nói nàng biết cảnh giới không thể nói rõ tất cả, nhưng…
Cảnh giới của hắn có phần quá thấp rồi? Ít nhất cũng phải đến Tam Hồn cảnh chứ? Không, ít nhất cũng phải Thất Phách cảnh mới đúng?
Cơ duyên vô hạn như vậy, mới chỉ Thiên Thần Cảnh Lục giai, hơi quá chậm rồi thì phải?
“Ai biết chứ, nhưng quả thật rất lợi hại.”
Ứng Vô Vấn nói.
Dù sao đối với hắn mà nói, điều cấm kị nhất chính là nói xấu người khác ở sau lưng, như vậy rất dễ khiến người khác ác cảm.
Vì vậy, hắn vẫn luôn không nói xấu Diệp Thiên Dật, nhưng…
Mặc dù không trực tiếp nói xấu Diệp Thiên Dật, nhưng lại khiến Lưu Ly Vũ nghĩ là, hắn hoàn toàn dựa vào ngoại lực!
Một người hoàn toàn dựa vào ngoại lực thành danh, cảnh giới còn thấp như vậy, hắn tính là cái gì chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận