Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 52: Soái ca, bạn gái xinh đấy

Đệch !
Vị thần tiên tỷ tỷ này cũng quả là cực phẩm đấy chứ?
Lúc lạnh lùng thì cực kỳ lợi hại, cực kỳ vô tình, đôi khi lại dễ thương hơn cả cái sự dễ thương, ôi trời! Tự nhiên muốn ‘ấy ấy ấy’ làm sao bây giờ!.
Chạy đến một khoảng cách nhất định rồi, Diệp Thiên Dật mới dừng lại.
"Buông ra!"
Mộ Thiên Tuyết đột nhiên lạnh lùng nói với Diệp Thiên Dật.
Vừa rồi không để ý, nhưng bây giờ chợt nhận ra rằng cái tên nhóc này thực sự là đang nắm lấy tay nàng! Mặc dù cũng có ấn tượng tốt với cái tên này đấy, nhưng nàng vẫn không thích lắm.
"Ờ !"
Diệp Thiên Dật giật mình cuống cuồng buông tay nàng ra.
Chà ! Cái chị đẹp này trở mặt cũng nhanh quá đi chứ, mới giây trước Diệp Thiên Dật còn cho rằng nàng xinh xắn đáng yêu, giây sau đã lại tỏ ra lạnh lùng đáng sợ.
"Nếu còn có lần sau, coi chừng tay ngươi gãy là cái chắc đấy."
Diệp Thiên Dật cạn lời.
Vô tình quá đi.
"Thần tiên tỷ tỷ nè, tốt xấu gì thì ta cũng đã giúp chị nhiều rồi mà? Chị cũng không nên tuyệt tình như vậy chứ."
"Việc nào ra việc nấy."
Mộ Thiên Tuyết nói xong, đôi mắt hoàn mỹ nhìn về phía xa, thấy bên đường có rất nhiều quần áo đẹp, thì đi tới.
"Tinh ... độ hảo cảm của Mộ Thiên Tuyết với ngươi giảm 5 điểm."
Diệp Thiên Dật nhún vai bất lực.
Vốn dĩ, độ hảo cảm của Mộ Thiên Tuyết với hắn vẫn còn được mười điểm, nhưng trong nháy mắt lại chỉ còn có năm điểm, đệch, khổ quá đi mà.
"Định mệnh thế này còn theo đuổi cái mẹ gì? Còn phải chiếm đoạt nữa chứ? Tiểu gia ta đây có ấn tượng đầu coi như còn không tệ, mới chạm vào tay mà đã đòi đánh gãy tay ta rồi, ai dà.... khó vãi."
Sau đó Diệp Thiên Dật đi theo.
Trong cửa hàng quần áo, Mộ Thiên Tuyết bước vào nhìn đầy thích thú, đây là cửa hàng quần áo dành cho nữ, tất cả đều là kiểu dáng của nữ, Mộ Thiên Tuyết chưa từng mặc qua quần áo hiện đại một lần nào cả, nhưng nàng cảm thấy chúng rất đẹp, chỉ là sao giá lại đắt như vậy chứ, đây nhìn qua cũng chỉ là những bộ quần áo vải vóc bình thường, tại sao lại đắt như vậy? Chẳng lẽ nhân loại đã hùng mạnh như vậy rồi sao?
Một số nhân viên bán hàng nhìn thấy một mỹ nhân như Mộ Thiên Tuyết bước vào, bọn họ vô cùng kinh ngạc, vội vàng chạy tới.
"Người đẹp, nàng muốn xem quần áo gì nào?"
Mộ Thiên Tuyết quay đầu nhìn lại, và Diệp Thiên Dật bước vào.
Tại sao nàng ấy muốn nhìn Diệp Thiên Dật chứ? Vì không có tiền nên nàng phải chờ Diệp Thiên Dật vào để mua chứ sao.
"Cái này, cái này, còn cả cái này nữa, vậy được rồi."
Mộ Thiên Tuyết chỉ vào một vài bộ và nói.
"Ngươi không thử sao?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
"Chẳng cần phải thử đâu."
"Lỡ không vừa thì sao?"
"Không đâu, vừa cả."
"Thử đi, nếu không thì dù nhỏ hay lớn thì mặc vào đều không đẹp."
Điều này đều có thể xảy ra tương tự đối với bất kỳ một người phụ nữ nào, kể cả Mộ Thiên Tuyết, bản chất của phụ nữ là yêu cái đẹp, một câu nói có thể không đẹp của Diệp Thiên Dật đã khiến nàng do dự.
"Được thôi."
Sau đó, nàng lấy một chiếc áo len cổ lọ màu trắng và áo khoác trắng rồi bước vào phòng thử đồ.
"Này soái ca, bạn gái của ngươi xinh thật đấy."
Một cô tư vấn viên, mỉm cười nói với Diệp Thiên Dật.
"Ha ha, đẹp đúng không, theo đuổi nàng ấy chắc phải tốn nhiều sức lực lắm nhỉ."
Diệp Thiên Dật mỉm cười.
"Thế cũng không sao, dù có cố gắng bỏ ra bao nhiêu mà có thể cưa được, thì cũng đáng hết."
Đúng lúc này, một tên tương đối đẹp trai bước vào, trong tay ôm một cô gái xinh đẹp.
Cô gái trẻ này thực sự rất xinh đẹp, có thể đạt tới tám mươi điểm, tám mươi điểm cũng là số điểm trung bình của đa số các nữ minh tinh.
"Ồ, Diệp thiếu, đây không phải là Diệp thiếu gia sao?"
Sau khi nhìn thấy Diệp Thiên Dật, tên kia sững sờ một lúc, sau đó khóe miệng giật giật, tiến đến trước mặt Diệp Thiên Dật nở một nụ cười.
Giọng điệu đầy khinh thường.
Đúng vậy, ở thành Thánh Thiên Thủy, những người biết Diệp Thiên Dật đều ngưỡng mộ hắn ta, nhưng họ lại khinh bỉ hắn ta.
Diệp Thiên Dật nhìn tên nhãi trước mặt, cái tên này thì Diệp Thiên Dật có biết hắn ta, tên là Trương Tường Vĩ, là bạn học cấp ba, Học viên Thiên Thủy và Thiên Tinh là học viện võ giả, cũng có thể coi như là cùng cấp với trường cấp ba, do Diệp Thiên Dật tương đối phế vật, cho nên Diệp Thiên Nhi muốn hắn ta học văn hóa, để hắn ta tốt hơn lên nên đã đưa hắn đến trường văn hóa.
Lúc đó tên Trương Tường Vĩ này hỏi Diệp Thiên Dật cách tán gái, sau đó nhà hắn bị phá sản, phải bồi thường mất 100 triệu, trở thành kẻ phá sản, sau đó nhà tên này lên như diều gặp gió, hơn nữa nhà họ Diệp đã không còn nữa, cho nên bây giờ khi đứng trước mặt là Diệp Thiên Dật, hắn tự nhiên trở nên kiêu ngạo.
"Thế nào? Bạn gái của ta, Diệp Lâm, nàng ấy có xinh không?"
Trương Tường Vĩ ôm lấy cô em xinh đẹp đó và nhìn Diệp Thiên Dật đầy tự hào, và với cả một cảm giác khinh thường.
Diệp Thiên Dật đã từng chơi qua rất nhiều phụ nữ, nhưng bây giờ bạn gái của tên Trương Tường Vĩ kia thực sự rất xinh đẹp. Hắn ta luôn tự hào về bạn gái của mình, đi đâu cũng khoe và thể hiện tình cảm, Đến cả Diệp Thiên Dật ngầu lòi kia cũng hết lời khen ngợi. Hơn nữa, ngươi đã chơi được cô em nào xinh đẹp như vậy hay chưa? ? E rằng không có ai cả, phải không?
Diệp Thiên Dật xoa cằm và liếc nhìn họ, sau đó nhún vai nói:
"Cũng được đấy chứ."
"Xùy !"
Trường Tường Vĩ cười.
"Ồ, Diệp thiếu bây giờ con mắt cao quá nhỉ, cũng được thôi sao? Thị lực của ngươi tốt thật đấy nhỉ, không biết bạn gái của Diệp Thiếu bây giờ thế nào rồi?"
Lúc này, Mộ Thiên Tuyết, người đã thay xong một bộ quần áo hiện đại, bước ra ngoài.
Vẫn có chút không quen lắm, nhưng sau khi nhìn mình trong gương thì thấy cũng không tệ lắm, sau đó nàng ấy nhìn Diệp Thiên Dật và hỏi:
"Ngươi thấy có hợp với ta không?"
Trương Tường Vĩ đứng đó mặt cứng đờ cả ra.
Đây ... Đây không phải là bạn gái của hắn ta chứ? Đệch?
Chắc là đúng rồi, một mình đưa nàng ấy ra ngoài đi mua sắm quần áo, còn không phải là bạn gái sao?
Trong khoảnh khắc này, Trương Tường Vĩ cảm thấy mình như một gã hề.
“Đi đi đi thôi.”
Sau đó hắn ta dắt theo bạn gái mình và rời khỏi đó một cách nhanh chóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận