Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 754: Tên này thật đúng là chó má

Ánh mắt mọi người đổ dồn vào ông lão Thần Vương cảnh kia. Hắn vẫn đứng đó không nhúc nhích!
"Cái gì? Trông hắn giống như... thật sự đã bị thôi miên vậy?"
"Không phải chứ? Chuyện này... Thần Vương cảnh! Đây là Thần Vương cảnh đấy! Thần Vương cảnh còn có thể bị thôi miên à? Tình huống gì vậy?"
"Diệp Thiên Dật này rốt cuộc đã lấy được yêu pháp này từ đâu!?"
"..."
Con ngươi của Thiên Lâm Thần vương kia bỗng nhiên co lại. Nhìn thấy tình cảnh này, bất giác hắn cảm thấy có gì đó không ổn!
Theo đó, Diệp Thiên Dật nhìn ông lão kia, suy nghĩ một chút, rồi vẫn là nhìn về phía Bắc Hạo Nhiên, hỏi: "Bệ hạ, hay là ngươi đến hỏi đi? Đến lúc đó đừng có người nói là ta đã giở thủ đoạn gì nữa! Hiện tại hắn đang trong trạng thái bị thôi miên. Tất cả những gì hắn nói đều sẽ là những lời nói thật trong tiềm thức! Ta không biết có phải là bọn họ muốn hãm hại ta hay không, nhưng đây là cách duy nhất để ta có thể sống sót. Ta hy vọng rằng suy đoán của ta là đúng!"
Bắc Hạo Nhiên đi tới, sau đó nhìn ông lão kia, hỏi: "Xin hỏi Bạch tôn giả, chuyện binh lính của Đế quốc Bắc Đẩu ta trúng độc rốt cuộc là có phải ngươi làm hay không?"
Tất cả mọi người yên tĩnh lại.
Mà Bạch tôn giả này đã bị Diệp Thiên Dật khống chế. Hắn nói cái gì, làm động tác gì đều dựa theo sự khống chế của Diệp Thiên Dật.
"Đúng vậy."
Đệt ——
Đồng tử của mọi người bỗng nhiên co lại.
"Chuyện này... chuyện chuyện chuyện này..."
Bọn họ đưa mắt nhìn nhau.
Kỷ Điệp các nàng giật mình nhìn Diệp Thiên Dật.
Hắn... thậm chí có thể thôi miên cả Thần Vương cảnh sao? Hắn thật sự chỉ là Lĩnh Vực cảnh thôi sao? Chuyện này... thật là đáng sợ!
Đôi mắt đỏ hồng của Bắc Manh Manh cũng ánh lên một tia sáng kỳ dị.
Bắc Hạo Nhiên hơi nhướng mày!
Diệp Thiên Dật này... thật đúng là đã làm được rồi sao?
Đáng giận!
Lần này không ổn rồi. Những vị Thiên Lâm Thần vương này rơi vào thế khó ở đây bởi vì có thể Diệp Thiên Dật sắp gây ảnh hưởng tới quan hệ giữa bọn họ rồi!
Thiên Lâm Thần vương nắm chặt nắm đấm!
"Ngươi đang nói bậy bạ gì đó!"
Thiên Lâm Thần vương tức giận nói.
Nhưng mà Bạch tôn giả không có bất kỳ phản ứng nào.
Sau đó Diệp Thiên Dật khống chế Bạch tôn giả. Bạch tôn giả tiếp tục nói: "Vốn dĩ chúng ta tới đây chính là để giết tên phò mã kia. Khi mời rượu, Thiên sư đã rót đầy rượu cho phò mã, nhưng thực ra là để hạ độc vào trong rượu. Thế nhưng chúng ta cũng không biết tại sao tên phò mã kia lại chưa bị độc chết! Thậm chí ta đang nghi ngờ có phải loại độc này đã hạ nhầm vào trong rượu của bản thân hắn và Thập Tam hoàng tử rồi hay không."
Mọi người trong đó đều xôn xao.
Cả người Thiên Lâm Thần vương ngây ngốc.
"Sau đó bệ hạ muốn ta hãm hại hắn. Trong rượu không có độc, cho nên ta đã lặng lẽ hạ độc tên lính kia, đó là độc của Thực Tâm Thảo!"
Mọi người nuốt một ngụm nước bọt!
"Toàn lời xằng bậy! Toàn lời xằng bậy!"
Thiên Lâm Thần vương phẫn nộ quát to.
Bắc Hạo Nhiên biết làm sao đây?
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi cong lên, nói: "Thiên Lâm Thần vương, ta đã nói rồi. Thuật thôi miên của ta có thể khiến cho người ta nói chuyện dựa theo ký ức trong tiềm thức, cho nên lời hắn nói nhất định là sự thật. Có phải thật vậy hay không, tin rằng bản thân Thiên Lâm Thần vương ngài hiểu rõ nhất. Thực sự không được, nhưng nếu ngươi không phục, ta cũng có thể phóng ra một chút thuật thôi miên lên người ngươi! Mà ta vỏn vẹn chỉ là Lĩnh Vực cảnh, đây chính là thuật thôi miên, mà không phải là thuật khống chế. Lĩnh Vực cũng đừng hòng khống chế được Thần Vương cảnh. Để xoá bỏ hoài nghi, ngay cả đến việc đặt câu hỏi cũng sẽ do bệ hạ tự mình hỏi. Ngươi còn có gì có thể nói không?"
Trên mặt những người chung quanh lộ vẻ khiếp sợ, nhưng bọn họ không dám nghị luận gì.
Thời khắc này, Thiên Lâm Thần vương thật sự muốn mặt đất nứt ra một kẽ hở để cho hắn chui vào! Nhưng mà hắn không thể thừa nhận được!
"Bản đế không biết ngươi rốt cuộc đã dùng yêu pháp gì, nhưng bản đế dám nói là bản đế quả thật luôn nhằm vào ngươi, tính kế ngươi, muốn hãm hại ngươi!"
Một câu nói của Thiên Lâm Thần vương khiến mọi người đều đờ đẫn.
Hắn thừa nhận rồi à? Hắn toàn toàn có thể không cần thừa nhận mà! Nhưng hắn lại thừa nhận rồi á?
Đế vương kia cũng đơ luôn! Rõ ràng hắn muốn nói là trước giờ hắn không hề nhằm vào hắn, tính kế hắn, mưu hại hắn! Hắn không muốn thừa nhận! Thế nhưng hắn sao lại...
Khóe miệng Diệp Thiên Dật cong lên: "Vậy được, nếu bản thân Thiên Lâm Thần vương ngươi cũng đã thừa nhận thì phần còn lại cũng không có gì để nói nhiều nữa. Ta chỉ muốn hỏi Bắc Đẩu đế vương ngài một câu, ngươi sẽ bảo vệ ta không? Liệu có bởi vì thứ ta trêu chọc đến là một đế quốc to lớn khác mà sẽ đưa ta cho bọn họ, mặc cho bọn họ xâu xé hay không?"
Bắc Hạo Nhiên: "..."
Mịa nó nữa!
Cái tên Diệp Thiên Dật này thật đúng là chó má!
Nếu như không có ai ở đây thì hắn đã sớm trở mặt rồi. Thậm chí nếu như không có ai, Thiên Lâm Thần vương cũng sẽ không tốn công giết chết Diệp Thiên Dật như vậy, mà giờ đây...
Không bảo vệ thì sao? Tất cả các đại thần và gia tộc đều ở chỗ này, bọn họ để mắt đến điều này. Diệp Thiên Dật không sai, ít nhất mọi người biết rằng Thiên Lâm Thần vương vẫn luôn muốn làm gì đó với Diệp Thiên Dật, chính là hãm hại hắn. Diệp Thiên Dật còn là phò mã, hắn không bảo vệ thì không xứng là đế vương tốt, không đáng để những gia tộc này trung thành với hắn. Bởi vì bọn họ đều biết rằng giả sử một ngày gia tộc của bọn họ xảy ra chuyện, Bắc Đẩu đế vương này cũng sẽ bán đứng bọn họ như đã bán đứng Diệp Thiên Dật vậy!
Bảo vệ ư?
Vậy lại là không nể mặt Thiên Lâm Thần vương rồi! Điều này sẽ ảnh hưởng tới quan hệ giữa bọn họ...
Hiện tại, Diệp Thiên Dật dành sự lựa chọn này lại cho tân đế hắn!
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Bắc Hạo Nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận