Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 855: Ngươi phải tham gia trận chiến chư thiên lần này.

Về phần Diệp gia, Diệp Thiên Dật chẳng thèm quan tâm đoái hoài gì đến nữa, bây giờ bọn họ không còn quan trọng đối với Diệp Thiên Dật nữa, họ cũng không thể gây nên sóng gió gì!
Mà lý do Diệp Thiên Dật có lẽ sẽ không đợi ở Bát Hoang là bởi vì ở đây hắn đã quá nổi bật rồi, hắn lo rằng sẽ có chuyện gì đó xảy ra! Đến Bát Hoang rồi thì cũng không ai có thể nhận ra hắn.
Trong Hạ gia, Hạ Ngữ Hàn lại hôn mê ngay khi vừa bước vào trong.
“Ông à, nguyền rủa của con gái chúng ta…”
Người mẹ xinh đẹp của Hạ Ngữ Hàn đang ngồi bên cạnh nàng, nhìn đứa con gái của mình, nàng thấy rất đau lòng.
Nhất định bà rất đẹp, nếu không thì đã không sinh ra được một người con gái xinh đẹp như vậy.
“Haizzz, là ta vô dụng, bây giờ hy vọng duy nhất là Diệp Thiên Dật rồi.”
Hạ Thiên Hạ thở dài nói.
Diệp Thiên Dật quả thực rất phi phàm, ai cũng thấy như vậy! Năng lực của hắn có hạn, nhưng Diệp Thiên Dật thực sự là không có giới hạn.
“Nhưng… sư tôn của Ngữ Hàn chỉ có thể trấn áp, Thiên Dật có cách nào không?”
Hạ Thiên Hạ nói: "Đứa nhóc này nhất định sẽ có cách, hôm nay nàng không thấy hắn nghịch thiên thế nào đâu!"
Nhưng Lâm Diệu lại đầy lo lắng.
Những gì nàng muốn rất đơn giản, bình an là được rồi, thật sự không cầu nghịch thiên ghê gớm như vậy.
"Cây cao thì đón gió lớn. Thiên Dật quả thực rất ưu tú và xứng đôi với Ngữ Hàn. Ta cũng rất hài lòng, nhưng... ta sợ rằng sẽ có điều gì đó xảy ra với hắn. Ngữ Hàn cực kỳ nặng tình, và nó thật sự rất thích Thiên Dật. Nếu hắn xảy ra chuyện gì bất trắc, khó tránh khỏi Ngữ Hàn sẽ phải chịu đau khổ."
Hạ Thiên Hạ nói: “Chí ít thì bây giờ sẽ không có chuyện gì. Hôm nay có Nhất Kiếm Vạn Cổ xuất hiện, hẳn là có không ít người đoán được gì đó. Ít nhất trong khu vực tám đế quốc không ai dám động đến hắn, cho dù là ám sát bọn họ cũng không dám, Thần Vương cảnh và Thần Hư cảnh đều chết dưới tay hắn, ai mà dám động?"
"Đúng vậy!"
Đúng lúc này, Tiểu Vũ bước vào.
"Gia chủ, Diệp Thiên Dật đến rồi."
Mắt Hạ Thiên Hạ sáng lên.
"Vào đi, cho hắn vào!"
"Vâng ạ!"
Sau đó Diệp Thiên Dật bước vào.
"Cha mẹ."
Sau khi bước vào, hắn cười ha ha rồi chào Hạ Thiên Hạ và Lâm Diệu.
Tiếng gọi của Diệp Thiên Dật khiến cả hai người cảm thấy không được tự nhiên cho lắm.
"E hèm, đứa nhóc này, vẫn nên gọi là chú đi, sau này hãy nói."
"Ấy đừng mà, ta và Ngữ Hàn cũng không phải đang yêu đương nữa. Bọn ta đã kết hôn rồi, tất nhiên là phải gọi cha mẹ rồi." Diệp Thiên Dật mỉm cười.
Nghe xong lời này Lâm Diệu cũng rất vui!
"Hai người nói chuyện đi, ta đi pha trà."
Lâm Diệu nói xong rồi rời đi.
Diệp Thiên Dật nhìn Hạ Ngữ Hàn đang nằm trên giường.
“Nàng lại hôn mê rồi sao?”
“Đúng vậy, Thiên Dật, ngươi có cách gì không?” Hạ Thiên Hạ hỏi.
Diệp Thiên Dật gật đầu: "Có, lần này ta tới đây là để hóa giải nguyền rủa cho nàng."
Mắt Hạ Thiên Hạ sáng lên.
“Ta biết tên nhóc ngươi nhất định có cách mà!”
Diệp Thiên Dật mỉm cười vỗ vai Hạ Thiên Hạ.
“He he.” Diệp Thiên Ý gãi đầu nói: “Có điều nàng phải tỉnh lại mới được!”
“À, không sao! Đúng rồi, Nhất Kiếm Vạn Cổ tìm ngươi…”
Diệp Thiên Dật nói: “Mời ta đến Yêu Tâm Phong?”
Hạ Thiên Hạ hít vào một ngụm khí lạnh.
Mặc dù đã đoán trước như vậy nhưng hắn vẫn không khỏi hoảng sợ.
“Quả nhiên!”
“Thế ngươi tính như thế nào?”
Diệp Thiên Dật nói: “Đi!”
“Tốt lắm!” Hạ Thiên Hạ gật đầu hài lòng.
Nếu Diệp Thiên Dật không dám đi, ông sẽ thật sự khinh thường Diệp Thiên Dật.
"Khi nào ngươi đi?"
Diệp Thiên Dật nói: "Ba hoặc năm ngày nữa."
"Được rồi! Nói cho cùng, các ngươi đều còn trẻ. Càng trẻ, cơ hội càng nhiều, thời gian càng quý giá!"
“À, đến lúc Ngữ Hàn sẽ đến Băng Thần cung chứ?”
Hạ Thiên Hạ gật đầu; "Ừm, ngươi đi rồi thì tự nhiên nàng cũng muốn thăng cấp bản thân. Băng Thần cung có thể giúp nàng thăng cấp nhanh nhất! Nếu không phải bởi vì ta, nàng đã đi từ lâu rồi, cảnh giớ từ lâu đã không chỉ như vậy rồi!"
Diệp Thiên Dật nói: “Thiên phú là vĩnh viễn, sẽ không muộn đâu.”
"Đúng thế! Thiên phú của ta và vợ ta khá là bình thường, cũng không ngờ lại có thể sinh ra một đứa con gái tài giỏi như vậy, cũng có thể tính là không hổ thẹn với đứa con gái này rồi!" Hạ Thiên Hạ cưng chiều nhìn con gái của mình.
“Đúng rồi, hắn lại để cho ngươi tham gia trận chiến chư thiên lần này sao?” Hạ Thiên Hạ đột nhiên nghĩ tới gì đó, liền hỏi hắn như vậy.
Diệp Thiên Dật gật đầu: "Nếu có thể tiến vào Yêu Tâm Phong, nửa năm sau tham gia!"
“Cái gì? Nửa năm sau tham gia?”
Diệp Thiên Dật gật đầu
“Quả nhiên, vẫn là người phụ nữ truyền kỳ của lục địa kia, đáng sợ thật! E răng chỉ có áp lực nghịch thiên như vậy mới có thể dạy dỗ được bốn vị đệ tử như thế kia.”
Diệp Thiên Dật nói: “Hình như bọn họ rất lợi hại.”
Hạ Thiên Hạ nhìn Diệp Thiên Diệu nói: “Hình như? Làm gì có chuyện hình như!”
“Rốt cuộc là lợi hại đến mức nào?”
“Ta làm sao mà nói cho ngươi hiểu được nhỉ?… Có biết thiên bảng không?”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Lục địa có thiên bảng, địa bảng và huyền bảng là ba bảng xếp hạng lớn nhất. Thiên bảng có năm mươi người, địa bảng có một trăm người và huyền bảng có năm trăm người. Bốn vị đệ tử của Yêu Tâm Phong đã chiếm giữ bốn vị trí trong mười vị trí đầu thiên bảng rồi.”
“Bốn vị trí đầu?” Diệp Thiên Dật hỏi.
Hạ Thiên Hạ liếc nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó lắc đầu: “Làm sao có thể chứ? Tuy rằng bọn họ đều nghịch thiên, nhưng ở đây xếp theo tuổi tác, mà ở Chúng Thần Chi Vực lại càng có nhiều người nghịch thiên hơn nữa! Lúc đầu chỉ có một vị trí đầu tiên thuộc về bọn họ, nhưng điều đó không có nghĩa là bọn họ nằm trong bốn vị trí đầu.”
“Như vậy à…”
“Ta thậm chí còn không biết thiên bảng có những ai, ta không thể nhìn thấy thiên bảng, đến lúc đó ngươi chắc chắn có thể chạm được nó! Nhưng ta chỉ biết chuyện này, người đứng đầu thiên bảng là đại đệ tử của Yêu Tâm Phong, cũng là vị đệ tử đầu tiên của nàng, trận chiến chư thiên năm đó của nàng được xem như là trận chiến đỉnh nhất từ trước đến nay chưa từng có trong lịch sử!”
Diệp Thiên Dật nói: “Ta nghe nói, năm đó vừa khéo bảy điện đều có thánh tử và thánh nữ tham gia, những vị thiếu chủ có địa vị cao nhất đều tham gia trận chiến đó!"
“Đúng vậy! Trong trận chiến chư thiên năm đó, đại sư tỷ của Yêu Tâm Phong là người đứng đầu! Quá là nghịch thiên! Cũng là sau trận chiến đó, nàng xếp hạng đầu trong thiên bảng! Ba bảng xếp hạng đó chỉ bao gồm những người trẻ dưới hai mươi tám tuổi thôi, sự tồn tại của cấp bậc đó không thể tưởng tượng nổi, chỉ mới ở độ tuôi khoảng tầm hai mươi thôi mà đã đạt đến trình độ tu luyện mà những người khác phải tu luyện đến hàng trăm năm, hàng nghìn năm, thậm chí gần mười nghìn năm mới đạt tới được!”
Hạ Thiên Hạ thở dài.
Diệp Thiên Dật mới nghĩ thôi đã sôi máu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận