Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1192: Hàn Nhụy ơi, ngủ chưa vậy?

Ba cô gái mỗi người mang trong lòng tâm sự riêng.
Đã hai tháng không gặp Diệp Thiên Dật, nói không nhớ là giả. Trong lòng các nàng thật sự rất nhớ hắn.
Các nàng đều đã nhận định Diệp Thiên Dật là người đàn ông của mình, ngay cả Hàn Nhã Nhi luôn không thừa nhận quan hệ vợ chồng với Diệp Thiên Dật nhưng thật ra cũng đã nhận định hắn rồi.
Phượng Dao tương đối hào phóng, nàng muốn thì làm, nàng rất mong chờ Diệp Thiên Dật đến làm nàng thoải mái một trận.
Lâu rồi không làm chuyện ấy nên có chút ngứa ngáy.
Còn Hàn Nhuỵ, tính cách nàng có chút tùy tiện, không phải nàng hy vọng làm chuyện ấy với Diệp Thiên Dật. Nhưng tóm lại vẫn chút chờ mong. Ừm, nếu hắn mò tới thì đầu tiên cứ cự tuyệt hắn, nếu thật sự không ngăn được thì thuận theo thôi.
Hàn Nhã Nhi lại khác, nàng nói một là một hai là hai, nói không cho ngươi làm thì ngươi đừng hòng động đến một sợi lông của nàng, nói không phải vợ chồng thì không phải vợ chồng.
Nàng chắc chắn sẽ làm như vậy. Muốn làm nàng đồng ý, vậy phải xem mặt Diệp Thiên Dật dày tới đâu mới dụ được nàng rồi.
Nói đến lần thứ hai của Hàn Nhã Nhi và Diệp Thiên Dật, hắn trực tiếp muốn nàng ở suối nước nóng, Hàn Nhã Nhi tức giận nhưng cũng không thể chống cự lại được, đành phải thuận theo.
Phương pháp đối phó với nàng chính là phải mặt dày.
“Ừm, đi đâu trước đây?”
Diệp Thiên Dật bước tới bước lui.
Ai hắn cũng muốn ăn.
Hai vị nữ hoàng, thật kích thích, hai loại phong cách, một người là kiểu cao quý, vũ mị mê người, người kia lại cao ngạo lạnh lùng y như tuyết liên Thiên sơn.
Người nào cũng thơm ngon như bát bún giò. Còn …… Hàn Nhuỵ, Diệp Thiên Dật chơi nàng không đã vì vậy hắn rất muốn rất muốn hung hăng “giáo huấn” nàng để nàng cầu xin tha mới thôi.
“Dù sao không thể làm ba người cùng lúc được. Ít nhất hiện tại không được. Mình phải đưa ra quyết định thôi.”
Thật rối rắm.
“Đợi đã. Ai nói chỉ có thể làm một người. Ta muốn làm cả ba.”
Hai mắt Diệp Thiên Dật bừng sáng.
Chỉ làm được một người? Ai bảo vậy?
Tuy không thể làm cả ba cùng lúc nhưng có quy định nào là hắn phải ở cùng một người cả đêm đâu? Hắn một đêm ở cùng cả ba người không được sao?
Tất nhiên sẽ có chút mệt nhưng Diệp Thiên Dật hạnh phúc là được. Hắn bình thường một đêm ba lần, tương đương với việc mỗi người ít đi hai lần. Đâu cũng giống nhau, có xíu phiền toái cho hắn nhưng tiểu huynh đệ của mình thoải mái là được rồi!
“Ừm, ta nên tới phòng nào trước đây?”
Diệp Thiên Dật đắn đo.
Người cuối cùng, Diệp Thiên Dật hắn chắc chắn muốn ôm cơ thể mỹ nhân thơm tho ngào ngạt ngủ một giấc thật dễ chịu rồi.
Vậy quyết định đi chỗ Nhã Nhi cuối cùng đi. Kiểu ngự tỷ lạnh lùng cao quý như nàng chính là kiểu Diệp Thiên Dật yêu nhất.
Tình cảm của hắn với các nàng đều như nhau, đều yêu thương các nàng hết sức. Diệp Thiên Dật rất thích loại cảm giác này.
Rất dễ hiểu, kiểu phụ nữ cao quý lạnh lùng - băng sơn mỹ nhân là kiểu làm cho đàn ông có ham muốn chinh phục nhất.
Thử nghĩ một chút đi, một kiểu là hoa khôi giảng đường thuần khiết ngọt ngào, một kiêu là ngự tỷ kiêu ngạo lạnh lùng, lúc xoxo kiểu nào có cảm giác hơn? Nhất định là mỹ nữ lạnh lùng rồi. Đây là tâm lý bình thường của đàn ông.
Đừng nói mấy lời như ta không thích ngự tỷ, ta chỉ thích hoa khôi trường ngọt ngào, khẳng định hoa hậu giảng đường ngọt ngào càng có cảm giác chinh phục, không đời nào. Chỉ có thể nói ngươi thích nàng, thích kiểu con gái này chứ không thể nói nàng sẽ cho ngươi cảm giác chinh phục hơn.
Tất nhiên Diệp Thiên Dật càng thích loại cảm giác này, nhưng cũng không phải hắn đối xử bất công với hai người còn lại.
Hàn Nhã Nhi thuộc kiểu không ngoan, hắn còn chưa thuần phục nàng thành công đâu.
“Ừm, đầu tiên tới chỗ một Nữ hoàng, sau đó tới người cuối cùng cũng là Nữ hoàng, hợp lý.”
Diệp Thiên Dật nghĩ xong thì thong dong bước về hướng phòng Phượng Dao.
Phượng Dao biết kẻ háo sắc Diệp Thiên Dật đêm nay chắc chắn muốn gái, vấn đề là muốn ai.
Nàng đã chuẩn bị xong, chỉ chờ Diệp Thiên Dật tới, nều hắn không tới nàng cũng không có biện pháp.
Phượng Dao tắm rửa xong, mang theo cơ thể thơm tho ngào ngạt đi ra, nằm ở trên giường nghe động tĩnh, sau đó nàng nghe được động tĩnh ở bên ngoài.
“E hèm.”
Đuôi mắt nàng lóe lên chút vui mừng.
Tên mặt dày không biết xấu hổ này lại tới chỗ ta?
Hửm, còn có chút đáng khen. Nàng rất hài lòng.
“Nữ hoàng...Vợ ơi, nàng ngủ chưa vậy?”
m thanh dê xồm của Diệp Thiên Dật vang lên.
Phượng Dao: “……”
Nói thật, khi nghe thấy giọng nói này, nàng đã suy nghĩ muốn tống Diệp Thiên Dật cho người khác.
Quá dung tục.
Xoẹt ——
Diệp Thiên Dật thấy nàng không trả lời liền phóng thích sức mạnh không gian đi vào trong phòng.
Diệp Thiên Dật liếm môi bước tới gần.
“Nàng đã chuẩn bị xong rồi sao?”
Diệp Thiên Dật cười tà nhìn Phượng Dao. Hắn liếc từ đầu đến chân nàng.
Trên người Phượng Dao không mặc gì, mặc cho hắn ngắm.
“Vừa mới tắm rửa xong.”
Phượng Dao nhàn nhạt nói, sau đó lườm Diệp Thiên Dật một cái.
“Hay là nàng mặc quần áo vào đi.”
“Hửm?”
Phượng Dao bất ngờ, trừng mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
Đây là Diệp Thiên Dật sao?
Ngươi rốt cuộc là ai. Ngươi từ cơ thể Diệp Thiên Dật lăn ra đây. Lăn ra đây cho ta.
“Ngươi chắc chắn chứ?”
Phượng Dao hỏi.
“Ý ta là, Nữ hoàng nàng buộc thắt lưng chưa? Nếu không mặc một chút?”
Diệp Thiên Dật đáng khinh đi qua, bàn tay thò vào trong tấm chăn mỏng.
Phượng Dao: ???
Mẹ nó.
Người này……
“Ngươi thật là biến thái. Lăn. Tìm người khác đi.”
Phượng Dao trừng mắt nhìn Diệp Thiên Dật.
“Ha ha ha, không được. Thôi được rồi, như vậy làm cũng được.”
Diệp Thiên Dật nhào tới.
……
Một hồi chiến đấu kịch liệt diễn ra.
Cách ——
Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc.
“Sao lần này ngươi…… yếu vậy?”
Phượng Dao thở hổn hển nằm trên giường hỏi một câu.
Diệp Thiên Dật:???
“Ngươi lặp lại lần nữa?”
“So với trước kia yếu đi rất nhiều, xem ra là không được rồi.”
Diệp Thiên Dật: “……”
Không phải cơ thể hắn yếu đi mà là hắn tính nếu mình không nhanh chút đến lúc các nàng ngủ rồi thì chết, còn hai mỹ nhân đang chờ hắn đó.
“Fuck.”
Diệp Thiên Dật chửi thề, sau đó đè nàng xuống giường.
Bốn lần thì bốn lần. Hắn lên được. Hắn phải bắt nàng trả giá vì câu nói ban nãy, phải làm nàng cho hối hận xin tha mới thôi.
Quả nhiên Diệp Thiên Dật rất mạnh mẽ. Chưa được bao lâu Phượng Dao đã xin tha.
“Lần sau còn dám nói ta yếu hay không?”
Diệp Thiên Dật trừng mắt nhìn nàng.
Phượng Dao không nói gì, đá Diệp Thiên Dật một cái, sau đó nhắm mắt lại, lười biếng đưa lưng về phía Diệp Thiên Dật muốn ngủ.
“Nàng nghỉ ngơi cho tốt, ta đi ra ngoài một chuyến.”
Phượng Dao mở mắt.
“Làm gì?”
“Có chút việc mà thôi, nghỉ ngơi đi.”
Phượng Dao cũng không nghĩ nhiều, gật đầu sau đó lười biếng đi ngủ.
“Khốn khiếp. Ta biết ngay hắn lại không biết xấu hổ đi tìm chị đại hoặc là đi tìm Nữ hoàng Phượng Dao rồi.”
Hàn Nhuỵ cắn răng.
Tuy nàng luôn mạnh miệng nói không thích Diệp Thiên Dật, nhưng trinh tiết cũng đã cho hắn, nàng còn có thể đi tìm người đàn ông khác sao? Nàng sẽ không làm như vậy, chỉ là……
Hàiz, quả nhiên mình vẫn kém chị và Nữ hoàng Phượng Dao.
Nói thật nàng khó tránh khỏi có chút mất mát.
“Khốn khiếp. Đi chết đi. Về sau ngươi đừng mơ tưởng chạm vào một sợi tóc của bổn cô nương.”
Hàn Nhuỵ ôm gối đầu chuẩn bị đi ngủ.
“Hàn Nhụy ơi, nàng đi ngủ chưa vậy?”
m thanh dê xồm của Diệp Thiên Dật vang lên.
Hàn Nhuỵ: “……”
Hàn Nhụy nghe thấy giọng của hắn thì rất bất ngờ, trong lòng nàng có chút vui vẻ.
Diệp Thiên Dật lại tới tìm nàng ha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận