Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 630: Ngươi hỏi nàng ấy!

Gia Cát Phong nghĩ một hồi mới nói: "Về Diệp Thiên Dật, ta đã từng muốn xem thử vận mệnh của hắn nhưng không có được một đầu mối nào!"
Sau đó hắn nhìn Gia Cát Thanh Thiên.
"Hừ!" Gia Cát Thanh Thiên hừ lạnh, đúng là hắn có chút không hợp với Thiên Cơ Các! Nhưng hắn xác thật cũng từng là người của Thiên Cơ Các!
"Đừng nhìn ông mày!"
Gia Cát Thanh Thiên khó chịu nói.
Gia Cát Phong cũng chẳng biết làm sao, thở dài.
"Nếu nàng ta thật giống như Diệp Thiên Dật thì sẽ không dễ xem được vận mệnh. Dù vậy vẫn có thể thử một chút, ngài Gia Cát Thanh Thiên, có thể nói thuật thôi diễn thiên cơ của ngài đã đạt mức nghịch thiên, ngài có thể thử một lần không?"
Chí Tôn Thiên Đạo của Võ Thần Điện hỏi Gia Cát Thanh Thiên.
Hắn dùng từ "ngài" dù cho bối phận của hắn cao hơn Gia Cát Thanh Thiên. Vậy là đủ thấy hắn nhún nhường đến mức nào, muốn được lên thượng vị diện biết chừng nào, muốn lấy được một mẩu tin tức đến bực nào.
Gia Cát Thanh Thiên nói: "Ta có thể thử, nhưng không chắc sẽ thành công, ta chẳng nhìn ra được gì từ tên nhóc Diệp Thiên Dật, nếu nàng ta cũng giống hắn thì đừng mong mỏi nữa!"
"Được!"
Tất cả mọi người mong đợi nhìn Gia Cát Thanh Thiên thi pháp.
Mười phút sau, Gia Cát Thanh Thiên mở mắt.
"Sao rồi?"
Mọi người sôi nổi xúm lên hỏi.
Gia Cát Thanh Thiên lắc đầu: "Quả nhân, không tính toán ra được!"
"Nói cách khác, cô gái đó cũng giống Diệp Thiên Dật? Chấn động cổ kim?"
"Có lẽ thế!"
"Vậy...
Chúng cường giả bàn bạc.
"Như vậy! Để mọi người có thể tiến vào thượng vị diện, chúng ta phải tìm được nàng. Để nàng có thể trực tiếp xuất hiện, ta nghĩ đến một cách, đại hội thiên hạ! Nếu nàng thật sự nghịch thiên, nhất định sẽ bộc lộ tài năng trong đại hội!"
Một Chí Tôn Thiên Đạo nói.
"Nhỡ nàng không tham gia thì sao?"
"Đúng vậy, đại hội thiên hạ được tổ chức là để ban thưởng bảo vật đỉnh cấp cho các thiên tài đứng đầu đại lục, đồng thời cũng cho bọn họ động lực và hoàn cảnh tu luyện. Trong tương lai cũng sẽ gánh vác trách nhiệm nặng nề của đại lục. Nói thì nói vậy nhưng chắc gì đã có thể hấp dẫn tất cả những người trẻ tuổi đến tham gia chứ?”
Chí Tôn Thiên Đạo của Võ Thần Điện nói: "Dễ thôi, tăng giá trị phần thưởng của đại hội thiên hạ lên là được."
"Cái gì?"
"Trước nay đều là tứ đại tiên môn đại diện tổ chức và cũng chuẩn bị phần thưởng cho đại hội thiên hạ, nhưng lần này liên quan đến chuyện của cả đại lục, Võ Thần Điện ta, tự mình góp một món linh khí Thánh giai!"
Hít ——
Nghe lời hắn nói, mọi người đều hít một hơi khí lạnh.
Linh khí Thánh giai đó, ngay cả linh khí Thánh giai mà hắn cũng dám cắt ruột cắt gan lấy ra làm phần thưởng? Trước kia cùng lắm cũng chỉ là linh khí Thần giai và một đống tài nguyên tu luyện đỉnh cấp mà thôi!
Đúng vậy, hắn đã sắp mất cả cái mạng này rồi! Linh khí Thánh giai có đáng gì, hiếm hoi chứ, sao lại không? Dẫu thế thì so với tính mạng và nâng cao tu vi của mình cũng chẳng đáng một xu. Nếu không được, hắn lại chả phải mang theo linh khí Thánh giai đó xuống mồ à? Đã vậy thì dùng linh khí Thánh giai để hấp dẫn tài năng trẻ khắp đại lục còn hơn, chỉ cần thu hút được thật nhiều, chỉ cần hắn có thể sống tiếp, vậy tuyệt đối không thua thiệt!
"Thế nên, hỡi các cường giả và tông môn, vì có thể đi lên Thượng vị diện, các ngươi không bày tỏ một chút sao?"
"Hỏa Vân sơn trang góp một món linh khí Thần giai!"
"Lôi Lăng tông góp một món linh khí Thần giai."
"Đế quốc Cửu Châu ra một món linh khí Thần giai!"
"..."
Trong nháy mắt, không biết bao nhiêu là linh khí xuất đầu lộ diện!
"Tốt lắm! Bản tôn sẽ tự mình tới giám sát chuyện này, ngày mai sẽ công bố chuyện này đến toàn đại lục. Ngoài ra, cử hành đại hội thiên hạ trước thông lệ một tháng, nửa tháng sau sẽ diễn ra đại hội, các vị có dị nghị gì không?"
"Không có!"
"Tất nhiên là không có!"
...
Sau đó cũng vì chuyện này, lần đầu tiên từ khi xuất hiện đến giờ, đại hội thiên hạ được tổ chức trước thời hạn một tháng. Thậm chí là phần thưởng cũng từ ba món linh khí Thần giai trước đó bay lên thành hơn một trăm món, hù chết người của cả đại lục rồi!
Có điều... yêu cầu đối với những người đến tham gia đại hội thiên hạ cũng tăng lên!
Trước đó Huyền Thiên cảnh cũng có cơ hội tham gia đại hội, còn bây giờ lại bị gạt phăng mất tư cách tham gia. Vốn dĩ cả Pháp Tắc cảnh cũng bị gạt bỏ, nhưng đột nhiên lại có người nói, khi Diệp Thiên Dật thành danh vẫn chỉ là Pháp Tắc cảnh. Vậy là Pháp Tắc cảnh được giữ lại!
Tổ chức trước thời hạn làm rất nhiều người muốn tham gia đại hội thiên hạ phải lập tức chuẩn bị lên đường.
Còn đám người Linh Kiếm phái coi Diệp Thiên Dật là kẻ thù thì sao, lại chấm mút được cái gì? Đến Thiên Đạo cảnh bọn họ còn chẳng có, Chí Tôn Thiên Đạo lại chết trong ta Diệp Thiên Dật, bọn họ còn bao thù kiểu gì!?
Nhưng có thù tất báo, cũng chẳng phải không báo được! Đợi lên Thượng vị diện là được!
...
Bảy ngày cứ thế nhanh chóng trôi qua.
Không sai, Diệp Thiên Dật hôn mê một phát bảy ngày, trong bảy ngày đấy, đại lục bình yên lạ thường.
Nói thừa! Còn không phải do tên đầu sỏ gây tội làm đại lục không yên nổi một ngày đang bất tỉnh nhân sự à!
Thiên Hồ Sơn không tổn thất nhiều lắm, nếu cố mài ra thì có một linh khí Thánh giai bị hủy, nhưng chuyện này cũng phải chịu thôi! Không nhiều người Thiên Hồ Sơn có chuyện đã là rất tốt rồi! Bây giờ, các đại tông môn, thậm chí cả một vài thế lực đều đang tập trung ở đây chuẩn bị đi lên thượng vị diện.
Cả địa điểm cử hành đại hội thiên hạ cũng thay đổi. Bởi lẽ trên đại lục vẫn còn vài người hy vọng có được Diệp Thiên Dật, bọn họ nghĩ nếu để hắn đi đường xa sẽ rất nguy hiểm. Vậy nên, đại hội thiên hạ được chuyển đến tổ chức ở Võ Thần Điện. Nơi cách Thiên Hồ Sơn không quá xa.
Bảy ngày này cũng coi như khá tốt, Diệp Thiên Dật cũng không mở hệ thống mới. Hệ thống này cũng xem như có nhân tính, nó biết có khi Diệp Thiên Dật phải hôn mê bảy ngày nên không mở hệ thống mới ra cho hắn, nếu không chắc chắn không thể hoàn thành nổi!
Ngày nào Mộ Thiên Tuyết cũng đến phòng Diệp Thiên Dật thăm hắn vài lần. Bạch Hàn Tuyết thì vẫn ở đây chăm sóc Diệp Thiên Dật.
"Chị Mộ, sao hắn còn chưa tỉnh nữa chứ?"
Ngoài phòng Diệp Thiên Dật, Bách Hàn Tuyết lo lắng hỏi Mộ Thiên Tuyết.
"Ngươi hỏi nàng ấy."
Mộ Thiên Tuyết nhìn Tô Mị Nhi đang đứng cách đó không xa lắc tóc mình.
"Hả?"
Mộ Thiên Tuyết nói: "Tối nào cũng như tối nấy, hễ không có người là nàng lại tới hút tinh khí của Diệp Thiên Dật, nếu không hắn đã tỉnh từ lâu rồi.”
Bạch Hàn Tuyết: "..."
"Nè nè nè, bà chị à, ngươi cũng đừng có nói lung tung thế chứ. Mấy ngày nay tiểu Thiên Dật đã rất mệt rồi, bổn cô nương chỉ là muốn giúp hắn nghỉ ngơi mấy ngày cho khỏe thôi mà. Không phải chứ, vậy mà cũng trách ta?"
Tô Mị Nhi tủi thân nói.
Diệp Thiên Dật khổ quá mà!
Rất nhiều lần tiềm thức hắn đã muốn tỉnh rồi chẳng hiểu ra làm sao lại ngủ tiếp.
Nhưng từ từ hãng nói, ngủ thật thoải mái...
"Cửu trưởng lão, đại hội thiên hạ sắp bắt đầu rồi, hắn phải mau tỉnh lại để tu luyện."
Tô Mị Nhi nhảy xuống cây, đi tới nói: "Vậy thì sao? Giờ tiểu Thiên Dật là con cưng của cả đại lục. Hắn chẳng coi phần thưởng của đại hội thiên hạ ra gì đâu, so với linh khí trong tay hắn, có khi hắn còn khinh thường ấy chứ! Đứng đầu hay vào top mười cũng không phải vấn đề gì lớn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận