Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1691: bên B có suy nghĩ khác

Một tách cà phê đưa đến trước mặt Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật từ từ khuấy.
“Vậy ta xin giới thiệu về bản thân mình trước, Diệp Thiên Dật, cảnh giới Thiên Thần cảnh, phương diện khác, chẳng hạn như tất cả các yêu cầu mà ngươi nói đều phù hợp.”
Diệp Thiên Dật nói.
Diệp Thiên Dật...
Tên tuổi có chút nổi tiếng, tuy nhiên, nàng không hề cho rằng Diệp Thiên Dật trước mặt là Diệp Thiên Dật của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông ở Hạ Vực, hơn nữa Hoàng Liên quả thực không quen Diệp Thiên Dật, cũng chưa từng thấy mặt của hắn!
Có vài người ở Thượng Vực từng gặp hắn, nhưng nói thật là, mấy người từng gặp Diệp Thiên Dật không là gì so với những cường giả thực lực của Thượng Vực chưa từng gặp hắn!
Lí do cho rằng đây không phải Diệp Thiên Dật đó là, ngươi nói xem, một thiên tài như thế, sao ngươi lại làm cho công ty chia sẻ bạn trai ở Thượng Vực chứ? Đây không phải chuyện hàm hồ à?
“Cụ thể đến trình độ nào rồi?”
Đôi mắt đẹp của Hoàng Liên nhìn Diệp Thiên Dật hỏi.
Diệp Thiên Dật suy nghĩ, nói: “Ừm, chắc cũng được.”
“Ta cần một người rất giỏi.”
Hoàng Liên nói tiếp.
“Gần như vậy.”
“Ừm.”
Hoàng Liên nhấp một ngụm cà phê, và đang suy nghĩ về điều đó.
“Đàn thì sao?”
Khi mẹ nàng còn trẻ rất thích đàn, lúc nhỏ nàng cũng nghe theo lời mẹ và thường xuyên luyện đàn ngoài giờ tập, cho nên các ngươi sẽ thấy, tay của nàng vô cùng đẹp.
“Yên tâm, chuyện này ngươi sẽ rất hài lòng, muốn thử chút không?”
Hoàng Liên lắc đầu: “Không cần đâu.”
Nếu hắn đã nói thế rồi thì không cần phải thử nữa, nàng chỉ cần tìm hiểu chút là được.
“Thơ văn thì thế nào?”
“Cũng tạm.”
Diệp Thiên Dật gật đầu nói.
“Hãy nói cho ta biết vài điều về thân phận của ngươi đi.”
Sau đó Diệp Thiên Dật nói.
“Không được.”
“Hả?”
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
“Đừng nói là ngươi đến từ khu vực của tám đế quốc nhé, ngươi chỉ được nói là người của Thượng Vực thôi.”
Hoàng Liên nói.
“Không vấn đề.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Ừm.”
Nàng gật đầu.
“Phải rồi, vậy ngươi muốn ta làm gì?” Diệp Thiên Dật uống một ngụm cà phê.
Tối mai là sinh nhật của mẹ ta, bà hi vọng ta có thể tìm được một người bạn trai, vì thế, tối mai ngươi chỉ cần diễn tốt vai bạn trai ta, bảo đảm không bị lộ, để mẹ ta hài lòng, còn cụ thể làm thế nào, có thể phải xem sự phát huy lúc đó của ngươi, yêu cầu ta đã viết rõ, nếu ngươi không làm được, thì giờ nói luôn với ta, nếu không, nếu xảy ra vấn đề vì sự kiêu căng của ngươi, thì hậu quả tự chịu.”
Đôi mắt đẹp của Hoàng Liên nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật, nàng đang kiểm tra biểu cảm và ánh mắt của hắn.
Nàng là người có địa vị gì?
Nữ hoàng của Đế quốc Nguyệt Thần, cường giả hàng đầu, còn Diệp Thiên Dật trước mặt nàng, ít nhất trong mắt Hoàng Liên chính là một đứa trẻ có thể nhìn thấu.
Điều khiến nàng rất vừa ý là, nghe thấy lời mình nói, biểu cảm và ánh mắt của Diệp Thiên Dật vẫn khá tự nhiên.
“Nếu đã nhận rồi, đương nhiên ta sẽ làm tốt.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Tốt, ta còn phải nhắc nhở thêm với ngươi, tiệc sinh nhật tối mai sẽ có rất nhiều cường giả có thể vượt quá sức tưởng tượng của ngươi, quan lại quý tộc, tlão đại tông môn, quyền lực rất cao ở đại lục, ngươi ứng phó nổi không?”
Ngoài việc nói với Diệp Thiên Dật chuyện này ra, câu này thực ra có hàm ý khác, dự tiệc sinh nhật tối mai với thân phận bạn trai của nàng, nhân vật chính đương nhiên là nàng và mẹ nàng, tuy nhiên vì là bạn trai nàng nên ngươi cũng là nhân vật chính, ngươi cũng được tiếp xúc gần với các lão đại, không phải cứ ngồi một chỗ cười, gật đầu là che đậy được.
“Được chứ!”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Được!”
Thấy ánh mắt Diệp Thiên Dật không thay đổi, Hoàng Liên cũng gật đầu, sau đó nàng khẽ gật đầu nhìn Diệp Thiên Dật.
“Nếu như có thể làm tốt, ta sẽ thương cho ngươi gấp mười lần.”
“Thanh toán trước.” Diệp Thiên Dật nói.
Hoàng Liên lấy nhẫn không gian ra và đẩy đến trước mặt Diệp Thiên Dật.
“OK, còn gì cần dặn dò không?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Sau đó Hoàng Liên lấy ra một tệp tài liệu dày cỡ một xấp giấy A4 và đẩy đến trước mặt Diệp Thiên Dật.
“Đây là thông tin của ta, thích gì, không thích gì, ngoài những thứ đó ra còn có một vài chuyện đã được biên tập, bao gồm cả việc ta và ngươi gặp nhau khi nào, yêu nhau thế nào, bên nhau bao lâu và vài thông tin khác, mấy chuyện này cần ngươi ghi nhớ trong một ngày.”
Diệp Thiên Dật liếc nhìn.
“Trời ạ! Mấy chiêu trò này cũ rích quá rồi đó.”
Diệp Thiên Dật không nhịn được thốt lên.
Hoàng Liên:???
Điều đầu tiên Diệp Thiên Dật thấy là câu chuyện biên tập của nàng, đó là bọn họ làm sao gặp nhau... nguyên do là...
Có một ngày, nàng bị kẻ gian hãm hại, bị trọng thương mà bỏ chạy, hôn mê, vô cùng nguy hiểm, được Diệp Thiên Dật cứu, sau đó Diệp Thiên Dật dùng y thuật lợi hại của hắn trị khỏi cho nàng, từ đó hai người họ xem như là quen biết.
Lí do hai người quen biết là Hoàng Liên soạn!
“Cũ rích?”
Hoàng Liên khẽ cau mày nhìn Diệp Thiên Dật.
Nàng cảm thấy, cảnh giới của Diệp Thiên Dật quá thấp, Thiên Thần cảnh, vậy còn có gì để nàng thích hắn đây? Không có còn gì khác là được cứu, sau đó vì nguyên nhân này mà dần dần nảy sinh tình cảm.
Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nói: “Anh hùng cứu mĩ nhân, quá cũ rồi.”
Sau đó Hoàng Liên nói: “Dù sao cảnh giới của ngươi cũng không cao, bình thường, trong mắt người khác, ta và ngươi không thể là người yêu được, cho nên chỉ có nguyên nhân này mới khiến chúng ta ở bên nhau, sẽ không dấy lên nghi ngờ gì lớn, không phải à?”
“Ừm... nói cũng đúng.” Diệp Thiên Dật gật đầu.
Sau đó hắn tiếp tục đọc.
“Theo đuổi ngươi phải mất 5 năm à? Ta nói này bà chị à, ta mới hai mươi ba tuổi, cũng tức là, ta theo đuổi ngươi từ năm mười tám tuổi à? Có phải hơi giả trân rồi không hở?”
Diệp Thiên Dật nhịn cười hỏi.
“Nhưng...”
Hoàng Liên khẽ cau mày suy nghĩ gì đó.
“Nếu không... người khác không tin.”
Có người theo đuổi cả trăm năm nàng còn không đổ, mới 5 năm nàng cảm thấy cũng ít quá.
“Đây có là gì, được rồi, trong lòng ta tự có tính toán.”
Còn về việc Hoàng Liên lo lắng, Diệp Thiên Dật có thể hiểu được.
Nàng quả thực rất xuất sắc, chưa nói cái khác, nguyên cái diện mạo, cảnh giới, thì nàng chính là thiên kiêu chi nữ, không thiếu người theo đuổi, đơn giản là nàng không để mắt đến thôi.
Điều nàng lo lắng không gì khác chính là, mình là bạn trai giả của nàng, đến lúc đó ở chỗ đấy, có rất nhiều lão đại, thân phận người yêu của họ sẽ bị rất nhiều người nghi ngờ, nếu có một vài thông tin không hay, vậy thì càng bị nghi ngờ, mà một khi bị nghi ngờ, nàng sẽ rất xấu hổ.
Không chỉ khiến mẹ nàng không vui, mà còn làm bản thân rơi vào cảnh khó xử.
“Ngươi xem thông tin khác đi, ngày mai vẫn ở đây, giờ này, ta đến đón ngươi.”
Hoàng Liên nói xong liền rời đi.
“À, đợi đã.”
Diệp Thiên Dật cất tập tài liệu đó đi.
“Hử?”
Nàng khó hiểu nhìn Diệp Thiên Dật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận