Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 547: Con gái Tông chủ Hỏa Thần tông, Hỏa Vũ!

Hỏa Vũ là ai? Là con gái của người đứng đầu Hỏa Thần tông đấy, sao nàng có thể không nhận ra Vạn Đạo Tà Hỏa được cơ chứ?
Ầm ——
Hai luồng sức mạnh ập vào nhau, bán kính xung quanh biến thành một biển lửa.
Diệp Thiên Dật lui về phía sau.
Mặc dù mình phóng ra võ kỹ Thánh giai nhưng cũng không phải Cửu Long Phần Thiên hoàn chỉnh, cộng thêm Vạn Đạo Tà Hỏa đã tăng sức mạnh của mình lên gấp bội, thậm chí mình còn dùng cả Phép tạo hóa để gia trì nữa, vậy nhưng vẫn không thể bù được khoảng cách giữa bảy giai và một đại cảnh giới!
Vì sao?
Vì lần này không giống với Tần Hạo, võ kỹ cô gái này phóng ra không hề yếu chút nào! Sức mạnh vốn đã cách nhau rất xa, giờ lại thêm cả võ kỹ cực mạnh, chênh lệch giữa bọn họ lại càng thêm xa vời vợi.
Diệp Thiên Dật loạng choạng liên tục lùi về sau, nhìn đằng trước.
Lý Bang đã sớm chạy tới phía sau.
Vút ——
Thình lình, bóng người Hỏa Vũ xuyên qua biển lửa, xông đến Diệp Thiên Dật.
"Cẩu tặc! Ngươi trộm Vạn Đạo Tà Hỏa của Hỏa Thần tông! Chịu chết đi!"
Hỏa Vũ khẽ quát, duỗi tay hóa ra một thanh kiếm từ lửa nóng rừng rực, ngọn lửa ngưng tụ trong lòng bàn tay nàng, đột ngột chém xuống Diệp Thiên Dật.
Dù nàng cảm thấy bóng dáng người kia là nữ, nhưng không cần phải nghĩ nhiều, Vạn Đạo Tà Hỏa ở trên người kẻ này là sự thật.
Cùng lúc đó, Mãn Thiên Tinh cũng xuất hiện trong tay Diệp Thiên Dật.
"Vạn Thế Thiên Lôi Kiếp!"
Ầm ——
Hai luồng sức mạnh khủng bố va chạm vào nhau.
"Băng Phong Thiên Lý."
Sấm sét, lửa đỏ và băng lạnh đập vào nhau.
Hỏa Vũ sợ ngây người!
Yêu nghiệt gì đây?
Tốn thuộc tính, thời gian, băng, hỏa, lôi???
Mắt nàng mở trừng trừng.
Đây là yêu nghiệt gì vậy trời? Sao mình lại gặp phải... võ giả bốn thuộc tính đáng sợ như vậy chứ?
Chiến lực của nàng và Diệp Thiên Dật cách quá xa, nhưng dựa vào Pháp Tắc cảnh, đổi thuộc tính, lực áp chế của bốn thuộc tính, và đương nhiên không thể thiếu Thần kiếm Mãn Thiên Tinh nên hắn cũng không bị rơi vào thế yếu. Có điều phẩm cấp linh khí của cô gái này cũng không thấp.
Rắc rắc rắc ——
Thay vào đó là Hỏa Vũ, nàng phát hiện tay mình đang dần bị đóng băng, hàn lực đáng sợ kia có thể áp chế được lửa của mình! Sức mạnh này thật quá khủng khiếp!
Cùng lúc đó, Diệp Thiên Dật nổi giận lôi đình rót đầy sấm sét vào Mãn Thiên Tinh, thả Mãn Thiên Tinh, tiếp tục phóng sấm chớp, Diệp Thiên Dật nhảy thẳng vào nơi lửa băng và sấm chớp va chạm, vung một quyền về phía Hỏa Vũ.
Đồng tử Hỏa Vũ co rụt, phản xạ muốn rút tay, nhưng đã bị đóng băng nên không thể.
Rầm ——
Một quyền của Diệp Thiên Dật đánh mạnh vào ngực nàng .
Móa!
Thật đàn hồi, thật mềm mại!
Phụt ——
Hỏa Vũ phun một ngụm máu tươi, cả người văng ra ngoài, trong chớp mắt đó, Diệp Thiên Dật cũng vọt qua, tay vươn ra giữa không trung, Mãn Thiên Tinh trở về nằm gọn trong tay hắn, khi Hỏa Vũ ổn định thân hình lại, kiếm của Diệp Thiên Dật đã gác trên cổ nàng.
"Cho ngươi ba giây, giao Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa ra đây, nếu không sẽ phải chết rất thảm!"
Diệp Thiên Dật lạnh lùng nói.
Hắn không phải bại hoại, thật đấy! Hắn sẽ không vì cô gái này xinh đẹp mà nhẹ tay đâu.
Đậu móe! Cướp đồ của ta! Làm phản rồi hả!
Hỏa Vũ nghiến răng, lấy Chích Viêm Kỳ Nhung Hoa ra, Diệp Thiên Dật giật lại.
"Ta không giết ngươi, vì chúng ta không có oán hận đến mức phải người sống ta chết, nhưng nếu còn lần thứ hai, thì con mọe nó, ta sẽ phế các ngươi!"
Diệp Thiên Dật thả lỏng tay cầm kiếm, đi đến chỗ Lý Bang, thuận tay ngưng tụ một cầu lửa Vạn Đạo Tà Hỏa ném về phía Chích Hiên nằm vật trên mặt đất chuẩn bị bò dậy.
Hỏa Vũ muốn xông lên cản giúp hắn nhưng Diệp Thiên Dật lại bất ngờ phóng ra lực lượng thuộc tính mộc, dây leo bò lên trói nàng lại.
“A ——”
Chích Hiên gào lên thảm thiết, thân thể bùng cháy lên, Diệp Thiên Dật còn sợ hắn không chết hẳn, ném thêm một Đan Long Phần Nguyên. Chết đến không thể chết thêm nữa.
"Nhưng người này muốn giết ta, vậy nên hắn phải chết!"
Diệp Thiên Vũ lạnh lùng nói, vỗ vai Lý Bang bảo hắn đi.
Hỏa Vũ: ???
Năm thuộc tính...
Này...
Nàng nhớ rõ trên đời này, nàng chỉ nghe nói đúng một võ giả có năm thuộc tính, đó là Tứ Hoàng tử của Đế quốc Lôi Lăng, hắn có năm thuộc tính phong, hỏa, thời gian, băng, lôi, giờ lại thêm một võ giả năm thuộc tính mộc, hỏa, thời gian, băng, lôi nữa à?
Này...
Thật ra thì Diệp Thiên Dật còn thuộc tính phong chưa dùng nữa cơ! Giờ hắn có tận sáu thuộc tính cơ.
"Ngươi xong đời rồi."
Hỏa Vũ nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật nói một câu lạnh thấu tim gan.
Thật ra thì nàng cũng không quá dám ra tay.
Trời ơi! Người này mạnh đến đáng sợ! Đúng là nàng chưa dùng hết sức, nhưng còn hắn thì sao, hắn cũng dùng hết toàn lực chưa?
Năm thuộc tính, khủng bố đến vậy! Nàng có chút kiêng dè.
Một Lĩnh Vực cảnh thất giai như nàng mà lại sợ một Pháp Tắc cảnh thập giai, nói ra nàng còn cảm thấy xấu hổ nữa là.
Tất nhiên, nàng vẫn cảm thấy nếu đánh với hắn thật thì người thắng nhất định là nàng, dẫu sao cảnh giới rành rành trước mắt, chỉ là... Nếu có gì ngoài ý muốn thì sao? Vậy nên vẫn cứ trở về nói với người trong gia tộc cái đã.
"Ồ? Giết hắn thôi mà đã xong đời rồi à?"
Diệp Thiên Dật khẽ nhếch môi nhìn người con gái trước mặt.
"Đúng thế, hắn chính là con trai thứ hai của Chích gia, chi thứ của Hỏa Thần tông."
"Vậy còn ngươi?"
"Con gái Tông chủ Hỏa Thần tông, Hỏa Vũ!"
Hỏa Vũ nhìn Diệp Thiên Dật chằm chặp, trả lời.
Diệp Thiên Dật: "..."
Àh!
Người của Hỏa Thần tông?
Đậu móe! Mỹ nữ sư tôn nói Vạn Đạo Tà Hỏa là bảo vật của Hỏa Thần tông đúng không nhỉ?
Xong rồi xong rồi! Lần này xong rồi
Hắn chưa thử uy lực của Vạn Đạo Tà Hỏa nên mới lấy ra dùng thử, ấy vậy mà thế giới lớn như vậy lại cố tình đụng phải người của Hỏa Thần tông?
Nói thật, nếu nàng dốc toàn bộ hỏa lực đánh nhau với Diệp Thiên Dật thì cũng không chắc hắn đã thắng nổi, mới nãy dùng mấy cái võ kỹ mạnh mẽ đã tiêu hao khá nhiều linh lực rồi! Mà coi như hắn thắng thì cũng không bịt được miệng nàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận