Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1007: Chúng đệ tử Yêu Tâm Phong tề tụ

Yêu Tâm Phong
"Sư tôn."
Kiếm Cổ mang theo một cái túi đi tới.
Kim Cát đi theo phía sau hắn.
"Nàng lại tới nữa à?"
Yêu Hậu ngồi ở đó, thản nhiên nói một câu.
"Là một cô gái đưa tới, cũng giống với lúc trước."
Kiếm Cổ nói.
Yêu Hậu mở cái túi ra, bên trong có mấy cái hộp đóng gói tinh xảo, sau đó nàng lấy ra, bảy cái nhỏ, một cái lớn.
Yêu Hậu mở nắp hộp ra, bên trong đều là đồ ăn tinh xảo, sắc hương vị đều đủ, trong cái hộp lớn nhất là canh.
Bên trong còn đặt sẵ đũa, có sáu đôi.
Một đôi là của Yêu Hậu, năm đôi còn lại đương nhiên là dành cho năm đệ tử của Yêu Hậu, hiển nhiên người đưa tới không biết nàng có sáu đệ tử.
Yêu Hậu gắp một miếng thịt ăn thử.
"Ngồi xuống cùng nhau ăn đi."
Yêu Hậu thản nhiên nói.
"Hì hì, dạ!"
Kiếm Cổ và Kim Cát ngồi xuống, vui vẻ cầm đũa bắt đầu ăn.
"Ta nói chứ, các ngươi ăn mà cũng không chờ ta với?"
Một giọng nói vang lên, sau đó một thanh niên tuấn tú hạ xuống.
Người này mặt nào cũng tốt, dáng dấp đẹp trai, làn da trắng, chỉ là trắng có chút khó tin.
"Sư tôn."
Hắn cung kính thi lễ một cái với Yêu Hậu.
"Nhị sư huynh."
Kiếm Cổ và Kim Cát cũng hô một tiếng.
"Nhị sư huynh, chỉ cần mấy chục tiểu tình nhân kia của ngươi mỗi người làm một món ngươi cũng đủ ăn rồi, sao phải giành với chúng ta nữa." Kiếm Cổ vừa cười vừa nói!
"Hừ! Sinh nhật của sư tôn sao ta có thể không đến được."
Sau đó hắn cười rồi cầm đũa lên.
"Đại sư tỷ đâu rồi?"
Hắn hỏi một tiếng.
"Nhị sư huynh nhớ Đại sư tỷ rồi à?"
"Ha ha ha, đương nhiên là nhớ rồi, làm cô gái mà ta muốn có được nhất mà, chậc chậc chậc, nhớ quá, ôi, cô bé xinh đẹp nào đây?."
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Tinh Bảo Bảo đang đi tới.
Tinh Bảo Bảo giật nảy mình.
"Ngươi mà còn như thế nữa, đừng trách bổn tôn không khách khí."
Yêu Hậu thản nhiên nói một câu.
"Hì hì, sư tôn, ta có làm gì đâu, đệ tử chỉ tò mò chút thôi mà, nàng chính là đệ tử của sư tôn sao? Thật là xinh đẹp."
Bách Lý Không vừa cười vừa nói, ánh mắt vẫn nhìn Tinh Bảo Bảo.
"Bảo Bảo là Ngũ đệ tử của sư tôn, nhưng mà sư tôn còn một Lục đệ tử nữa nha, cũng là Lục sư đệ của chúng ta, Nhị sư huynh, luận tán gái và đẹp trai, Lục sư đệ là người mà cả đời này ngươi đều không thể vượt qua được đâu."
Kiếm Cổ cười nói.
"Tứ sư đệ, ngươi đây là đang khiêu khích Nhị sư huynh sao??."
"Ha ha ha, không không, ta chỉ nói thật mà thôi, không tin Nhị sư huynh hỏi sư tôn xem."
Bách Lý Không nhìn về phía Yêu Hậu.
"Ừm."
Yêu Hậu nhàn nhạt "Ừm" một tiếng.
Bách Lý Không: "..."
"Vậy thì ta thật sự muốn gặp gỡ vị Lục sư đệ này." Bách Lý Không ăn một miếng đồ ăn.
"Ừm, tay nghề của Giang sư tỷ vẫn là tuyệt như cũ."
Bách Lý Không tán thưởng một tiếng.
Yêu Hậu liếc mắt nhìn hắn.
Bách Lý Không lập tức rụt đầu một cái.
"Khụ khụ, ta nói là, tay nghề của Tông chủ m Nguyệt tông cũng khá tốt."
Không sai, cái này mới là Giang Khuynh Nguyệt tự mình làm!
Hôm nay là sinh nhật Yêu Hậu, mỗi một năm, mặc kệ có chuyện gì, chỉ cần bọn họ có thể tới nhất định sẽ không ngại vạn dặm xa xôi mà đến, mỗi một năm bọn họ cũng khó được gặp nhau một lần như thế này.
Giang Khuynh Nguyệt đương nhiên nhớ kỹ ngày này, nhưng mà nàng không dám tới, nàng chỉ dám để một người hầu mang đồ ăn mình tự làm tới.
Mà Yêu Hậu cũng sẽ ăn đồ mà nàng đưa tới, thật ra từ điểm này đã có thể nhìn ra được, thật ra Yêu Hậu vẫn rất có tình cảm đối với nàng.
"Ngũ sư muội, nào nào nào, ăn cái này đi."
Bách Lý Không cười gắp đồ ăn cho Tinh Bảo Bảo.
"Cảm ơn Nhị sư huynh."
Tinh Bảo Bảo lễ phép nói một câu.
"Thật là ngoan."
"Nhị sư huynh ngươi đừng có ý nghĩ gì, Ngũ sư là người của Lục sư đệ đó."
Kim Cát vừa cười vừa nói.
"Đệch?"
Bách Lý Không gãi đầu một cái.
"Thật sự là đáng tiếc, chẳng nhẽ trời xanh cũng muốn ta chung tình với mình Đại sư tỷ thôi sao?" Bách Lý Không vuốt vuốt mái tóc của mình.
Xoát ——
Ngay lúc này, một quang mang màu lam rơi xuống, một cô gái mặc bộ váy màu lam chậm rãi đi tới!
"Đại sư tỷ!"
Thấy nàng, mọi người đều sáng mắt lên.
Tinh Bảo Bảo nhìn thoáng qua, hơi há miệng nhỏ.
Thật xinh đẹp.
Cô gái khẽ gật đầu, sau đó thi lễ một cái với Yêu Hậu: "Sư tôn."
"Ừm, ngồi đi."
Cô gái ngồi ở bên cạnh Yêu Hậu.
"Vị này là Ngũ sư muội?"
Nàng đôi mắt xinh đẹp nhìn thoáng qua Tinh Bảo Bảo.
"Đại sư tỷ, ta là Tinh Bảo Bảo."
Tinh Bảo Bảo ngoan ngoãn nói.
Cô gái hơi gật gật đầu.
"Đại sư tỷ, còn một người Lục sư đệ nữa cơ."
"Ồ?"
Nàng khẽ nhướn mày một cái.
"Lục sư đệ khi nào mới đến?"
Bách Lý Không hiếu kì hỏi.
"Hắn không tới."
Yêu Hậu thản nhiên nói.
"Vì sao?"
Tinh Bảo Bảo nói: "Anh Thiên Dật cũng không biết ngày của sinh nhật sư tôn thì phải?"
Yêu Hậu gật gật đầu.
"Thiên Dật? Cái tên này cũng khá hay đó, đoán chừng cũng khá đẹp trai."
Bách Lý Không nói.
"Ha ha ha!"
Kiếm Cổ nở nụ cười.
"Tứ sư đệ, ngươi cười gì vậy?"
"Không có gì, chỉ là tự nhiên nghĩ đến một chuyện buồn cười mà thôi."
Kiếm Cổ ho khan một tiếng.
"Các ngươi có ai muốn đi Tử Vong Chi Đô một chuyến không?"
Yêu Hậu hơi vén khăn che mặt lau miệng rồi nhìn lướt qua bọn họ.
"chẳng phải chúng ta đều đã đi Tử Vong Chi Đô rồi sao?"
Đại sư tỷ hỏi.
"Đi xem thử tên nhóc kia có thể tới trình độ nào."
Yêu Hậu nói.
"Lục sư đệ?"
Yêu Hậu gật gật đầu.
Đại sư tỷ nói: "Ta bên kia còn có một số việc, chỉ sợ không có thời gian."
"Ta đi!"
Bách Lý Không cười nói.
"Ta cũng đi!" Tinh Bảo Bảo kích động nói!
Kim Cát lau miệng, nói: "Đệ tử cũng có một số việc, chỉ sợ không thể đi!"
"Loại chuyện này sao có thể thiếu ta được?" Kiếm Cổ cười nói.
"Ừm, dọn dẹp một chút rồi chuẩn bị lên đường đi."
Yêu Hậu đứng dậy đi ra.
Nàng vừa đi, mấy người đã xì xào bàn tán.
"Nè, Kiếm Cổ, sư tôn đây là có chuyện gì? Trước kia chúng ta đến đó nàng cũng không đi xem chúng ta mà, sao lần này đến lượt Lục sư đệ lại muốn đi xem rồi? năm đó sư tôn cũng không có đi xem Đại sư tỷ đúng không?"
Bách Lý Không tò mò hỏi.
Kiếm Cổ cười nói: " Nhị sư huynh còn không biết, Lục sư đệ chính là Tà Đế đương đại."
"Thì ra là thế, xem ra người khiến sư tôn đặc biệt thu làm vị đệ tử thứ sáu quả thật có chút năng lực nha, lại là Tà Đế, vậy ta khẳng định phải nhanh chóng đến xem rồi." Bách Lý Không nói.
"Các ngươi đi đi." Đại sư tỷ thản nhiên nói một câu.
"Mà Lục sư đệ càng mạnh hơn so với bất cứ người nào trong số chúng ta!"
"Ồ? Cảnh giới rất cao sao?"
"Vừa vặn tương phản, cảnh giới rất thấp, nhưng lại có thể làm được những chuyện mà lúc trước bất luận một người nào trong số chúng ta đều không làm được, tóm lại đến lúc đó chúng ta đi Tử Vong Chi Đô một chuyến là ngươi sẽ biết thôi!" Kiếm Cổ cười nói.
"Vậy chuẩn bị lên đường đi!"
...
Mà một bên khác, năm người Diệp Thiên Dật đã đi tới địa phương nguy hiểm cực độ trong truyền thuyết kia, Tử Vong Chi Đô!
Hàn Nhã Nhi, Phượng Dao và Hàn Nhụy ba người đã tới nơi này từ sớm, chỉ là Diệp Thiên Dật cũng không biết mà thôi, thậm chí hắn càng không biết Yêu Hậu cũng tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận