Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1792: làm các ngươi tức chết

Sáng sớm, Diệp Thiên Dật đi đến quảng trường.
Những cường giả cũng lần lượt đi đến.
Hôm nay có một vài cường giả không đến, ví dụ như Diệp Sơn, Diệp Trọng, bọn họ không đến cũng không sao cả.
Mà có cường giả bắt buộc phải xuất hiện, sau đó những cường giả của những thế lực khác đến đây để xem hoặc là đưa thành viên của nhà mình đi thi đấu.
Buổi tối qua tất cả đều ở lại, trận quyết chiến này không xem sao được? Ồ, vậy có lẽ là có việc quan trọng, xác thực đã có người đi rồi, nhưng có người là không thể đi.
Cho nên vẫn phải cố gắng lên đôi chân nhức nhối đi tới đây.
“Lực Dương tôn giả bị thương sao?”
Y Hạo Thiên thấy một lão giả đi qua thì hỏi.
“Hả? Không có, Y tông chủ tại sao lại nói vậy?”
Lực Dương Tôn Giả kia đáp.
“Không sao, chỉ là thấy Lực Dương tôn giả đi thoáng qua có chút không được thẳng cho lắm, có thể là chân bị thương rồi.”
Y Hạo Thiên nói.
Sau đó có mấy người đến xem.
“Ồ, không có không có! Có thể là Y tông chủ nhìn lầm rồi, cũng có thể lão phu đi lại không chú ý nên nhìn thoáng qua giống bị thương thôi.”
Lão giả kia nói.
“Hóa ra là thế, không có việc gì thì tốt rồi.”
Y Hạo Thiên cười nhẹ gật gật đầu.
“Thật thú vị.”
Mộc Thanh Trúc và Hoàng Liên mang theo người của mình đi tới.
“Mộc trang chủ có ý gì?”
Hoàng Liên hỏi.
“Nữ hoàng bệ hạ không có phát hiện dáng vẻ của mấy người sáng nay đi qua đây có chút không đúng sao?”
Mộc Thanh Trúc nói.
Ban đầu nàng không để ý thấy, nhưng sau khi mấy người chú ý đến thì cảm thấy có gì đó không đúng lắm, một người đi qua có chút khác thường, nhưng đây là mấy người lận, nàng laapjt ức cảm thấy có cái gì đó không ổn.
“Có vẻ ngươi nói cũng đúng, ban đầu bổn đế cũng không để ý đến.”
Hoàng Liên có chút do dự.
Mấy người bọn họ không thể hiện rõ, nhưng ngươi chỉ cần quan sát kỹ là có thể sẽ nhận ra được chút.
Điện chủ Tà Thần điện Diệp Hạo đó cũng đang chú ý quan sát, nên cũng có thể nhìn ra được.
Không qua tâm ngươi giải thích ra sao, chỉ cần thấy dáng người nào đi qua có gì đó không đúng, vậy nhận định là tối qua đã đi tới chỗ của Diệp Nhất.
Người nào có đi thì chỉ cần nhìn một cái là trong lòng cũng biết rõ.
Nhưng bọn họ không thể nói ra.
May mắn hắn không để Diệp Sơn, Diệp Trọng đi ra, cũng thật may mắn đây là Tà Thần điện.
“Các vị, nghỉ ngơi một đêm, nên trạng thái của các vị hẳn là đều đã khôi phục rồi, như vậy cũng hy vọng tám vị ở đây có thể mang đến cho tất cả chúng ta một trận đấu thật đặc biệt, đồng thời cho dù ai trong số các ngươi trời thành điện chủ tiếp theo của Tà Thần Điện, ngươi chỉ cần thắng rồi, vậy đều sẽ không có bất cứ vấn đề gì nữa.”
Diệp Hạo nhìn lướt qua mọi người và nói.
Hắn nhìn thấy Diệp Nhất ở trong đám thì biết ngay, Diệp Sơn không nói dối.
Diệp Thiên Dật ngáp một cái rồi đột nhiên giơ tay lên.
Tôi hôm qua không nghỉ ngơi tốt.
“Ồ, sao thế.”
Diệp Hạo hiểu rõ cố ý hỏi.
Diệp Thiên Dật sau đó nói: “Tối qua, ta bị ám sát, tập kích không biết bao nhiêu người, ta có thể hiểu được lí do. Dù sao mọi người đều cho rằng trong tay ta có linh khí rất mạnh, muốn cướp lấy nên đi ám sát ta, ta có thể hiểu,nhưng cũng quá nhiều rồi đó? Ước tính qua lại một buổi tối có đến chín mười người sao? Chỗ ta ở gần như bị phá hủy hết rồi.”
Ồ----
Nghe được những lời này của Diệp Thiên Dật, rất nhiều người ồn ào lên.
Tuy nhiên có người có thể nghĩ đến khả năng này, nhưng không phải có chút khoa trương sao?
“Cái gì? Thật là láo xược! Ở giữa Tà Thần điện mà lại có người dám làm như vậy! Diệp Linh!”
Một cô gái kính cẩn đi đến
“Tông chủ!”
“Đi điều tra cho bổn điện chủ! Việc này nhất định phải điều tra rõ ràng cho ta!”
“Vâng!”
Một số người đứng trong đó lúng túng khó xử, cũng không có người nào lên tiếng.
“Quả nhiên.”
Mộc Thanh Trúc khẽ nhếch môi cười.
Diệp Thiên Dật lúc này nói: “Diệp tiền bối, ta có ý kiến.”
Diệp Hạo nhìn Diệp Thiên Dật nói: “Ngươi nói đi! Sự việc này Tà Thần điện chúng ta cũng có trách nhiệm, cần chăm sóc tốt cho các vị. Ngươi nói!”
Diệp Thiên Dật đột nhiên nói: “Là như thế này, ta sớm đã đặt kẹp sắt rất nhiều rất nhiều ở trong phòng và trên mái nhà, kẹp sắt tương đối đặt biệt, chất liệu đặt biệt, có khả năng sát thương rất lớn, phía trên đều có kịch độc, tuy độc không mạnh để gây chết người, nhưng cũng không thể chữa khỏi nhanh như vậy, cho nên, người bị hại là ta đây, đồng thời Diệp tiền bối lại xem trọng việc này như vậy, ta có ý kiến, chính là...”
Diệp Thiên Dật ngừng lại một chút rồi lại tiếp tục nói: Cái kẹp đó kẹp đã rất nhiều người, mà một cái kẹp bởi vì có độc, cho nên bọn họ sẽ không thể đi lại một cách bình thường được, cho dù là người có năng lực nhẫn nhịn rất mạnh, nhưng loại độc đó sẽ khiến cho bọn họ cảm thấy rất đau, nên ta nghĩ muốn tìm hung thủ rất đơn giản, chỉ cần để các vị kéo ống quần lên, xem chân của ai trúng độc và bị thương chỗ mắt cá chân thì sẽ biết tối qua chính là người đến ám sát ta.”
Mọi người???
Nghe câu nói của Diệp Thiên Dật rất nhiều người cảm thấy rất không hợp lí!
Mẹ nó!
Đặt biệt là một vài cường giả thật sự, bọn hắn xém chút nữa thì muốn tim bay ra ngoài.
Tàn nhẫn như thế sao?
Đặt biệt là mấyngười bị người khác chú ý đến dáng đi, thậm chí bọn hắn còn bắt đầu quay sang hỏi han mấy người đó, bọn họ lập tức biết mình bị lộ rồi.
Nhưng cuối cùng vẫn không có chứng cứ mang tính xác thực mà.
Diệp Hạo cũng có chút khó xử. Hắn nói rất quan tâm chỉ là đang giả vờ giả vịt thôi, hắn không biết sao?
“Diệp Nhất à.”
Diệp Hạo cười nói: “Không phải không được, chỉ là... mọi người đều là những cường giả có thân phận, làm như vậy không phải có chút không đúng sao?”
Mộc Thanh Trúc , Hoàng Liên cuối cùng cũng hiểu vì sao lại thấy một số người đi lại không bình thường rồi.
“Bổn tôn cảm thấy chẳng có gì mà không ổn cả.”
Mộc Thanh Trúc đứng lên phía trước nói.
Địa vị của Mộc Thanh Trúc trong số hầu hết tất cả các vị ở đây là cao nhất.
Thiên Vân sơn trang, là tồn tại lớn mạnh ngang với Thần Cơ môn, Thiên Cơ Các, thậm chí còn mạnh hơn.
Mộc Thanh Trúc nói một lời, có một vài người định từ chối khéo cũng không thể mở miệng nữa rồi.
Mộc Thanh Trúc sau đó tiếp tục nói: “Sự việc này, xấu xa tột cùng, giết người đoạt bảo nó giống như một quy tắc ngầm, trong lòng chúng ta cũng đều biết rõ, nhưng một hoàn cảnh như thế này, dựa theo những gì Diệp Nhất nói, có nhiều người như vậy muốn giết hắn để lấy bấu vật, quá hoang đường rồi! Nếu là ở bên ngoài, rời khỏi Tà Thần điện, giết thế nào, cướp ra sao, thì bổn tôn quản không nổi rồi, nhưng ở đây, cái loại hành vi xấu xa này, bổn tôn thật sự coi thường!”
Nói xong, Mộc Thanh Trúc cúi xuống kéo ống quần của mình lên.
“Bổn tôn làm mẫu.”
Diệp Thiên Dật nhìn nàng.
Nàng nhận ra mình rồi sao?
Nếu không.... nàng sẽ không nói như vậy đâu?
Mộc Thanh Trúc xác thực là có một vài cảm giác Diệp Nhất chính là Diệp Thiên Dật, dù sao nàng xác thực cũng cảm thấy chuyện này rất quá đáng, nàng muốn xử lý hiện tượng này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận