Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 490: Sao ngươi làm cho ta cảm thấy rất lạ.

Chủ yếu vẫn là thế giới này lợi hại, một nười đàn ông ưu tú có thể một chồng nhiều vợ! Và các cô gái ở đây cũng đã quen với chuyện này! Cho nên mới dám, hoặc nói cách khác là mới có thể đồng ý như thế.
Rất nhanh, mấy người cãi nhau ầm ĩ đã ăn uống xong, uống xong cũng hơi có chút chóng mặt!
"Còn đi bar không?"
Mối quan hệ giữa bọn họ rất tốt, cãi nhau ầm ĩ xong đã quên đi những chuyện vừa nãy.
"Các ngươi không muốn đi sao?"
"Tùy tiện, kỳ thật cảm giác ăn một bữa cơm ồn ào cũng rất vui vẻ." Thi Gia Nhất lắc lắc đầu, sau đó dùng linh lực để tinh luyện nồng độ còn trong người.
"Không muốn đi chơi thêm một chút à?"
Sau đó Thi Gia Nhất lườm Diệp Thiên Dật một cái, khoanh tay nhìn Diệp Thiên Dật.
"Làm sao? Ngươi là định ăn cơm chuốc rượu chúng ta, sau đó lại đi bar chuốc thêm, làm chúng ta uống say sau đó muốn làm gì thì làm, đúng không?"
Diệp Thiên Dật; "..."
Đậu xanh? Bị phát hiện rồi!
Họa Thủy: "..."
m hiểm, quá âm hiểm! Xã hội này thật là đáng sợ! Đàn ông thật là đáng sợ!
"Không phải mà!"
Diệp Thiên Dật lôi kéo Tiểu Anh Vũ lắc đầu ra vẻ anh đây rất là ngây thơ ‘vô số’ tội.
"Thôi đi, bản tiên nữ không mắc lừa đâu!"
"Ồ? Thế là ai đồng ý cho ta hôn ấy nhề?" Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười một tiếng.
"Thôi đi, đó là vì bản tiên nữ muốn thắng cược thôi! Người nào đó còn thật sự cho rằng là bản tiên nữ thích hắn nữa chứ, lêu lêu."
Diệp Thiên Dật nhìn về phía Họa Thủy.
"Đừng suy nghĩ nhiều, ta chỉ là muốn chứng minh ta cũng rất xinh đẹp mà thôi, thời buổi gì rồi, hôn một cái thôi mà người nào đó còn tưởng rằng là người khác thích hắn, lêu lêu."
Diệp Thiên Dật: "..."
Đệch!
"Đại sư huynh, thành Cửu Châu Thiên này thật là phồn hoa."
Hai người đàn ông đang đi trên đường phố ở thành Cửu Châu Thiên nhịn không được sợ hãi thán phục.
"Đúng vậy, chúng ta ở Vũ Thần Điện tu luyện hơn mười năm chưa từng đi vào nhân thế, đã phồn hoa như thế này rồi cơ đấy, lần này phải chơi đùa một phen thỏa thích mới được!"
Tư Đồ Hạo Nhiên cong khóe miệng nhìn xem chung quanh.
Hắn chính là con trai của bà vợ ba của Giáo hoàng Vũ Thần Điện, địa vị trác tuyệt, nằm trong top hai mươi của Thiên Bảng! Đây là khái niệm gì?
Toàn bộ đại lục có vô số người, Thiên Cơ Các sáng tạo ra Linh Bảng, Địa Bảng và Thiên Bảng, Linh Bảng có một ngàn người, Địa Bảng có năm trăm người, Thiên Bảng có một trăm người, những bảng này là ghi lại danh sách xếp hạng tất cả kỳ tai trên đại lục, mà top hai mươi của Thiên Bảng khoa trương như thế nào thì chắc là không cần nói cũng biết!
Đột nhiên, ánh mắt Tư Đồ Hạo Nhiên rơi vào trên mặt của mấy người Mộ Thiên Tuyết, Thi Gia Nhất cùng Họa Thủy đang đi tới, lập tức kinh động như gặp thiên nhân.
"Cái thành Cửu Châu Thiên này cho ta thật là nhiều kinh hỉ nha, ta vốn cho rằng Khuynh Ngữ đã là người đẹp nhất rồi, thế nhưng mà nơi này vậy mà trực tiếp xuất hiện ba người xinh đẹp như vậy... Quá rung động!"
Sau đó Tư Đồ Hạo Nhiên nhưng vuốt vuốt mái tóc của mình rồi mỉm cười đi tới.
"Ba vị, mạo muội hỏi một câu, đường Sa Mạo ở đâu vậy?"
Ba cô gái còn có Tiểu Anh Vũ cười cười nói nói với nhau, thậm chí không có liếc hắn một cái.
"Bên kia."
Diệp Thiên Dật chỉ một cái phương hướng xong liền nghênh ngang mang theo các cô gái đi tiếp.
Tư Đồ Hạo Nhiên ngây ngẩn cả người...
Hắn là ai chứ? Hắn lại bị người khác làm lơ như vậy?
"Đại sư huynh, bọn hắn quá khinh người rồi!"
Tư Đồ Hạo Nhiên lại khoát tay; "Không sao, thành Cửu Châu Thiên này ngọa hổ tàng long, người vừa nãy lại có vẻ ngoài sánh được với ta, đúng là hiếm thấy!"
Tiểu đệ: ???
"Vâng vâng vâng, sư đệ cảm thấy Đại sư huynh lại càng đẹp trai hơn hắn! Chỉ là mấy cô gái kia không nhìn thấy sư huynh mà thôi, nếu không tất nhiên sẽ thích sư huynh ngay từ cái nhìn đầu tiên!"
Tư Đồ Hạo Nhiên nhưng nhìn về phía sư đệ nhíu mày lại: "Ngươi cũng thấy vậy sao?"
"Tự nhiên tự nhiên!"
"Tốt lắm!"
Ngay tại lúc hắn chuẩn bị tiếp tục đi qua bắt chuyện... Trước mắt một người lần nữa hấp dẫn sự chú ý của hắn.
"Trời ạ! Chẳng qua là mới có chục năm chưa từng rời đi Vũ Thần Điện, thế gian này lại có nhiều cô gái khuynh quốc khuynh thành như vậy sao?" Sau đó hắn trực tiếp đi tới.
"Cô gái xinh đẹp, xin hỏi đường Sa Mạo đi như thế nào vậy?"
Diệp Tiên Nhi cũng không thèm nhìn hắn một cái, ánh mắt của nàng vẫn đang nhìn về phía trước mấy người Diệp Thiên Dật đang cãi nhau ầm ĩ.
"Không biết."
Nhàn nhạt nói xong nàng bước đi luôn.
Tư Đồ Hạo Nhiên: ???
Lại bị không để ý tới rồi?
"Sư huynh chớ hoài nghi, cô gái xinh đẹp này cũng là chưa nhìn thấy sư huynh thôi, nếu không chắc chắn sẽ thích sư huynh ngay!"
Diệp Tiên Nhi cách xa xa đi theo mấy người Diệp Thiên Dật.
Có một cảm giác thật là khó tả, nhưng lại rất bình thản!
Nàng nhìn thoáng qua, bọn họ dáng vẻ cãi nhau ầm ĩ giống như thật vui vẻ.
Thế là đủ rồi.
Nàng đến đây chỉ để nhìn bọn họ một chút thôi, vốn cũng không muốn gặp họ, vì nàng biết rằng trên đời này nàng cũng chỉ có những người bạn này, không còn ai khác.
“Hử?”
Đột nhiên Mộ Thiên Tuyết nhìu mày sau đó quay người lại.
“Chị Mộ sao vậy?”
Thi Gia Nhất hỏi.
Mộ Thiên Tuyết lắc đầu, “Không có gì.”
Thi Gia Nhất nhìn lâu chút rồi tiếp tục theo bọn họ đi về phía trước.
Diệp Tiên Nhi trốn trong con hẻm nhỏ, sau đó đội mũ liền áo lên người rồi ngẩng đầu muốn rời đi.
“Ta nói chứ, ngươi ở đây cũng không muốn cùng mọi người gặp một lần sao?”
Đột nhiên một giọng nói truyền đến trước mặt nàng.
Diệp Tiên Nhi nhìn Thi Gia Nhất.
“Chị Thập Nhất.”
Diệp Tiên Nhi hô lên.
Đôi mắt xinh đẹp của Thi Gia Nhất nhìn Diệp Tiên Nhi.
Dường như trong mắt nàng thiếu đi điều gì đó, nhưng Thi Gia Nhất lại không nói ra được là điều gì.
Diệp Tiên Nhi lắc đầu: "Không cần."
"Sao? Cần gì phải trốn đi? Ngươi không muốn để Diệp Thiên Dật nhìn thấy sao? Ngươi cùng Diệp Thiên Dật cãi nhau à?"
Thi Gia Nhất nghi ngờ hỏi.
Kỳ thật Diệp Tiên Nhi cũng không biết tại sao, nàng chỉ là không muốn xuất hiện trước mặt Diệp Thiên Dật mà thôi.
Cãi nhau? Họ không có cãi nhau!
Nàng chỉ... cảm thấy rằng nàng không nên xuất hiện trong cuộc sống hắn nữa.
“Không phải, không cần, ta chỉ đến đây xem một chút thôi.” Diệp Tiên Nhi lắc đầu thản nhiên nói.
“Sao ngươi làm cho ta cảm thấy rất lạ.”
Thi Gia Nhất nhíu mày.
“Có sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận