Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 125: Vậy ta lại chuốc thuốc cho các ngươi thêm lần nữa vậy

Dịch: Cỏ Dại Team
Ông già này, Diệp Thiên Dật thấy có vẻ không phải là người dễ đối phó. Hai người lúc trước không phải người làm xong việc sẽ giết mình, nhưng khi lão già này làm xong chuyện thì chắc chắn sẽ giết mình cho coi. Vậy thì Diệp Thiên Dật không thể để cho hắn hoàn thành việc này dễ dàng được, chí ít thì phải làm cho hắn sợ, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng của mình.
“Kẻ thù, ta làm gì có kẻ thù? Ta đây cực kỳ thiện lương, chưa bao giờ gây thù chuốc oán ai, tiền bối chắc là ngươi tìm nhầm người rồi? Bái bai!”
Diệp Nhiên nghiến răng nghiến lợi.
“Ngươi.”
Hắn ta giơ tay lên, ngay sau đó, ngẩng đầu nhìn lên trời, lôi vân lại ngưng tụ, sau đó, hắn bỏ tay xuống, nhanh chóng đi theo Diệp Thiên Dật.
“Nhóc con, ngươi mau nói đi. Ta giúp ngươi báo thù.”
Diệp Thiên Dật dừng lại ở ngã tư đường, chỉ vào con chó đang hung dữ trước mặt, rồi nói: “Chính là nó.”
“Nó?”
Diệp Nhiên đi tới, dò xét.
“Ngươi dám trêu chọc ông đây! Ta đánh chết ngươi.”
Giọng điệu của hắn cực kỳ khó chịu.
Lôi vân lại ngưng tụ…….
Diệp Nhiên: “..............”
“Sao ngươi lại trêu chọc lão phu?”
Lân này lôi vân không ngưng tụ nữa.
“Nó chính là kẻ thù của ta. Nhớ hồi hai năm trước, ta đi ngang qua đây, con chó này đuổi theo cắn ta cả một ngày. Ngươi nói coi có phải là kẻ thù của ta không?”
“Vậy được thôi.”
Diệp Nhiên bước tới, chuẩn bị giải phóng ra sức mạnh.
“À, đúng rồi. Ngươi phải đấu tay đôi với nó.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Ngươi nói cái gì?” - Diệp Nhiên trừng mắt nhìn hắn.
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi cong lên, nói: “Ta không quan tâm, ngươi phải đánh tay đôi với nó, không được sử dụng bất kỳ lực lượng nào. Nếu không cẩn thận là ta không vui, nhiệm vụ của ngươi không hoàn thành thì sét sẽ đánh chết ngươi.”
“Nhiệm vụ? Quả nhiên là thằng nhóc nhà ngươi giở trò quỷ.”
Diệp Thiên Dật bình tĩnh hút một hơi thuốc lá rồi nhả khói ra.
“Chính là ta giở trò quỷ đấy, khó chịu thì ngươi cứ đánh ta đi.”
Diệp Thiên Dật cười toe toét với hắn.
Những người khác nhau phải đối đãi bằng những cách thức khác nhau. Tuy rằng lão già này đến đây để làm nhiệm vụ, nhưng nếu như không có lôi đình kia cưỡng chế hắn, lão già này chắc chắn đã sớm giết chết Diệp Thiên Dật rồi.
“Ngươi, khốn……”
Nói chưa dứt câu, sấm sét từ trên cao giáng xuống đầu hắn.
“A--------”
Diệp Nhiên hét lên một tiếng, ngã quỵ xuống.
Diệp Thiên Dật âm thầm lắc đầu.
Thiệt là thảm mà.
Sau đó, Diệp Nhiên từ từ đứng dậy rồi tức giận nhìn Diệp Thiên Dật.
“Đánh ta nè, mau qua đây đánh ta đi, đang ngứa ngáy lắm nè.”
Diệp Nhiên: “...........”
Đệch Móa!!! Thứ súc sinh!!! Thằng chó súc sinh.
“Lão phu........ nhận mệnh.”
Diệp Nhiên hút một hơi sâu.
Khóe miệng Diệp Thiên Dật cong cong, nói: “Vậy mới đúng chứ, đi theo ta.”
Sau đó, Diệp Thiên Dật đi đến nhà họ Dương.
Nhà họ Dương là một trong tứ đại gia tộc ở thành Thánh Thiên Thủy, có vô số kẻ mạnh, nếu không thì Diệp Tiên Nhi lần đó cũng không đến mức suýt nữa không thể trở về được! Nhưng nhà họ Dương chính là hung thủ tiêu diệt gia tộc nhà họ Diệp, Diệp Thiên Dật từ lâu đã muốn trả thù rồi. Chỉ đáng tiếc hắn không đủ thực lực, nhưng bây giờ đã khác rồi!
Phừng ---------
Một ngọn lửa trực tiếp phá tan cánh cửa nhà họ Dương, Diệp Thiên Dật bước vào như ông nội người ta.
“Ai đó? Dám cả gan tự tiện xông vào Dương gia!”
Một đám người họ Dương đứng ra chặn Diệp Thiên Dật lại.
“Đệ.”
Diệp Thiên Dật vẫy vẫy tay, Diệp Nhiên kia nguy hiểm đi tới.
Đệ?
Ông đây cái đ*t mẹ nhà ngươi!
“Tránh đường cho ông nội mày, không thì chết.”
Diệp Nhiên bộc phát ra một luồng khí thế mạnh mẽ, tất cả mọi người hoảng sợ lùi ra sau một bước.
“Người nào dám tự tiện xông vào Dương gia!”
Một luồng khí thế mạnh mẽ bùng nổ ở đằng xa, sau đó vài bóng người phóng tới, và đáp xuống trước mặt họ
“Diệp Thiên Dật.”
Dương Triều Nguyên nhìn thấy hắn.
“Dương Triều Nguyên, ta thay mặt nhà họ Diệp, hơn một trăm oan hồn những người đã chết, đến nhà họ Dương báo thù.”
Diệp Thiên Dật nhìn hắn nói.
“Ta không hiểu ngươi đang nói gì.”
“Ở đây chỉ có nhà họ Dương các ngươi và ta, không có người ngoài, có một số chuyện cũng không cần phải giả vờ.”
Lạch cạch----------
Diệp Thiên Dật châm điếu thuốc, vẫy tay với Diệp Nhiên.
Diệp Nhiên nghiến răng nghiến lợi, vươn tay ra, một cái ghế từ đằng xa bay lại sau mông Diệp Thiên Dật, sau đó hắn ngồi xuống, miệng nhả ra một vòng khói.
“Hahahaha- cũng được thôi. Ở đây chỉ có chúng ta, quả thật không cần phải giả vờ! Nhưng mà ngươi dựa vào việc ngươi dẫn theo ông già cao to đen hôi này mà cũng dám xông vào nhà họ Dương ta ư?”
Diệp Thiên Dật chỉ nhả ra một làn khói, nói: “Đệ, lên nào, ta không muốn dài dòng với bọn họ nữa.”
Nói xong, Diệp Thiên Dật đứng dậy, đi ra bên ngoài.
“A--------”
Sau đó, bên trong truyền đến tiếng kêu la thảm thiết.
Đúng vậy, nhà họ Dương có không ít kẻ mạnh, nhưng đứng trước mặt kẻ mạnh kia, bọn họ chẳng qua cũng chỉ là những con kiến.
Khoảng chừng hai ba phút sau, Diệp Nhiên cũng đi ra ngoài.
“Kết thúc rồi à?”
“Tất cả đều chết rồi.” -Diệp Nhiên lạnh lùng nói
“Vậy ngươi có thể đi về rồi.”
Diệp Thiên Dật bước về hướng nhà của hắn, đi mất dạng.
Diệp Nhiên đứng sau lưng hắn, gương mặt trở nên hung ác. Hắn ta muốn ra tay giết chết Diệp Thiên Dật, nhưng lại không dám giơ tay lên.
“Diệp Thiên Dật.”
Dương Sở Sinh bò ra khỏi hầm, nhìn những xác chết trong khuôn viên nhà họ Dương, hắn nắm chặt tay, đôi mắt đỏ ngầu như máu.
……………………
“Sao ngươi lại trở về rồi?”
Ở nhà, Diệp Tiên Nhi đang ngồi bên trong tu luyện, nhìn thấy Diệp Thiên Dật trở về, nàng mở to đôi mắt ngạc nhiên nhìn.
“Hôm nay, Tiên Nhi vẫn chưa hôn ta cái nào hết. Ta muốn được hôn cơ.”
Diệp Thiên Dật cười cười, đến trước mặt nàng, chìa mặt lại gần nàng.
“Ngươi không sợ ta nói với Hàn Tuyết à?”
“Vậy ta lại chuốc thuốc cho các ngươi thêm lần nữa vậy.”
Diệp Thiên Dật mở miệng cười toe toét.
-------------
Đẩy kim phiếu các truyện sau nhận ngay mã giảm giá:
- Phòng Giam Siêu Quái Vật (Bản Dịch)
- Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới (Bản Dịch)
- Đường Tăng Đánh Xuyên Tây Du (Bản Dịch)
- Đẩy 30KP - nhận ngay mã giảm 20%
- Đẩy 100 KP - nhận ngay mã giảm 25%
Đẩy KP ghi kèm tên truyện muốn nhận Mã giảm giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận