Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 2128: Hưng sư động chúng

Người tụ tập xung quanh càng ngày càng nhiều.
Đám cường giả tụ tập ở xung quanh, chừa lại cho Diệp Thiên Dật và tam trưởng lão một mảnh đất trống!
Phía xa hơn thì có rất nhiều đệ tử.
“Kiếm trưởng lão, ngươi cảm thấy thế nào?”
Tô Ngữ Ninh hỏi một tiếng.
“Lão phu cảm thấy tiểu tử này không đơn giản, hắn đến Vạn Độc tông hẳn phải có mục đích nào đó, trở thành trưởng lão của Vạn Độc tông chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của hắn, nếu như trong tình huống bình thường, lão phu cũng sẽ có suy nghĩ giống với những người ở Vạn Độc tông, nhưng dù sao chuyện trước đây lão phu cũng tận mắt nhìn thấy, cho nên, tiểu tử này ở phương diện này chắc chắn có điểm hơn người, đoán chừng là được kế thừa từ một vị y sư đỉnh cấp.”
Tô Ngữ Ninh cũng gật đầu, đôi mắt xinh đẹp nhìn cảnh tượng phía xa.
Giờ khắc này, nội bộ Vạn Độc tông, tin tức được truyền ra giữa các ngọn núi lớn.
“Nghe nói gì chưa? Có người trẻ như chúng ta đến ứng tuyển trưởng lão. “
“Á đù? Thật hay giả? Làm sao mà dám chứ?”
“Ai mà biết được, nhưng đúng là sự thật, hơn nữa, hiện tại đã chuẩn bị bắt đầu vòng sát hạch thứ nhất rồi, nghe nói là một tên ngông cuồng, Minh Duệ sư huynh bị hắn làm cho oán giận, còn Trương Hữu Sơn trực tiếp đến Diện Bích hối lỗi một tháng.”
“Một người trẻ tuổi mà lại dám đến ứng tuyển chức vị trưởng lão của Vạn Độc tông, ngươi nói hắn không ngông cuồng ta cũng không tin, đi, mau đi xem một chút.”
“...”
Thế là, càng ngày càng nhiều người đến tụ tập ở ngọn núi chính.
“Tông chủ, chúng ta hà tất phải để ý đến hắn chứ?”
Bên cạnh Thẩm Thiên Luyện, đại trưởng lão kia đi tới, chau mày hỏi.
“Tô Ngữ Ninh của Tô gia trang đang ở đây, hơn nữa giữa chúng ta vừa mới đạt được hạng mục hợp tác nào đó, nếu như để trong lòng bọn họ có ấn tượng không tốt với Vạn Độc tông, thì sẽ không tốt cho Vạn Độc tông.”
“Rõ.”
Ánh mắt đại trưởng lão đục ngầu sau đó nhìn về phía Diệp Thiên Dật và tam trưởng lão.
“Sát hạch bình thường sao?”
“Sát hạch bình thường là được rồi, bản tông chủ còn không tin, sát hạch cấp trưởng lão của Vạn Độc tông ta cũng không làm khó được một đứa con nít lông con còn chưa mọc đủ? Mặc dù hắn có chỗ hơn người, nhưng có phần không xem Vạn Độc tông ra gì rồi.”
Đôi mắt Thẩm Thiên Luyện ngưng tụ nói.
“Vòng sát hạch thứ nhất, sát hạch y thuật.”
Thẩm Thiên Luyện hô một tiếng, nhìn Diệp Thiên Dật nói: “Nếu y thuật ngươi không được, vậy trực tiếp kết thúc đi, bởi vì trưởng lão của Vạn Độc tông, mỗi người đều là cường giả có trình độ ở phương diện y thuật, nếu ngươi đã muốn trở thành trưởng lão, ở phương diện này nhất định phải đạt tới trình độ cấp bậc trưởng lão, trưởng lão Vạn Độc tông, thấp nhất cũng là y sư thất giai, đương nhiên, phẩm cấp y sư trưởng lão, đây không phải là yêu cầu không thể thay đổi, nhưng ít ra ngươi phải luyện chế được đan dược thất giai, đúng giờ cống hiến cho tông chủ, đan dược thất giai, ngươi có thể luyện chế không?”
“Ha.”
Quách Minh Duệ cười lạnh một tiếng.
Y sư thất giai.
Toàn bộ đại lục, y sư thất giai trẻ tuổi nhất cũng ngoài 30, hơn nữa còn là y sư thiên phú rất khoa trương kia!
Hắn xem ra chắc chắn không giống 30 tuổi, không có phẩm cấp y sư thất giai, sao có thể luyện chế đan dược thất giai được chứ?
Cho nên, vòng sát hạch thứ nhất này Thẩm Thiên Luyện dự định để Diệp Thiên Dật trực tiếp thất bại hoàn toàn!
Nhưng đây đúng là quy tắc sát hạch trưởng lão của Vạn Độc tông!
Ngươi nghĩ xem, trưởng lão, chắc chắn có ảnh hưởng rất lớn với tông môn, hoặc là cảnh giới rất cao, dùng cảnh giới có thể uy hiếp rất nhiều người, lực chiến đấu vươt trội hoặc là y thuật rất cao, có thể luyện chế đan dược định kỳ, trở thành nguồn tài nguyên của tông môn, dù sao cũng không thể nuôi một kẻ nhàn rỗi không có tác dụng gì với tông môn được? Thậm chí còn để hắn ngồi ở vị trí trưởng lão.
Thẩm Thiên Nguyệt âm thầm lắc đầu.
Quả nhiên, tông môn không thể để hắn gia nhập, càng không thể để hắn trở thành trưởng lão, theo quan điểm của tông môn chính là không được phép.
“Không có vấn đề gì.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Ồ?”
Thẩm Thiên Luyện nhíu mày.
Ngược lại khiến hắn ngạc nhiên, trẻ tuổi như vậy, vậy mà có thể luyện chế đan dược thất giai sao?
“Được! Tam trưởng lão, ngươi ra đề đi, các vị đều có thể xem luyện chế đan dược thất giai.”
Thẩm Thiên Luyện nói.
“Vâng!”
Chúng đệ tử hành lễ.
Tam trưởng lão vừa vươn tay, một tôn dược đỉnh rơi ở trước mặt Diệp Thiên Dật.
“Lấy vật liệu của tông môn, ngươi luyện chế Thất Tinh Lưu Vân Đan thất giai đi.”
Tam trưởng lão nói.
“Xem ra tông môn thật sự không muốn để hắn gia nhập.”
Những đệ tử kia bàn tàn ầm ĩ.
“Điều đó chắc chắn rồi, một tên tiểu tử đến ứng tuyển trưởng lão của Vạn Độc tông, điều này khiến Vạn Độc tông cảm thấy khó chịu, vậy nếu thật sự để hắn lên làm, chẳng phải là sẽ bị mất mặt trước mặt người đời sao? Cho rằng Vạn Độc tông chúng ta người nào cũng cần, yêu cầu rất thấp với vị trí trưởng lão.”
“Ta không phải ý này, ý của ta là, Thất Tinh Lưu Vân Đan, đây là loại đan dược rất ít gặp ở trên đại lục, Vạn Độc tông chúng ta cũng chỉ có một mình tam trưởng lão biết luyện chế, Thất Tinh Lưu Vân Đan của tông môn chúng ta chỉ có Tam trưởng lão cung ứng, ngươi nói xem, ra đề cho hắn như thế, có nghĩa là đã dự định trực tiếp loại bỏ hắn.”
“Đúng vậy.”
Đan phương, đối với bất cứ y sư nào mà nói đều là thứ quan trọng nhất!
Cũng ví như tam trưởng lão, hắn biết luyện chế Thất Tinh Lưu Vân Đan, chỉ có một mình hắn biết, hắn rõ ràng có thể nói đan phương cho nhiều người hơn, để nhiều người luyện chế hơn, để tông môn càng có nhiều Thất Tinh Lưu Vân Đan hơn, nhưng hắn không làm vậy, hắn đương nhiên cũng không đồng ý, hơn nữa tông môn cũng không nói ra, bởi vì đây chính là quy tắc của đại lục! Trừ phi là người trong cuộc đồng ý.
Ngươi nghĩ xem, cả tông môn, chỉ có hắn biết luyện chế đan dược này, như vậy giá trị và địa vị của hắn chắc chắn rất cao.
“Sao thế?”
Tam trưởng lão nhìn Diệp Thiên Dật hỏi một câu.
“Không có vấn đề gì, ta luyện chế ra là được đúng không?”
“Đúng! Không chỉ có thể nhìn ra ngươi có năng lực luyện chế đan dược thất giai hay không, đồng thời cũng có thể nhìn ra ngươi hiểu rất rõ y thuật.”
Tam trưởng lão nói.
“Người đâu, mang giấy bút lên.”
Sau đó Diệp Thiên Dật nhận giấy bút, viết ra đan phương của Thất Tinh Lưu Vân Đan đưa cho tam trưởng lão.
Tam trưởng lão cầm lấy nhìn thoáng qua.
Sau đó hắn nhịn không được trong lòng bật cười một tiếng.
“Tiểu tử, xem ra ngươi quả thật rất kém, đan phương này sai rồi! Một đan phương sai chứ chưa nói đến việc luyện chế ra đan dược đúng, ngươi vẫn là trở về đi.”
Tam trưởng lão lắc đầu nói.
“Ha ha ha ha _ _ _ “
Rất nhiều người xung quanh cũng nhịn không được cười ra tiếng.
“Đúng là tên hề.”
“Cmn rốt cuộc ta đang mong đợi điều gì? Yah, thật vô nghĩa.”
“Ôi! Nhưng hắn rất đẹp trai, ta vẫn hi vọng hắn có thể làm được!!”
“...”
Tiểu Tử Nhi nghe những người xung quanh bàn tán về Diệp Thiên Dật, miệng nhỏ cong lên, nhìn mỗi một người với ánh mắt thù địch.
Trong lòng Thẩm Thiên Luyện cười thầm, sau đó ra vẻ một điệu bộ rất lạnh nhạt:
“Được, như vậy thì kết thúc ở đây đi.”
Sau đó hắn nhìn về phía Diệp Thiên Dật, nói: “Tiểu tử, ngươi khiến cho Vạn Độc tông chúng ta huy động nhân lực như vậy, bây giờ chuyện này cũng nên tính một chút chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận