Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1660: Người tiết lộ thiên cơ, tự tạo nghiệp, kẻ nhìn trộm thiên cơ, không thể sống

Phượng Thiên Dương tự phụ, điều này ai cũng công nhận.
Nhưng càng nhiều người cho rằng, Phượng Thiên Dương có tư cách để tự phụ. Bối cảnh cộng thêm huyết mạch còn có thực lực của hắn!
Hắn thật sự là thiên kiêu chi tử, sinh ra đã đứng trên vạch đích!
Quả thật ít ai thích kiểu người tự phụ! Nhưng mà khi ở trước mặt những tiền bối, Phương Thiên Dương lại không tự phụ hay là kiêu ngạo. Cho nên đối với kiểu tự phụ như Phượng Thiên Dương, những người này có biết nhưng cũng sẽ không thấy phản cảm.
Nhưng bị Diệp Thiên Dật nói như vậy, tự dưng mọi người nghĩ sâu xa hơn về mặt trái, hậu quả từ sự tự phụ của hắn.
“Tiền bối, vãn bối không cảm thấy bản thân rất tự phụ, trái lại vãn bối vẫn có thể nói chuyện bình thường với những người mà có thể là năng lực của họ tương đối yếu hoặc là huyết mạch khá bình thường, nếu đúng như tiền bối nói thì vãn bối đáng lẽ là không thèm để ý đến họ mới đúng.”
Diệp Thiên Dật thong thả nói: “Cụ thể ra sao thì bổn tọa không nói nhiều nữa, ngươi có tâm thái như thế nào khi nói chuyện và ở cùng những người đó thì bản thân ngươi phải là người rõ ràng nhất.”
Tâm thái như thế nào?
Phương Thiên Dương đương nhiên biết suy nghĩ của bản thân, nhìn như hắn có thể giao tiếp với những người bình thường kia, nhưng trên thực tế hắn vẫn luôn mang tâm thái cao hơn người khác một bậc. Thật ra là hắn xem thường những người kia, giao tiếp với họ đơn giản chỉ là thích hình ảnh bản thân cao cao tại thượng trong ánh mắt của họ, được nhìn thấy bọn họ nịnh hót lấy lòng hắn.
Phượng Thiên Dương thừa nhận và cảm thấy đuối lý, hắn không tiếp tục tranh cãi việc này với Diệp Thiên Dật nữa.
Mà việc Phương Thiên Dương không tranh cãi tiếp, ở trong mắt người khác có thể cho là đang giữ mặt mũi cho Diệp Thiên Dật, nhưng càng nhiều hơn nghĩ là Diệp Thiên Dật đã nói đúng.
“Phượng Thiên Dương ngươi vẫn là nên chú ý một chút, đây cũng là điều mà trước đó gia chủ đã từng nhắc nhở thiếu chủ Thiên Dương. Thân là cường giả hàng đầu, tâm cảnh thật sự là một điều cực kì quan trọng!”
Một vị lão giả đến cùng Phượng Thiên Dương nói, sau đó hắn chắp tay ôm quyền với Diệp Thiên Dật: “Ngài nói cũng không sai, từ xưa tới nay,võ giả xác thật cần phải duy trì tâm cảnh ổn định, dù gì trong những cường giả hàng đầu cũng ít có ai tâm cảnh không ổn định, trừ một số tà ma ngoại đạo.”
Hắn rất bội phục Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật đã nói ra câu nói trong lòng hắn. Quan trọng nhất là cha của Phương Thiên Dương có đặc biệt nhắc nhở qua hắn về điểm này, mà nay Diệp Thiên Dật nói ra, trong cái nhìn lão giả này, Diệp Thiên Dật là một người không đơn giản
Ánh mắt nhiều người đổ dồn về Diệp Thiên Dật.
“Ngài quả thật là người sáng suốt.”
Một vị cường giả chắp tay ôm quyền với Diệp Thiên Dật, nói.
Không thể không nói, câu nói này của Diệp Thiên Dật quả thật khiến cho những người này rất khâm phục.
Những điều hắn nói tuy rất đơn giản, nhưng hắn nhìn một cái đã nhìn ra được những điều này, đó mới là điểm lợi lại!
Vương Kình Phu rất hưng phấn!
Những gì Tiên Nhân nói hôm nay, làm hắn trở thành bánh thơm trong mắt mọi người!
Nhưng Vương Kình Phu sẽ không gia nhập bất kì thể lực nào. Những thứ này đều là Tiên Nhân cho, hắn phải đi theo Tiên Nhân!
Cái gì mà Kình Phu Thần Thể, dù là thật hay giả thì Kình Phu Thần Thể này cũng là Tiên Nhân cho. Bởi vì trước đó hắn không hề có cái gì mà Thần Thể cả, cũng không cảm nhận được sự tồn tại của Thần Thể.
Nếu mà cơ thể hắn là Thần Thể thì tại sạo trước đây lại không có tác dụng này? Những đòn tấn công với phụ nữ trước đó tại sao lực sát thương lại không lớn? Cho nên, đây cũng là do Tiên Nhân âm thầm mang đến cho hắn.
Diệp Thiên Dật thong thả nói: “Không có gì gọi là sáng suốt cả, cái gọi là sáng suốt cũng chỉ là đã từng gặp qua nhiều hơn chút thôi.”
“Câu này nói rất hay!”
Lăng Vô Song nói!
Đúng vậy, làm gì có cái gì gọi là sáng suốt? Có chăng chỉ là nhìn thấy nhiều hơn nhiều chút, còn lại chính là đầu óc linh hoạt, nhảy số nhanh mà thôi.
Long Linh Quân mím môi cười nhìn Diệp Thiên Dật.
Tên tên nhóc này, trước mặt nhiều bô lão như vậy mà vẫn có thể diễn như là cá gặp nước, lợi hại.
Nhưng nàng cũng biết, nếu như Diệp Thiên Dật nói sai một chút thôi thì chắc chắn sẽ là vạn kiếp bất phục.
“Cho nên Phượng Thiên Dương, ngươi vẫn cần cố gắng đó.” Một lão giả nói
Phượng Thiên Dương gật đầu, ôm quyền với Diệp Thiên Dật: “Cảm tạ tiền bối đã chỉ bảo.”
Thật ra thì hắn cũng không nghi ngờ gì, Diệp Thiên Dật là thật hay giả đã không có gì để phải nghi ngờ nữa.
“Đúng là hắn sao?”
Đỉnh Thiên Thân vương ngồi tầng 2 hỏi.
“Là hắn! Chính là hắn!”
Người đàn ông ngồi bên cạnh Đỉnh Thiên Thân vương nhìn Diệp Thiên Dật nói một cách chắc chắn: “Chính là người này, đẹp trai như vậy ta chắc chắn không thể nào quên, lúc đó ta dám chắc tu vi của hắn chỉ là Thần Quân Cảnh thập giai.”
“Mặc dù là tu vi Thần Quân Cảnh thập giai mà trước đó một chiêu của Thái Cổ Thần Vương Cảnh lại bị hắn nhẹ nhàng chắn lại trong khi còn chưa dùng linh lực, sau đó bị thiên lôi giáng xuống đánh chết.”
Đỉnh Thiên Thân vương thật sự không biết phải xác nhận chuyện này như nào.
Nghĩ cũng thấy hợp lý, nhưng lại cũng không hợp lý, thật mâu thuẫn.
Chỉ có thể im lặng quan sát động tĩnh thôi.
“Mời ngài một ly!”
Phong Thần của Phong Thần Thánh Địa nâng ly nói.
“Khách sáo rồi.”
Diệp Thiên Dật uống cạn ly rượu.
“Mọi người cũng không cần gò bó, hãy ăn uống nhiệt tình.”
“Vâng!”
“Không biết ngài là từ đâu tới?”
Phong Thần hỏi.
Vấn đề này có chút đường đột, hắn cũng suy nghĩ rất lâu rồi mới hỏi.
Đúng rồi, mỗi người đều tò mò vấn đề này sao?
Diệp Thiên Dật thong thả nói: “Đến từ đâu, cái này không thể nói.”
“Không lẽ là làm trái với thiên cơ?”
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Không sai, đi ngược với thiên cơ, thiên cơ không thể tiết lộ, một khi tiết lộ, người tiết lộ thiên cơ tự tạo nghiệp, kẻ xem trộm thiên cơ không thể sống.”
Bọn họ nhìn nhau một cái.
Nói đạo lý, Diệp Thiên Dật tinh ranh quá rồi!
Hắn sẽ không trả lời trực tiếp những vấn đề mà cho dù trả lời như thế nào cũng bị lộ tẩy như thế này, hắn đều dùng cách này, càng như vậy càng làm cho bọn họ cảm thấy Diệp Thiên Dật rất thần bí, cao thâm khó đoán, điều quan trọng nhất là có quá nhiều chuyện thần kỳ đã bày ra trước mặt rồi!
“Thì ra là vậy, ta cũng hiểu!”
Những cường giả này, thực lực càng mạnh lại càng tin tưởng cái gọi là thiên đạo và thiên cơ.
“Không biết ngài có thể tiết lộ một chút về những phương pháp để hậu bối triển khai ra được thuộc tính lôi không? Theo như hành động của ngài đây hiển nhiên là đang muốn tạo phúc cho thiên hạ. Nếu phương pháp này truyền xuống vậy thì người được hưởng phúc càng nhiều.”
Diệp Thiên Dật nói: “Bổn tọa tạo phúc đều là dành cho người có duyên với bổn tọa!”
“Hiểu rồi.”
Bọn họ cũng chỉ là hỏi dò vậy thôi.
“Vậy ngài sẽ ở Tạo Hóa phong bao lâu?”
“Lâu thì 3 năm, ít thì 1 tháng.”
“1 Tháng....”
Bọn họ nhìn nhau một cái.
Vậy cũng ngắn quá đi.
“Lần này mời ngài tới tham gia Thiên Hạ hội, thực tế là còn có nhiều việc muốn nhờ ngài chỉ bảo, mặc dù đa số ngồi ở đây đều là bậc cường giả, nhưng vẫn là không so được với ngài, không biết ngài có bằng lòng chỉ bảo không?”
Yêu Thần Lăng Vô Song hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận