Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1647: Mẹ nó! Cẩu tặc!

Diệp Thiên Dật nhìn bóng lưng các nàng ấy chạy vụt qua.
Ta lấy làm ngạc nhiên đấy!
Y Thất Nguyệt này không phải là kiểu con gái không đoan chính chứ?
Là cái kiểu thân cuốn vào trò cờ bạc, rồi sau đó vì một số tiền nhỏ, không tiếc trả giá bằng chính cơ thể của mình...
Đây là cảnh cũng rất thường thấy thấy mà, nhưng Diệp Thiên Dật cảm thấy không đúng nha, nàng chính là quận chủ đó, nàng đâu phải là một cô gái bình thường, không tới mức vậy chứ?
Nhưng bây giờ người ta tự đi làm ấm giường rồi đó.
xì---
Giả làm Tiên Nhân?
Giả làm Tiên Nhân gì chứ!
Gái đẹp mới là điều quan trọng nhất nha!
Hơn nữa, trước đây Diệp Thiên Dật nói với Y Thất Nguyệt rồi, hắn đã sống ở nhân tộc cả trăm năm rồi, đã trải qua cuộc sống của đủ loại xã hội hiện đại của nhân tộc.
"Đi tắm thôi."
Rồi Diệp Thiên Dật đi tắm một cách thoải mái.
Đây chắc chắn là lần tắm hạnh phúc nhất trong đời đối với Diệp Thiên Dật.
Nghĩ tới việc tắm rửa xong, có hai nàng xinh đẹp, thậm chí một trong hai còn là quận chủ đang nằm trên giường chờ mình đến sủng ái họ, ôi trời ạ!
Điều quan trọng nhất là hắn còn chả cần nỗ lực gì! Loại cảm giác này kích thích quá.
Đến cửa phòng một cách thoải mái, Diệp Thiên Dật hít một hơi thật sâu, mở cửa bước vào.
Hai nàng xinh đẹp nằm trong chăn của Diệp Thiên Dật chỉ lộ đầu ra.
ực--
Diệp Thiên Dật nuốt nước miếng.
Tối nay sẽ được cất cánh rồi?
"Ngươi tắm xong rồi à?"
Y Thất Nguyệt chớp chớp mắt và nói.
"uhm."
Diệp Thiên Dật căng thẳng chết đi được.
sau đó……
"Được rồi, vậy ông chủ lên giường đi."
Y Thất Nguyệt và Nguyệt Nhi chui ra ngoài, sau đó phủ chăn bông lên.
Diệp Thiên Dật:???
“Còn các ngươi?”
Diệp Thiên Dật hỏi
“Đương nhiên là đi nghỉ, bổn tiên nữ cũng buồn ngủ rồi.”
Y Thất Nguyệt ngáp một cái rồi nói: "Giường đã ấm rồi đó, chúc ngươi ngủ ngon mơ đẹp nha."
Nói xong Y Thất Nguyệt bỏ đi cùng Nguyệt Nhi.
Diệp Thiên Dật:???
Ồ wow!
Mắc lừa con mẹ nó rồi!
Làm ấm giường này đúng thật là chỉ làm ấm cái giường?
"Mẹ nó! Cẩu tặc!"
Diệp Thiên Dật ngẩn ngơ đứng đó.
Hắn nên nghĩ tới sớm hơn mới đúng chứ, Y Thất Nguyệt này không thể hạ tiện như vậy, người ta còn là đại mỹ nhân, sao có thể dễ dàng bị chơi như vậy.
Hắn sao lại đi tin vào điều đó chứ?
Thực ra hắn cũng không tin, nhưng mà Diệp Thiên Dật nghĩ, lỡ đâu…?
Sau đó cứ thế bị lừa rồi.
Nhưng hình như Y Thất Nguyệt cũng đâu có nói sai, nàng nói rồi thực sự là làm ấm giường mà.
Mẹ nó!
Đừng trách người khác, chỉ trách bản thân tinh trùng xông lên não rồi.
Nhưng……
Diệp Thiên Dật chui vào trong chăn bông.
Có điều là..... thật sự muốn “ấy.”
"Quận chủ đại nhân, người không sợ Tiên Nhân tức giận sao?"
Nguyệt Nhi theo Y Thất Nguyệt bước ra liền hỏi.
"Không đâu? Nếu hắn tức giận vì chuyện nhỏ này, thì không giống Tiên Nhân chút nào rồi."
Y Thất Nguyệt ngáp dài và vươn vai một cái.
"Đi thôi, đi thôi, nghỉ ngơi thôi."
...
Dưới Tạo Hóa Phong, vẫn có rất nhiều người trực chờ ở đấy!
Đặc biệt là sau khi vụ ban sáng truyền ra, danh tiếng của Diệp Thiên Dật quá lớn, quá là gây sốc!
Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiên Dật bị đánh thức.
"Linh nhi, sớm thế này mà dưới núi đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Diệp Thiên Dật hỏi Mộc Linh Nhi.
"Chà... không biết nữa, hình như là vị quận chủ chị kia đang làm gì đó."
Diệp Thiên Dật gãi gãi đầu.
"Cô nàng này đang làm cái quái gì vậy, Tô Thủy Nhi, ngươi đi xem xem."
Tô Thủy Nhi gật gật đầu rồi đi xuống.
Một lúc sau nàng quay trở lên.
"Ừm... nàng đang bán đấu giá đồ."
"Bán đấu giá? Nàng ấy có thể bán đấu giá cái gì?"
"Không ấy ngươi đi xuống xem xem?"
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Quần áo đâu rồi?"
"Ớ----"
...
Dưới núi...
"Mọi người đừng ồn, đừng ồn, nếu ai ồn, bổn tiên nữ sẽ biến ngươi thành con gà bây giờ.”
Mọi người đều im lặng.
Những người trực chờ ở đây về cơ bản là những kẻ không quá mạnh hoặc những kẻ cực kỳ sùng bái Diệp Thiên Dật.
Đôi mắt xinh đẹp của Y Thất Nguyệt liếc nhìn cả đám người, sau đó cầm một bộ quần áo trong tay: "Bộ quần áo này là của Tiên Nhân từng mặc, đương nhiên ha, bổn tiên nữ cũng chưa từng nói bộ quần áo này chứa đựng đạo lý gì đó. Đây chỉ có thể là trang phục bình thường của Tiên Nhân. Về phần giá bán, các ngươi tự đặt đi, bao nhiêu cũng được!”
Những người bên dưới ngạc nhiên thích thú.
Quần áo của Tiên Nhân...
Khoan hãy nói bộ quần áo này là bộ quần áo bình thường hay là bộ quần áo có từ vạn năm gì đó, đều không quan trọng, có đạo lý gì hay không cũng không quan trọng. Quan trọng là đây là quần áo của Tiên Nhân đó nha!
Nếu ai có được bộ quần áo này, há chẳng phải nói rằng quan hệ với Tiên Nhân tiến thêm một bước sao? Nói cách khác, điều đó chứng tỏ bọn họ tôn sùng và kính trọng Tiên Nhân đến nhường nào!
Cái này quan trọng lắm nha! Giá trị đằng sau bộ quần áo này là quan trọng nhất đó.
"Ta ra một vạn Thiên Yêu Tinh cực phẩm!"
"Ta ra ba mươi vạn Thiên Yêu Tinh cực phẩm!"
"Mười vạn Thiên Yêu Tinh tuyệt phẩm!"
"Mười vạn Thiên yêu tinh tuyệt phẩm cộng với ba Thiên Địa Linh Vật cấp Thần Hư!"
"Mười vạn Thiên Yêu Tinh tuyệt phẩm cộng với năm Thiên Địa Linh Vật cấp Thần Hư"
“...”
Xì------
Mọi người thầm ngạc nhiên!
Mẹ nó...
Đây chỉ là một bộ quần áo thôi đó!
Cả người Y Thất Nguyệt ngây ngốc ra!
Oh wow!
Nàng vốn không ôm bao nhiêu kỳ vọng, vậy mà sao giá cho thứ chẳng ra gì này lại cao hơn nhiều so với chữ do đích thân Tiên Nhân viết trước đó nhỉ?
Lý do đơn giản thôi, thời điểm đó, có lẽ tuyệt đại đa số mọi người vẫn còn giữ thái độ bán tín bán nghi. Nhưng bây giờ, đặc biệt là sau khi trải qua những điều mà Diệp Thiên Dật đã truyền giảng ngày hôm qua, mọi người còn có thể nghi ngờ gì chứ?
"Hahaha, lão phu ra 30 mươi vạn Thiên Yêu Tinh tuyệt phẩm cộng với bảy Thiên Địa Linh Vật cấp Thần Hư!"
Một ông lão cười haha nói.
"Báo tông chủ?"
"Báo Cửu Kiếm của Cửu Kiếm tông cũng tới đấu giá? Cái này.....?"
"Báo tông chủ, người hà tất phải giành một bộ quần áo với bọn ta? Người đã được Tiên Nhân ban ân rồi, ta mong còn không được nữa."
Có người hét lên.
Báo Cửu Kiếm cười rồi nói: "Trong này có mâu thuẫn gì không?"
Cái giá của Báo Cửu Kiếm đưa ra không ai có thể lay chuyển.
Y Thất Nguyệt quả thực kích động không thôi.
"Quận chủ đại nhân, bộ quần áo này hiện tại có thể thuộc về lão phu chưa?"
Báo Cửu Kiếm ném một chiếc nhẫn không gian qua cho Y Thất Nguyệt.
Y Thất Nguyệt kiểm tra qua nó một chút.
Nàng lại trở thành phú bà nữa rồi!
"Hehehe, tất nhiên rồi, tất nhiên rồi!"
Sau đó, Y Thất Nguyệt ném bộ quần áo của Diệp Thiên Dật cho Báo Cửu Kiếm.
Báo Cửu Kiếm đón lấy bộ quần áo rồi mặc lên người.
Bộ quần áo mà Tiên Nhân đã từng mặc, nếu như hắn mặc lên người há chẳng phải nói là hắn được tiên khí bao phủ lấy sao?
Vương Kình Phu rất là ghen tị!
Mà không sao, bản thân cũng có Găng tay Kình Phu do Tiên Nhân cho hắn mà.
"Tiên Nhân xuống núi rồi!"
Không biết là ai la lên, mọi người đều nhìn sang, ai nấy đều rất kích động.
"Hì hì, Tiên Nhân tiểu ca ca."
Y Thất Nguyệt cười hì hì chạy tới, khoác lấy cánh nay của Diệp Thiên Dật
Mọi người nhìn nhau.
“Chuyện này.... Quận chủ đại nhân và Tiên Nhân bây giờ là quan hệ gì nhỉ? Xem ra quan hệ bọn họ rất tốt nha.”
“Khẳng định là rất tốt nha, Quận chủ đại nhân còn mang quần áo của Tiên Nhân đi đấu giá, nhưng ta tuyệt đối tin đây không phải ý của Tiên Nhân”
Bạn cần đăng nhập để bình luận