Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1368: di chỉ ra đời

Diệp Thiên Dật ngồi ở trên giường tu luyện, sau đó cảm nhận được một cổ thiên địa linh lực cường đại, hắn mở mắt nhìn qua cửa sổ!
“Woww!”
Diệp Thiên Dật âm thầm tán thưởng!
Trước kia đâu Diệp Thiên Dật cũng từng đi vào di chỉ một lần, lần đó di chỉ vẫn là tại hạ vị diện, nhưng cái di chỉ và cùng cái này kém xa, hình như đều là, ánh sáng tím lập loè tỏa ra từ phía đông, nhưng là cái này khí thế hoàn toàn là vô pháp tưởng tượng.
“Chỉ sợ thật đúng là giống như trong truyền thuyết, cái này nói không chừng thật sự chính là nguyên nhân của cỗ lực lượng kỳ lạ ở Hoang Cổ Thương Khung!”
Diệp Thiên Dật hơi hơi trầm ngâm.
Kỳ thật cái này hắn căn bản không để bụng, bởi vì Diệp Thiên Dật phải rời khỏi đây, hắn không để ý thứ này, hắn chỉ để ý bên trong có thể gặp được bảo bối gì không.
Nơi này bảo bối nhất định đều là hàng đầu, nếu có thể tìm được, Diệp Thiên Dật sẽ rất vui vẻ, có Không Huyễn Thạch rồi, Diệp Thiên Dật là tuyệt đối có thể bảo đảm an toàn của chính mình! Không Huyễn Thạch này rất lợi hại đó!
“Vậy chuẩn bị xuất phát đi!”
Diệp Thiên Dật mặc một bộ đồ rất đẹp trai, vốn muốn phóng thích không gian trực tiếp đi sang, nhưng đột nhiên nghĩ lại, hiện tại tốt nhất vẫn là không cần triển lộ ra chuyện mình có không gian thì hơn, nếu không có thể sẽ bị hoài nghi, thời gian vốn dĩ chính là thuộc tính hi hữu, người có thể phóng thích không nhiều lắm.
Sau đó Diệp Thiên Dật đẩy cửa ra, vừa đẩy cửa ra đã gặp An Vũ Sương.
Nàng mặc quần áo cũng chuẩn bị đi tới di chỉ.
Sau đó nàng gật gật đầu chào hỏi với Diệp Thiên Dật.
Từ lần xin nước đó, bọn họ cũng không gặp lại hay trò chuyện gì, cũng chưa thấy qua mặt nhau, nhưng An Vũ Sương vẫn rất cảm kích Diệp Thiên Dật, tuy rằng chỉ là chuyện nhỏ.... Nhưng nàng thấy mình vẫn nên cảm tạ người ta.
“Trùng hợp thế, sao mỗi lần ta mở cửa đều vừa khéo đụng phải ngươi mở cửa thế nhỉ?”
Diệp Thiên Dật cười cười nói.
An Vũ Sương nói: “Đúng là trùng hợp.”
“Chẳng lẽ không phải là duyên phận sao?”
Diệp Thiên Dật hơi cong cong khóe miệng.
An Vũ Sương chưa nói cái gì đi ra ngoài.
“Cô nương cũng muốn đi di chỉ sao?”
Diệp Thiên Dật bước tới nói.
“Ừm.”
An Vũ Sương gật gật đầu.
“Vừa khéo ta cũng muốn đi, đi cùng nhau nhé?”
An Vũ Sương cũng không sẽ bởi vì Diệp Thiên Dật cho nàng một chút nước mà hoàn toàn buông lỏng phòng bị với hắn.
Nàng biết ở Hoang Cổ Thương Khung này, ngươi không thể tin tưởng bất luận một người nào! Cho dù đã tới rồi Thất Trọng Thiên, ở chỗ này không có bằng hữu chân chính, chỉ có ích lợi! Nhưng chuyện gì cũng không thể tuyệt đối, kỳ thật bằng hữu chân chính cũng là tồn tại, chỉ là quá ít quá ít!
Ví dụ như một ít thế lực nơi này, ví dụ như Thủy đại nhân ở vương thành, ngươi nói xem thử hạ của nàng có phải trung thành và tận tâm với nàng không? Có rất nhiều, có khẳng định cũng không phải!
“Được.”
Nhưng An Vũ Sương cũng không nỡ từ chối Diệp Thiên Dật, bởi vì.... Rốt cuộc lúc trước mình xin nước, hắn đã giúp mình, tuy rằng chỉ là một chuyện nho nhỏ, nhưng nàng chính là người như vậy, mọi người đều nói duỗi tay không đánh gương mặt người tươi cười, huống chi này vẫn là một người đã giúp nàng, dù chỉ la việc nhỏ cũng là làm nàng cảm thấy ngượng ngùng khi cự tuyệt.
Sau đó hai người cứ như vậy sánh bước đi ra ngoài.
“Ta là Diệp Thiên Dật, ngươi thì sao?”
Diệp Thiên Dật hỏi.
Diệp Thiên Dật....
An Vũ Sương sửng sốt một chút.
Trên thế giới này nhiều người tên Diệp Thiên Dật như vậy sao?
Nàng là hiển nhiên không có khả năng nghĩ Diệp Thiên Dật danh khí rất lớn ở bên ngoài và Diệp Thiên Dật này là một, rốt cuộc nơi này là Hoang Cổ Thương Khung.
“An Vũ Sương.”
Nàng nhàn nhạt nói.
ở bên ngoài, người khác hỏi nàng tên là gì, nàng khẳng định nói là An Vũ Tinh, nhưng ở chỗ này, thật cũng không cần.
“An Vũ Sương? Ta vừa vặn quen một cô gái có tên khá giống ngươi, ha ha ha.”
Diệp Thiên Dật cười nói.
Đây là thủ đoạn tán gái sao?
An Vũ Sương không xác định, nhưng nàng cảm giác đúng vậy.
“Ừm, ta còn biết.... à không... là nghe qua người có tên giống ngươi.”
An Vũ Sương nói.
Diệp Thiên Dật cũng không nghĩ nhiều.
“À, tên của ta đại chúng quá.”
Diệp Thiên Dật nhún vai nói.
“Ừm.”
Sau đó hai người đi tiếp.
“Nhưng mà giọng nói của ngươi rất giống với cô gái mà ta quen, nhưng mà ngữ điệu lại không giống.”
“Thế sao?.”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu; “Thật mà.”
“Ừm.”
An Vũ Sương cũng không nói thêm gì.
Rất nhanh bọn họ đã rời khỏi vương thành, đi tới bên kia.
Nơi đó đã hội tụ rất rất nhiều người.... Rất nhiều cường giả, Diệp Thiên Dật cũng không đi tới phía trước, cùng An Vũ Sương đứng ở nơi đó, chờ đợi di chỉ hoàn toàn mở ra.
Người tới có vẻ khá nhiều, khả năng kế tiếp nếu tới đủ nói có thể có mấy trăm nghìn người!
Này có chút khủng bố!
Nhưng mà ngẫm lại cũng là bình thường, rốt cuộc Hoang Cổ Thương Khung này kỳ thật lớn như vậy, cường giả nhiều như vậy, mỗi người đều có rất lớn tự tin, hơn nữa cái di chỉ này truyền ra tới tin tức xác thật là quá chấn động, dẫn tới phàm là người có chút tự tin đều tới cũng rất là bình thường.
Diệp Thiên Dật rất vui vẻ!
Nhiều người như vậy ở đây thì hắn lại càng an toàn! Hơi chút rụt lại phía sau một chút, làm những người này đi trước chịu chết, tóm lại không có khả năng có người sẽ chú ý tới Diệp Thiên Dật hắn? Nhiều người như vậy cơ mà.
Sau đó Diệp Thiên Dật cũng thấy được một vài bóng người xẹt qua.
Cửu Trọng Thiên Thiên Dao tôn giả, đương nhiên, Diệp Thiên Dật còn thấy được Tà Vương, Huyết Hoàng.
Bọn họ là những cường giả xuất sắc, hơn nữa phía sau có thế lực rất lớn, còn là người có tiếng nói rất có giá trị, giờ phút này đang phát biểu.
“Các vị, di chỉ phỏng chừng còn khoảng 2 tiếng nữa là sẽ hoàn toàn mở ra, mặt khác bản tôn mặc kệ, bản tôn chỉ hy vọng, sau khi các vị tiến vào, tận lực không đốt giết đánh cướp lẫn nhau, tuy rằng bản tôn biết không thể hoàn toàn ngăn cản chuyện này, nhưng mọi người phải biết rằng, nơi này nguy hiểm vô pháp tưởng tượng, nhiều một người, tóm lại cũng là nhiều một cơ hội để chính mình sống sót!”
Tà Vương nói.
Diệp Thiên Dật cười một tiếng.
“Cũng thật là buồn cười.”
“Ồ?”
An Vũ Sương liếc mắt nhìn Diệp Thiên Dật một cái.
“À? Không có việc gì.”
Diệp Thiên Dật lắc đầu.
“Ừm.”
An Vũ Sương cũng không nói thêm gì.
Diệp Thiên Dật cảm thấy Tà Vương nàu nói chuyện buồn cười chết mất.
Còn nói cái gì sau khi đi vào đừng đốt giết đánh cướp lẫn nhau, đây là lời một người như hắn cũng nói ra được sao?
Cười chết người.
“Tà Vương thật uy phong nha.”
Một thanh âm truyền đến, một cổ hắc phong từ chân trời vọt tới, sau đó mấy chục bóng dáng xuất hiện ở nơi đó!
“Thiên Bức vương!”
Nhìn thấy hắn, Tà Vương nhăn mày lại!
“Như thế nào? Bản tôn không thể tới sao, hay là ngươi có ý kiến gì?”
Thiên Bức vương cười lạnh một tiếng nói.
“Đương nhiên là không phải!”
Diệp Thiên Dật nói: “Là Yêu tộc sao, cũng đúng, nơi này không phải địa bàn Nhân tộc, càng như là một cái địa phương trung lập, cho nên có nhiều cường giả đỉnh cấp Yêu tộc tới nơi này cũng bình thường.”
Vậy khó làm rồi đây!
Hai trăm nghìn cường giả Nhân tộc, cường giả Yêu tộc cũng không biết muốn tới bao nhiều người nữa! Cái di chỉ này dễ bị nổ tung luôn mất! Diệp Thiên Dật âm thầm kinh hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận