Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1516: Ghen tỵ chết đi được

Tin tức Diệp Thiên Dật đã đến truyền đi cũng rất nhanh, đặc biệt là Tiểu Anh Vũ từ trên Tiên Khung Sơn một đường chạy như bay xuống dưới, vừa chạy như bay vừa la lớn “Chủ nhân papa”, việc này thật sự làm đám đông chết lặng một lúc.
Sau đó bọn họ cũng biết, “Chủ nhân papa” trong miệng Tiểu Anh Vũ chính là Diệp Thiên Dật!
Bọn họ cũng không hiểu vì sao đệ tử của Yêu Hậu đứa nhóc này lại gọi hắn như thế, nhưng tóm lại là có do nguyên nhân nào, cái tên nhóc này có hò lên cái gì thì bọn họ cũng sẽ không cho là thật.
Sẽ không thực sự có người cho rằng Diệp Thiên Dật và Tiểu Anh Vũ không có việc gì chơi cái trò đọc tên này đi? Không thể nào không thể nào?
“Đó chính là Diệp Thiên Dật?”
Một người thanh niên đang khoanh tay đứng, đôi mắt hơi ngưng nhìn nơi xa.
Khoan hãy nói nha, đám thanh niên khoảng hai mươi mấy tuổi của Tiên Khung Sơn này thật sự rất đẹp trai, hơn nữa còn có khí chất, chính là cái loại mà ngươi đơn thuần cảm thụ một chút liền biết, hắn rất có uy quyền, rất lợi hại, không hề đơn giản.
“Ngươi không phải đến mặt của Diệp Thiên Dật cũng không biết đó chứ?”
Một người thanh niên khác cười lên một tiếng.
Mà người thanh niên này Diệp Thiên Dật nhìn thấy nhất định sẽ nhận ra, hắn là Diệp Lăng của Tà Thần tông.
Diệp Thiên Dật cùng hắn vẫn là có vài lần giao đấu, Trận Chiến Chư Thiên của Bát Hoang, bọn họ ở cùng một dãy phòng, bao gồm cả việc Dược Hoàng Tông đánh Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông sau này, cũng là có Diệp Lăng nhúng tay vào.
Chỉ cso điều hắn cũng không ngờ được, tên Diệp Thiên Dật lại tàn nhẫn như vậy!
Cái tên Diệp Lăng này cũng là nhân vật lợi hại! Sống tại Hạ Vực, nhưng hắn lại nằm trong Thiên Bảng.
Nói cách khác, kể cả so sánh với những người của Thượng Vực, hắn cũng không kém bao nhiêu, tuy rằng chỉ là hàng sau của Thiên Bảng, nhưng Hạ Vực mà lại có thể được xếp vào Thiên Bảng, thật sự rất trâu bò.
Cho nên, cho dù ở Thượng Vực hắn cũng có danh tiếng, cũng có địa vị, cũng sẽ làm cho vài người xem trọng.
“Hừ, tên hề mà thôi.”
Người kia hừ lạnh một tiếng.
“Tên hề? Vậy ngươi có thể so sánh với tên hề đó không?”
Diệp Lăng tuy rằng cũng khó chịu Diệp Thiên Dật, nhưng cũng phải công nhận rằng, hắn quả thật rất lợi hại.
“Hắn cũng không phải dựa vào bản thân, đơn giản đều là dựa vào một ít ngoại lực thực hiện cái gọi là sự tích nghịch thiên kia, hắn đơn giản chính là một kẻ yếu cảnh giới thấp kém mà thôi, xét về lực chiến mà nói thật sự cũng đã đạt được trình độ nhất định, nhưng cảnh giới cũng có vậy thôi, điều này nói rõ, thiên phú của hắn cũng không cao, thực lực mạnh như hiện tại cũng chỉ là tạm thời thôi.”
Diệp Lăng ngược lại cảm thấy là như thế.
“Phỏng chừng nhiều nhất hắn cũng chỉ là Thần Tôn cảnh thôi.”
“Ha ha ——”
Nam tử cười nhạo lên một tiếng.
“Phế vật mà thôi, chính là vận khí tốt, năng lực lợi hại tương đối nhiều, nhưng cũng giới hạn tại đó, hiện tại lợi hại, qua mấy năm nữa nhìn lại xem, phỏng chừng đã chìm trong biển người, đặt ở Thượng Vực, càng không tính là cái gì.”
Rất nhiều người cũng đều có cách nghĩ này, thời gian sẽ chứng minh hết thảy.
Đặc biệt là những thiên tài kia của Thượng Vực, bản thân vận mệnh mỗi người đều bất phàm.
Cứ cho là bọn họ thừa nhận những kẻ kia mạnh hơn, nhưng mỗi người đều cho rằng bây giờ mạnh không có nghĩa là sau này sẽ mạnh hơn bọn họ! Chờ mà xem!
Càng đừng nói, Diệp Thiên Dật đã thành một kẻ chỉ biết khoe mẽ trong mắt bọn họ rồi, vậy càng thêm phần khinh thường nha.
“Là lừa hay ngựa, qua Trận Chiến Chư Thiên lần này người đời đều sẽ được biết, ta lại muốn xem xem, một võ giả Thần Tôn cảnh như hắn, còn có thể đảo lộn đất trời hay sao? Vận khí tốt thì thôi đi, lại còn cùng một đội với đệ tử của Yêu Hậu tiền bối.”
Diệp Lăng nói: “Có điều năng lực của hắn thực sự rất mạnh.”
“Mạnh sao? Cũng tạm được thôi.”
Nam tử lắc đầu.
Là rất mạnh, nhưng hắn đã gặp càng nhiều kẻ mạnh, đồng thời chính bản thân hắn có được cũng là cùng một bậc, có thể là những võ giả bình thường đó sẽ chết khiếp, kêu lên trời ơi, đôi tay thế mà lại có thể vô hiệu linh lực, nhưng mà hắn biết, đó cũng là năng lực rác rưởi mà thôi.
Chỉ trong số người mà hắn biết, thiên tài trong một linh tám tông của Tà Tông có được loại năng lực này, không dưới hai mươi người.
Có cái gì mà lợi hại chứ?
Nhưng bọn họ không biết, năng lực của Diệp Thiên Dật lại không bị giới hạn cảnh giới, vậy lại là một khái niệm hoàn toàn khác rồi.
Có một nói một, hắn hoàn toàn không ganh tỵ bất kì năng lực nào của Diệp Thiên Dật, thiên phú, thuộc tính gì đó hay diện mạo hắn cũng không ganh tỵ, hắn cảm thấy Diệp Thiên Dật tuy rằng đẹp trai, nhưng bản thân mình cũng đâu có kém?
Điều khiến hắn ganh tỵ chính là, vì cớ gì các cô gái xinh đẹp bên cạnh hắn lại nhiều như vậy?
Mỹ nữ, trên thế gian này đương nhiên có rất nhiều, trên đời này trước giờ chưa bao giờ thiếu mỹ nữ, nhưng mỹ nữ cũng phân cấp bậc khác nhau, ngay bản thân hắn hiện tại bên người cũng chỉ có vài người, nói thật ra đây mới là loại con gái mà tất cả đàn ông thân phận như bọn họ khát vọng có được!
Chính là tại sao tất cả đều vây quanh bên người hắn?
Cứ cho là không phải bạn gái của hắn, chỉ là bạn bè, chỉ là đồng đội, cũng rất đáng để hắn phải ganh tỵ.
Rõ ràng mình ưu tú hơn, tại sao có điểm này lại không so được với hắn?
Không chỉ mình hắn nghĩ như vậy, mà rất nhiều người đều nghĩ vậy!
“Thi Gia Nhất kia còn có Tịch Thiên Vũ là đồng đội của hắn, còn ba người khác là ai?”
Diệp Lăng nhìn sang.
“Liễu Khuynh Ngữ, Liễu Thiển Thiển, đệ tử của Y thần Bạch Thiên Hạc, hiện tại các nàng đều ở Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, một người khác…… Hình như là em gái của Nữ hoàng đế quốc Thánh Tâm ở Bát Hoang, đó, người kia chính là Nữ hoàng của đế quốc Thánh Tâm, chắc đúng rồi, đó là Ứng Tiếu Thiên tiền bối của Ứng Thiên điện, sự tích của hắn cùng Nữ hoàng của đế quốc Thánh Tâm hẳn là ngươi có nghe rồi.”
Diệp Lăng nói.
“Đáng ghét!”
Kẹt kẹt kẹt ——
Cảm thấy mấy cô gái có quăng tám sào cũng không thấy có liên quan gì với nhau này lại đều ở bên cạnh Diệp Thiên Dật kia.
“Ta lại muốn nhìn xem tên Diệp Thiên Dật này, có điểm gì khác biệt.”
Sau đó hắn cũng muốn đi qua, lúc này, mấy người cũng đi ngang qua bên người hắn.
Kỷ Điệp, Bắc Manh Manh, Bạch Hàn Tuyết và Hạ Ngữ Hàn.
“Bạch cô nương, Hạ cô nương.”
Kiếm Vô Thiên nhìn thấy các nàng liền vội vàng chào hỏi!
Lại là bốn cô gái cực phẩm!
Vũ mị, thanh thuần, hoạt bát, lạnh lùng.
Bất luận người nào cũng đều là kiểu mà bất cứ người đàn ông nào cũng ao ước cầu có được.
Dù sao Bạch Hàn Tuyết và Hạ Ngữ Hàn là người của Băng Thần điện, hắn vẫn là quen biết.
“Xin chào.”
Bạch Hàn Tuyết và Hạ Ngữ Hàn vẫn giữ một chút phép tắc.
Sau đó các nàng cùng nhau đi qua.
Khi Kiếm Vô Thiên nhìn thấy các nàng đều đi về phía Diệp Thiên Dật, vây ở quanh bên cạnh Diệp Thiên Dật, cả người hắn đều ngây ra.
Không phải chứ?
Toàn bộ Tiên Khung Sơn cơ hồ có từng này mỹ nữ đỉnh cao, hắn còn tính toán đến bắt chuyện từng người, thế mà cmn tất cả lại chạy đến bên cạnh Diệp Thiên Dật? Các nàng đều quen biết Diệp Thiên Dật sao?
Không phải chứ, cái khác không nói, ngay cả chỉ là bạn, hắn cũng không thể tiếp nhận được!
Hắn khó chịu!
Hắn đố kị!
Giờ này khắc này, thiên tài Thượng Vực chú ý tới Diệp Thiên Dật không chỉ có mình hắn, cùng có tâm tình như hắn cũng phải chỉ mình hắn.
Sau đó, lại là hai cô gái nữa đi ngang qua.
Mang khăn che mặt, nhưng là loại khí chất này, cảm giác này, chính là mỹ nữ cực phẩm!
Các nàng là ai?
Chu Tử Tuyết và Ma Nguyệt.
Các nàng đương nhiên biết Diệp Thiên Dật sẽ tới tham gia, các nàng cũng là du sơn ngoạn thủy sau đó thuận tiện qua đây nhìn xem.
Sau đó, các nàng cũng đi qua.
Mẹ kiếp?
Những thiên tài kia đều bị choáng váng.
Không phải chứ? Nhiều người như vậy, tất cả…… đều đi qua đó hết?
“Cái tên Diệp Thiên Dật này, vận đào hoa đúng là vượng thật đó.”
Y Hạo Thiên đứng ở nơi đó cười cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận