Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1797: Đất đai vô hạn

Thành thật mà nói, Diệp Thiên Dật thừa nhận Diệp Lạc Lac quả thực là đối thủ cùng tuổi mạnh nhất từ lúc đầu đến hiện tại mà hắn gặp.
Rất nhiều điểm mạnh của người khác đến từ việc nghiền ép cảnh giới đơn thuần, nhưng xét về khía cạnh khác, dẫu sao họ chỉ là một thanh niên tuổi đôi mươi, những thứ như thân pháp, kiếm thuật… và một số khía cạnh khác, đây là kết quả cuả sự rèn luyện và luyện tập, thiên bẩm đương nhiên cũng quan trọng!
Đơn giản mà nói, Diệp Thiên Dật đối diện với những thiên tài cùng tuổi khác, so sánh công phu võ thuật, so sánh kiếm pháp Diệp Thiên Dật căn bản không sợ bọn họ.
Nhưng kiếm pháp của Diệp Lạc Lạc, khiến cho Diệp Thiên Dật thở có chút gấp gáp
Không chỉ nhanh, kiếm pháp của nàng không phải không có chiến thuật, dưới tiền đề của việc nhanh còn đặc biệt ác liệt! Nó hình thành nên cục diện thua cuộc của Diệp Thiên Dật! Nếu cứ tiếp tục như vậy, Diệp Thiên Dật chắc chăn sẽ bị kiếm của nàng làm bị thương, thậm chí bị giết chết!
Hiển nhiên, Diệp Lạc Lạc là cô gái vô cùng hiếu thắng!
Chiêu không gian đầu tiên ta thua ngươi, vậy tiếp theo ta sắp trở lại.
Chiêu kiếm pháp này, nàng thắng.
Thế trận giữa nàng và Diệp Thiên Dật, có chút thay đổi rồi.
Bình thường một trận đấu quan trọng như thế này, hẳn phải là hai bên tính kế nhau, nghĩ mọi cách công kích đối phương, sau đó hạ gục đối phương! Chính là tại lúc thích hợp sử dụng sức mạnh thích hợp.
Ví dụ chiến đấu bình thường, nhưng ngươi có thể đột nhiên sử dụng một loại linh khí, Pháp Tắc, lĩnh vực, sức mạnh Tà Thần Chi Cốt... v..v
Nhưng không có!
Diệp Thiên Dật không dùng, Diệp Lạc Lạc cũng không dùng.
Diệp Lạc Lạc chỉ là đơn thuần muốn chiến đấu cùng Diệp Thiên Dật, sau đó thắng hắn.
Cô gái hiếu thắng.
“Còn muốn đấu cái gì?”
Diệp Lạc Lạc kéo giãn khoảng cách với Diệp Thiên Dậ, sau đó nhìn Diệp Thiên Dật nói.
Mọi người: ???
Này này này, các ngươi là đang đấu võ, trận đấu này liên quan tới ai là điện chủ thế hệ sau của Tà Thần điện đó, các ngươi đừng làm giống như trẻ con chơi đồ hàng thế chứ?
“Tùy ngươi.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Vậy thì đánh đi.”
Sức mạnh cơ thể nàng bộc phát, sau lưng xuất hiện hư ảnh của một thanh kiếm trông vô cùng mạnh mẽ.
Khí thế Trên người Diệp Lạc Lạc vô cùng mạnh, đó là Chân Thần cảnh, Diệp Thiên Dật vẫn chưa từng đấu với Chân Thần cảnh, Diệp Thiên Minh trước đó không tính, bởi vì Diệp Thiên Dật cưỡng ép dùng lĩnh vực kết thúc trận đấu, nhưng trận này không giống.
“....Tật Phong Chi Nhận.”
Lưỡi kiếm sắc bén đằng sau ngưng tụ do ảo ảnh, sau đó đối mặt với Diệp Thiên Dật.
Soạt soạt soạt----
Một lúc sau, vung ra lưỡi kiếm sắc nhọn lao tới tấp về hướng Diệp Thiên Dật.
Không thể tránh khỏi!
Phạm vị trận đấu võ này rất lớn, là một tiểu thế giới, nhưng tiểu thế giới này cũng có giới hạn, có kết giới chặn lại khoảng cách giới hạn
Chí ít ở phạm vi này, xung quanh không biết bao nhiêu mét toàn bộ đều là lưỡi kiếm sắc bén rơi xuống
Diệp Lạc Lạc hoàn toàn nghiêm túc!
Nàng không muốn thua!
Có thể đối với nàng mà nói, điện chủ của thế hệ tiếp theo của Tà Thần điện này không quan trọng đến như vậy. Nàng cảm thấy điều quan trọng hơn là chiến thắng lần này, bởi vì nàng vốn dĩ là một người vô cùng hiếu thắng!
Nàng có thể vì để đánh bại một người mà dùng mất một năm, năm năm để tiến hành luyện tập cường độ cao vô cùng khoa trương.
Diệp Thiên Dật ngẩng đầu.
“Chiêu này của ngươi thật sự không cần thiết, bởi ngươi biết ta có Bất Động Như Núi.”
Đúng, trốn không trốn được, vậy thì không trốn nữa.
Bất Động Như Núi, phòng ngự tuyệt đối.
Diệp Thiên Dật nói xong phóng thích Bất Động Như Núi.
Lưỡi kiếm sắc bén ùn ùn rơi xuống.
“Đúng! Ta biết ngươi có Bất Động Như Núi! Do đó ta làm vậy là để khiến ngươi phải dùng Bất Động Như Núi.”
Diệp Lạc Lạc nói xong, xông về hướng Diệp Thiên Dật với con dao sắc bén.
“Cấm Linh!”
Cấm Linh không phải là sức mạnh của Tà Thần Chi Cốt của nàng, mà là một loai phù triện, loại phù triện này gọi là Cấm Linh phù, dán Cấm Linh phù lên người, chỉ cần người này không có cách nào thoát khỏi Cấm Linh phù, vậy thì không cách nào sử dụng được linh lực rồi.
Nàng dán Cấm Linh phù lên trên người Diệp Thiên Dật.
Lúc này Diệp Thiên Dật đang sử dụng Bất Động Như Núi, công thêm việc Diệp Thiên Dật không kịp nghĩ đến Diệp Lạc Lạc sử dụng thứ này.
Sau đó
Linh lực của Diệp Thiên Dật không thể sử dụng được.
Ngay sau lúc bị Cấm Linh, Diệp Thiên Dật nhanh chóng kéo giãn khoảng cách.
Cả bầu trời lưỡi kiếm sắc bén lao về phía Diệp Thiên Dật, trên người Diệp Thiên Dật xuất hiện từng vết máu.
“Chí Tôn Chi Thuẫn!”
Trong tay Diệp Thiên Dật xuất hiện một tấm chắn, sau đó tấm chắn này bùng phát ánh sáng, biến thành một tấm chắn lớn chắn xung quanh người Diệp Thiên Dật, chặn lại bầu trời đầy lưỡi kiếm sắc bén.
Mà Diệp Lạc Lạc tuyệt đối không thể bỏ qua lúc này.
Tuy nàng rõ ràng cảnh giới cao hơn, lại còn dùng Cấm Linh đối với Diệp Thiên Dật, có chút không đúng, nhưng vừa hay ngược lại, đây chính là sự tôn trọng đối với Diệp Thiên Dật!
Bởi vì trong mắt nàng, Diệp Thiên Dật có đủ sức mạnh, vì vậy nàng tôn trọng Diệp Thiên Dật.
“Phá Giáp Chi Nhận.”
Kiếm trong tay Diệp Lạc Lạc trở nên sáng hơn, lớn hơn, trực tiếp tiến về tấm chắn của Diệp Thiên Dật.
Bùm.
Rất nhẹ nhàng, tấm chắn của Diệp Thiên Dật trực tiếp bị đập vỡ.
“Ngươi thua rồi.”
Diệp Lạc Lạc xông về phía Diệp Thiên Dật, bởi vì thời khắc này Diệp Thiên Dật vẫn chưa giải thoát được Cấm Linh phù, vì vậy nàng có thể nắm bắt Diệp Thiên Dật một cách nhẹ nhàng.
Soạt--
Kiếm trong tay nàng dí vào cổ Diệp Thiên Dật
Dưới tình hình này, Diệp Thiên Dật đã thua rồi.!
Nhưng hiện tại…..
Diệp Thiên Dật đột nhiên biến mất trước mặt Diệp Lạc Lạc.
Diệp Lạc Lạc cau mày.
Hắn giải hóa được Cấm Linh rồi?
Diệp Thiên Dật xuất hiện ở ngoài mấy mươi mét.
“Thứ này của ngươi thiếu chút nữa khiến ta thua rồi.”
Diệp Thiên Dật cầm thanh kiếm trong tay, nhìn Diệp Lạc Lạc nói.
“Sao ngươi có thểthoát khỏi nhanh như vậy?”
Diệp Lạc Lạc không hiểu được.
“Quả thực rất khó, nhưng ta cũng là phù triện sư, nhứng thứ này ta đều hiểu.”
Mấy thứ như pháp trận, phù triện, Diệp Thiên Dật đều hiểu, ngoài thái y thánh thuật, Diệp Thiên Dật cũng đã học qua, kể cả trước đây những thứ Gia Cát Thanh Thiên dạy cho Diệp Thiên Dật, Diệp Thiên Dật đều nhớ.
“Ngươi còn hiểu Phù triện sao?”
Diệp Lạc Lạc hơi do dự.
“Tiếp đi.”
Diệp Thiên Dật nhìn nàng nói
“Được.”
Sau đó Diệp Lạc Lạc hơi giẫm chân phải.
“Lĩnh vực, đất đai vô hạn.”
Soạt--
Xung quanh từng giọt từng giọt mưa nhẹ nhàng rớt xuống.
Diệp Thiên Dật Nhíu mày.
Không nguy hiểm.
Những giọt mưa này không có gì nguy hiểm, không có linh lực, không có sát khí, vậy có ích gì?
Ngững người bên ngoài nhìn thấy màn này.
“Đất đai vô hạn, lĩnh vực lớn mạnh của Diệp Lạc Lạc, lĩnh vực vừa mở ra, đó chính là sân nhà của nàng.”
Đây là một lĩnh vực của loại hình không gian, nhưng sự lợi hại của không gian cũng cần một thời gian ngưng tụ lại, nhưng ở trong vùng đất đai vô hạn này, đó chính là một trạng thái chiến đấu tùy ý, bất kì phản ứng, động tác nào tuyệt đối đều không thể nhanh bằng suy nghĩ được.
Soạt --
Diệp Lạc Lạc đã xuất hiện trước mặt Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật công kích, nàng biến mất, sau đó ngay lập tức xuất hiện bên cạnh Diệp Thiên Dật, kiếm trong tay trượt qua cánh tay Diệp Thiên Dật, vạch ra một vết máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận