Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 937: Diệp Thiên Dật!?

Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Thiên Dật mở mắt!
Thiên Đạo cảnh tam giai!
Mặc dù chỉ tăng lên một giai nho nhỏ, nhưng mà đối với Diệp Thiên Dật, tăng lên này vẫn là vô cùng to lớn! Hắn tăng lên một giai đạt được thể phách, lực lượng, linh lực các loại là gấp đôi những võ giả bình thường, bởi vì độ khó khi hắn tăng lên một giai cũng chính là khó khăn gấp hai lần những võ giả bình thường kia!
Cũng giống với ngày hôm qua, hôm nay học viện Thánh Tâm Thiên vẫn như cũ bị oanh động, bởi vì hôm nay, Diệp Thiên Dật muốn trực tiếp khiêu chiến cường giả Tiên Vương cảnh của đảo Thánh Tâm thứ nhất! Bọn họ đều vô cùng choáng váng!
Từ khi học viện Thánh Tâm Thiên xây viện đến bây giờ chưa từng xuất hiện học sinh nào nghịch thiên đến loại trình độ này, vừa tới hai ngày đã đạt đến đảo Thánh Tâm thứ nhất, hơn nữa còn là lấy tu vi Thiên Đạo cảnh...
Nhưng mà...
Sau khi Bạch Thiên Hạo đánh răng xong quay sang nhìn Diệp Thiên Dật, nói: "Diệp Thiên Dật, buổi tối hôm qua trên diễn đàn có một bài đăng, có rất nhiều người like và bình luận, hay là ngươi xem qua một chút đi?"
Sau đó Diệp Thiên Dật lên diễn đàn nhìn thoáng qua, nhịn không được cười ra tiếng.
Nội dung bài viết này là cái gì?
Người đăng là một người nặc danh, nội dung đại khái chính là, người nọ suy đoán Diệp Thiên Dật thật ra cũng không phải là Thiên Đạo cảnh nhị giai, hắn thật ra là Thánh Đạo cảnh, về phần mấy giai thì không xác định được, nhưng mà không cách nào phủ nhận là, hắn đúng là rất lợi hại, chỉ nói đơn thuần việc hắn che giấu cảnh giới chân chính của mình, chỉ bại lộ lực lượng là Thiên Đạo cảnh nhị giai để chiến đấu, đã làm cho tất cả mọi người càng thêm chấn kinh và không thể tin nổi, từ đó đạt được hiệu quả làm màu mà hắn muốn!
Sau đó hắn còn giải thích một thôi một hồi, nói Diệp Thiên Dật che dấu như thế nào, nguyên nhân có thể là có linh khí có thể che giấu khí tức, mà vì sao hắn lại hoài nghi như vậy? Sau đó hắn kể ra mấy ví dụ.
Không sai! Thứ hắn kể ra chính là cực hạn chiến đấu của mấy vị đệ tử của Yêu Tâm Phong, hoặc là nói chiến đấu cực hạn bọn họ đã từng bày ra là ở đâu!
Thiên Đạo cảnh nhất giai đánh bại Thánh Đạo cảnh ngũ giai.
Thiên Đạo cảnh nhị giai đánh bại Thánh Đạo cảnh cửu giai.
Cái ví dụ này vẫn rất có sức thuyết phục, mà mọi người cũng đều biết mấy đệ tử Yêu Tâm Phong là tồn tại trình độ gì, là thiên tài cùng thời kỳ đứng đầu nhất của Chúng Thần Chi Vực cũng không sánh nổi!
Cho nên, ngay cả bọn họ mà cũng chỉ có giới hạn là vậy, mà bây giờ, lại xuất hiện một Thiên Đạo cảnh nhị giai đánh bại được Thánh Đạo cảnh thập giai, thậm chí còn đi khiêu chiến Tiên Vương cảnh, ngươi có thể tin hắn là Thiên Đạo cảnh nhị giai được không? Khẳng định là không tin!
Phía dưới có rất rất nhiều người trả lời, trên cơ bản cũng đều là biểu thị thái độ ủng hộ với nghi ngờ của hắn! Nhao nhao biểu thị hoài nghi, nhưng mà còn có rất nhiều bình luận là của những sư tỷ kia, đều đang nói người này gạnh tỵ cho nên mới đặt điều nói xấu Diệp Thiên Dật...
Người nặc danh kia chỉ là trả lời một câu, đây là suy đoán của hắn, chưa nói tới cái gì nên đừng quy chụp cho hắn cái mũ ganh tỵ.
Diệp Thiên Dật cười cười, nói: "Mặc kệ bọn họ thôi chứ sao."
"Vậy ngươi còn đánh không?"
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Đánh chứ, đương nhiên rồi đánh!"
Tấn cấp thêm một giai khiến của lòng tin Diệp Thiên Dật lại tăng lên gấp bội, cho nên tất nhiên là muốn đánh!
"Vả lại, ta còn muốn đánh bại tất cả mọi người của đảo Thánh Tâm thứ nhất!"
Diệp Thiên Dật đứng dậy!
"Dù sao hôm nay con gái ngoan của ta nói với ta nàng sẽ đến xem ta luận võ, vậy vẫn là phải biểu hiện tốt một chút rồi." Diệp Thiên Dật nhếch miệng cười một tiếng.
"Đậu móe! Đây mới là nguyên nhân ngươi đánh sao? Không biết xấu hổ, tra nam! Dạy ta một chút đi."
Diệp Thiên Dật cười ha hả.
"Anh rể ngươi ngoan ngoãn làm một người bị vợ quản nghiêm ngặt đi! Đi thôi!"
Sau đó Diệp Thiên Dật đi ra ngoài.
...
Lúc này trên đảo Thánh Tâm thứ nhất, mấy người kia đã đợi ở đó! Tiêu Vân phụ trách chiến đấu cùng Diệp Thiên Dật, những người khác thì phân bố rải rác ở chung quanh, người uống trà người yên lặng chờ đó.
Trong mắt bọn họ, trận chiến này không có gì mà phải để tâm cả!
Thực lực của Tiêu Vân trong lòng bọn họ rất rõ ràng, mà Tiên Vương cảnh cái đại cảnh giới này cũng không phải dễ vượt như vậy!
"Đừng nói là hắn không dám tới nha?"
Tiêu Vân bật cười một tiếng.
"Lấy tính cách của hắn, hẳn là sẽ tới, ngươi cẩn thận một chút, hắn có thể là Thánh Đạo cảnh, nếu hắn dám nói đến đánh Tiên Vương cảnh, vậy thì có nhất định lực lượng, tuyệt đối không nên chủ quan!"
Một người nói.
"Yên tâm, ta tự có nắm chắc, ta không muốn bởi vì chủ quan mà thất bại trong tay một tên thích làm màu, đến lúc đó chỉ sợ sẽ bị chê cười chết, ha ha ha!"
Tiêu Vân vui vẻ chuyện trò!
Lúc này, một cô gái đeo mạng che mặt chậm rãi từ đằng xa đi tới.
Ánh mắt của bọn họ đồng loạt nhìn về phía nàng.
"Sư muội!"
Chín người con trai nhìn thấy nàng thì trong ánh mắt hoàn toàn không chút nào che giấu sự ái mộ!
Mỗi người bọn họ trong lòng cũng rõ ràng, ai cũng thích mỹ nữ, bọn họ đều thích nàng, vậy ai có thể theo đuổi được nàng thì phải dựa vào bản lĩnh của bọn họ rồi.
Nàng đi tới thấy vậy thì khẽ nhíu mày.
"Các vị sư huynh hôm nay không tu luyện sao?"
"Ha ha ha, mấy ngày nay sư muội đang bế quan khả năng không biết, học viện Thánh Tâm Thiên chúng ta tới một vị tân sinh, tân sinh này lại vô cùng càn rỡ, nhập học ngày thứ ba đã đánh tới đảo Thánh tâm thứ hai, lấy Thiên Đạo cảnh nhị giai đánh bại Thánh Đạo cảnh thập giai!"
Cô gái khẽ gật đầu.
"Sư muội chẳng nhẽ không kinh ngạc chút nào sao?"
"Không."
Nàng lắc đầu thản nhiên nói.
Chín người kia nghe vậy thì rất là kinh ngạc.
Vì sao? Chẳng nhẽ chuyện này không đáng chấn kinh sao?
"Đó là bởi vì sư muội đã từng nhìn thấy thiên tài cấp bậc này rồi sao?."
Hoàng Lâm Vũ mỉm cười đi tới trước mặt nàng, nhìn khí chất phi phàm của nàng vừa cười vừa nói.
"Không phải."
Nàng cũng không thèm cho hắn mặt mũi phủ nhận thẳng thừng.
"Ồ —— "
"Bởi vì ta từng gặp người càng nghịch thiên hơn."
Nàng nhàn nhạt hồi đáp.
"Ha ha ha! Cũng đúng! Sư muội khẳng định đã được thấy rất nhiều việc đời!"
Hoàng Lâm Vũ cười nói.
Một đám nịnh bợ! Cái này không phải một đám nịnh bợ thì là cái gì? Đã là nịnh bợ mà ngươi còn muốn theo đuổi con gái? Ngươi xứng sao? Thể loại như các ngươi ngay cả những cô gái bình thường còn không chắc có thể theo đuổi được, còn muốn theo đuổi cô gái cấp bậc nữ thần như thế này?
Nhưng mà thật ra nàng cũng vô cùng tò mò!
Mặc dù đã gặp người khoa trương hơn và nghịch thiên hơn, nhưng mà nàng vừa vặn bế quan ra, dứt khoát cũng đến xem một chút đi.
"Nhưng mà sư muội cũng không nên cảm thấy giật mình cái gì, hắn mặc dù là Thiên Đạo cảnh nhị giai đánh bại Thánh Đạo thập giai, nhưng chỉ là ẩn giấu đi khí tức, vì làm màu mà thôi, nói thật có chút đáng xấu hổ, cho nên sư huynh đến lúc đó sẽ phải dạy dỗ cho hắn một trận."
"Ừm."
Nàng gật gật đầu rồi chậm rãi đi tới một chỗ cách đó không xa, một mình ngồi ở chỗ đó.
Mà phía dưới học viện Thánh Tâm Thiên cũng nghênh đón một tin tức tốt!
Lúc đầu, bọn họ quả thực là trông mòn con mắt muốn xem chiến đấu trên đảo Thánh Tâm thứ nhất, nhưng mà bọn họ không xem được, không có tư cách lên đó, thế nhưng mà nhờ có Hàn sư tỷ thân yêu của bọn họ "thuyết phục" học viện, để bọn họ phát trực tiếp cho bọn họ xem!
Cho nên, lúc này quảng trường của học viện Thánh Tâm Thiên hội tụ mấy vạn người, phía trước quảng trường có một cái màn hình cực lớn, trên màn hình Kính Tượng chính là tình huống trên đảo Thánh Tâm thứ nhất vào lúc này!
"Đây chính là đảo Thánh Tâm thứ nhất sao! Thật là khoa trương!"
"Woaaaa! Kia là... Kia là Hoàng Lâm Vũ sao! Hoàng sư huynh, ta yêu ngươi!"
"Học viện đệ nhất mỹ nữ đâu? Làm sao không thấy được nàng? Đậu móe! Thấy rồi thấy rồi, nàng ngồi ở phía xa bên kia uống trà kìa! Quá xa không thấy rõ! Ta rất muốn nhìn thấy nàng!"
"Diệp Thiên Dật đâu? Sao hắn còn không có xuất hiện?"
"Đến rồi đến rồi! Diệp Thiên Dật đến rồi!"
"..."
Bọn họ thấy được một thân ảnh xuất hiện tại lầu hai của đảo Thánh Tâm thứ nhất, đẹp trai như vậy, nhất định chính là Diệp Thiên Dật!
"Ồ! Xem ra ta vẫn rất có mặt mũi nha, vậy mà được toàn bộ các vị sư huynh sư tỷ của đảo Thánh Tâm thứ nhất ra nghênh đón sao? Cảm tạ cảm tạ! Sư đệ bái kiến các vị rác rưởi... ấy chết nhầm, các vị sư huynh!"
Diệp Thiên Dật cười hì hì ôm quyền.
Đám người: ???
Móe!
Mà cô gái mang mạng che mặt vốn đang yên lặng ngồi ở chỗ này uống trà, nhưng mà đột nhiên nghe được thanh âm này, thân thể mềm mại của nàng đột nhiên run lên, đứng dậy nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
"Diệp Thiên Dật..."
Nàng lộ ra vẻ mặt chấn kinh lại kinh hỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận