Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 2043: Hành động quái dị của Mộc Vân

Cảm ơn thì đúng là phải cảm ơn rồi, nhưng mà có bao nhiêu chân thành thì không biết được.
Có lẽ bọn họ cho rằng vì thanh thần khí kia, cũng có lẽ... bọn họ đang nghĩ, Tà Ma Chi Chủ có khi nào đã để lại thứ đồ gì đó kinh thiên động địa hay không.
Chẳng có ai trả lời.
Diệp Thiên Dật cũng không trả lời.
Có bệnh à.
Mặc dù hắn biết, nói ra thì có thể hắn sẽ nhận được sự kính trọng, ngưỡng mộ của mọi người, nhưng mà thế thì sao chứ?
Tình huống của hắn cũng sẽ cực kì nguy hiểm tới không thể nào tưởng tượng nổi.
Ánh mắt Dương Sở Sinh nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Hắn không đi vào Trấn Yêu tháp, dù hắn cũng nằm trong top một trăm linh tám người đứng đầu, nhưng mà vừa đúng lúc hắn lại có việc nên không đi vào.
Tới nơi này, thật sự thì chủ yếu là hắn chỉ muốn nhìn Diệp Thiên Dật một cái thôi, chính là người mà cả đời này của hắn muốn tận tay đánh bại bằng phương pháp chính đáng nhất.
Hắn sợ người này sẽ xảy ra chuyện.
Quả nhiên, hắn không xảy ra chuyện gì.
Thấy không có ai nói thì Tả Hộ Pháp của Nguyệt Thần mới nói: “Công lực và danh tiếng của các hạ quả thật là thâm tàng bất lộ, nhưng việc này quả thật là quá phi phàm, mong các hạ có thể xuất hiện để tiếp nhận sự cảm ơn của chúng ta.”
Nhưng mà vẫn không có ai trả lời cả.
“E rằng đã rời khỏi đây rồi?”
Có người nói một câu.
“Ôi, thật sự là muốn cảm ơn hắn, nếu không có hắn thì đại lục nguy hiểm trùng trùng rồi.”
“Đây mới thật sự là cường giả chân chính, không thể không khiến người ta kính phục, chúng ta cũng đi thôi, còn rất nhiều chuyện đang đợi chúng ta ở phía trước.”
Mọi người nhao nhao rời đi.
“Người của học viện Võ Thần tới đây để tập hơp.”
Viện trưởng của học viện Võ Thần nói một câu.
Diệp Thiên Dật nhìn thấy có rất nhiều người quen.
Nhưng mà ít nhất thì hắn cũng là một thành viên của học viện Võ Thần.
Thế nên hắn cũng đi tới.
Chỉ là Hoàng Liên, Hàn Nhã Nhi, Hàn Nhụy, Phượng Dao, còn có Thường Hi cũng tới, rất nhiều người đều đang chào hỏi các nàng.
Thậm chí cả Mộc Thanh Trúc cũng tới.
Nàng tới cũng là chuyện bình thường.
Các nàng cũng tới để xem Diệp Thiên Dật, đều nhẹ nhàng gật đầu coi nnhuw chào hỏi, sau đó trên cơ bản thì đều rời đi.
Hàn huyên cũng không cần thiết, quan trọng là hiện tại có nhiều người phức tạp.
Mà bây giờ Diệp Thiên Dật cũng phải tập hợp rồi.
“Cô Y Thất Nguyệt, hiện tại điểm danh một chút.”
Viện trưởng của học viện Võ Thần nói.
“Vâng ạ.”
Sau đó Y Thất Nguyệt bắt đầu điểm danh.
Ở một nơi khác, Mặc Bạch đã mang theo người của hắn rời đi từ lâu.
Cơ hội tốt như thế mà hắn không nắm chặt lấy thì cũng chỉ có thể tìm cơ hội lần nữa thôi, bắt buộc phải dựa vào Tiêu Tích Linh, nếu không thì hắn thật sự rất khó tìm được cơ hội này.
“Không sao chứ?”
Diệp Thiên Dật nhìn thấy Bạch Hàn Tuyết, mấy người Hạ Ngữ Hàn cũng ở bên cạnh.
“Không sao, chúng ta đã trốn từ lâu rồi.”
Bạch Hàn Tuyết lắc đầu nói.
“Không sao là tốt rồi.”
Mấy người Dao Tịch, Y Nhân Tuyết cũng không có chuyện gì.
Về phần người ra tay cuối cùng kia thì bọn họ thật sự là cũng chẳng có ai biết được cả.
Nơi đó đều là nơi ở của toàn bộ yêu ma, hơn nữa lại còn ở ngay dưới mí mắt của Tà Ma Chi Chủ và Ma Vương, ngươi nói xem ai dám tới nơi đó chứ?
Lại gần một chút thì cũng đang cách xa, thậm chí trong những người đứng ở ngoài cũng chẳng có ai có thể nhìn thấy rõ ràng được.
Mà Diệp Thiên Dật thật sự cũng rất ngạc nhiên.
Làm sao có thể khiến Tà Ma Chi Chủ chết được nhỉ?
Lực Lượng Pháp Tắc ư?
Lực Lượng Pháp Tắc cũng chỉ là phạm trù thoát khỏi phàm vật mà thôi, dường như cũng không có đạo lý lắm thì phải.
Diệp Thiên Dật tới bây giờ vẫn chưa nghĩ tới Chí Trăn Chi Phong.
Suy cho cùng, kết thúc ở đây rồi, Diệp Thiên Dật nhìn bức tranh trên tường thì cũng chỉ cho rằng đó là một thanh kiếm.
Nhưng mà Diệp Thiên Dật lại không biết cái này.
“Bẩm báo viện trưởng, một trăm linh tám người của học viện, toàn bộ tập hợp đầy đủ.”
Y Thất Nguyệt nói.
Dựa vào số liệu này thì có thể nhìn thấy được, một trăm linh tám người này không hề đơn giản tí nào.
Chủ yếu là thời gian ngắn, hơn nữa việc truy tìm yêu ma cũng không có lệnh đặc biệt nào cho chọ, nên nếu họ muốn trốn tránh thì quả thật là rất dễ dàng.
Hơn nữa, bọn họ ai cũng có xuất thân bất phàm, các loại bảo vật bảo mệnh trên người cũng không hề rẻ tiền, thực lực của mỗi người cũng cực kì lợi hại, đảm bảo tính mạng vẫn rất dễ dàng.
“Giáo viên thì sao?”
Viện trưởng học viện Võ Thần hỏi.
“Toàn bộ đều tập hợp đầy đủ.”
Viện trưởng học viện Võ Thàn gật đầu nói: “Tốt, quay về học viện thôi.”
...
Về việc vị Thần Chí Cao đã giết chết Tà Ma Chi Chủ trong Trấn Yêu tháp kia, thì đã vứt ra sau đầu rồi.
Bọn họ cũng chẳng có bất cứ cách nào cả.
Nhưng mà, câu chuyện về Tà Ma Chi Chủ đã được truyền đi khắp thiên hạ rồi, suy cho cùng thì tin tức yêu ma bất ngờ xuất hiện cũng không giữ được bao lâu nữa.
Mà vị anh hùng vô danh kia, chỉ trong thời gian một đêm đã trở thành thần trong lòng tất cả mọi người.
Chỉ dựa vào sức lực của một mình mình mà có thể giải quyết được yêu ma đáng sợ nhất mấy chục vạn năm trước, cứu vớt muôn dân, thật sự đã trở thành đấng cứu thế của thế giới này.
Sau khi Diệp Thiên Dật quay về thì trực tiếp lên giường đánh một giấc.
Mệt!
Mệt muốn nổ tung ra luôn.
Thời gian duy trì hệ thống mới này là một ngày, trong khoảnh khắc nó biến mất đi thì Diệp Thiên Dật cảm thấy cả người như không còn là cơ thể của mình nữa.
Ngủ một giấc là cả một tuần liền.
“Diệp Thiên Dật đâu? Đã tỉnh chưa?”
Bạch Hàn Tuyết lại tới kí túc xá của Diệp Thiên Dật tìm thêm lần nữa.
“Vẫn chưa, chết tiệt, cũng không biết Diệp ca sao nữa, ngủ cả một tuần rồi, nếu không phải cứ cách ba tới năm tiếng ta tới nhìn hắn một lúc thì ta cũng thật sự sợ là hắn xảy ra chuyện gì rồi.”
Ngô Nhất nói.
Bạch Hàn Tuyết cũng đi tới xem Diệp Thiên Dật, hắn quả thật là đang ngủ.
Nhưng mà thời gian thì thật sự không được yên tâm cho lắm, nên mới gọi hắn dậy một lần, DIệp Thiên Dật mở mắt ra mới nói được vài câu thì lại nghiêng đầu nhắm mắt ngủ tiếp, xem ra là đã mệt chết đi được.
“Uhm, làm phiền ngươi chăm sóc hắn một chút.”
“Chị dâu yên tâm đi, đây là bổn phận của ta.”
“Cảm ơn nhiều nha.”
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận