Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1513: Chuẩn bị Trận Chiến Chư Thiên

Mẹ kiếp?
Tên khốn kiếp này còn có thể như thế sao?
Không phải chứ……
Đồ chơi này của các ngươi đều đã là loại uy lực trình độ này mà vẫn còn có thể như vậy sao?
Có thể để chúng ta cân bằng một chút được không hở?
“Gia chủ, chúng ta……”
Thấy một màn như vậy, người của nhà họ Diêu và nhà họ dược triệt để rơi vào hoảng loạn.
Mẹ kiếp!
Bị nhiều ống pháo như vậy chĩa vào, không hề giống với tưởng tượng trước đây của bọn họ.
Nói cách khác, thứ này không chỉ có thể bắn một phát, mà là…… Đếm không hết.
ừng ực ——
Diêu Đại Ngưu kia cũng hoàn toàn ngơ ngẩn, nuốt nuốt một ngụm nước miếng.
Xong đời rồi.
“Diệp tông chủ, chúng ta nguyện ý rời khỏi Dược Thần Sơn.”
Diêu Đại Ngưu quát to một tiếng.
Diệp Thiên Dật cười nói: “Ahh? Hiện tại đồng ý rồi sao?”
“Nguyện ý, nguyện ý rồi, bọn ta lập tức rời khỏi Dược Thần Sơn.”
Nghe được lời này, mọi người âm thầm líu lưỡi.
“Cường giả Dược Thần Sơn này nhận túng rồi.”
“Không có cách nào khác rồi người anh em, nếu đây là ngươi, ngươi không sợ sao? Ta cmn vừa nhìn thấy những ống pháo này cũng bị dọa cho ngu luôn rồi.”
“Chủ yếu là đại pháo này lúc trước đều nổ chết Bán Thần rồi, có một điểm này cho nên mới cảm thấy khủng bố.”
“……”
Khóe miệng Diệp Thiên Dật sau đó hơi nhếch lên cười cười, nói: “Thật sự ngại quá, cái đồ chơi này một khi bắt đầu tích lực sẽ thu không dừng lại được nữa rồi.”
“Vậy các ngươi đổi hướng đi, tiêu hao hết nguồn năng lượng, ta sẽ rời khỏi Dược Thần Sơn!”
Diêu Đại Ngưu vội vàng nói.
“Được rồi, anh Táng à, ngươi đổi hướng đi, bắn lên trời đi.”
Diệp Thiên Dật nói với Đường Tam Táng.
“A Di Đà Phật, thiện tai thiện tai, ok la.”
Sau đó Đường Tam Táng kia nhảy xuống dưới, di động Thí Thần Đại Pháo, dùng hết cả sức lực “chín trâu hai hổ.”
“Tông chủ, bần tăng đẩy không được rồi, phương hướng này không đổi được.”
“Thật sao? Vất vả như vậy sao? Các vị, đều lại đây phụ một chút, đẩy một cái đi, sửa hướng đi nào, chúng ta đều là người tốt, cứu người một mạng còn hơn xây bảy tòa tháp, vậy vẫn nên cứu đi, người ta cũng đã nhận sai rồi mà phải không?”
Diệp Thiên Dật hô lên với mọi người xung quanh.
“Được!”
Sau đó một đám người đều “dùng sức” mà đẩy cái Thí Thần Đại Pháo kia.
Bọn họ cũng là theo Diệp Thiên Dật lâu như vậy rồi, Diệp Thiên Dật đê tiện đến mức nào bọn họ còn không biết hay sao?
Sau đó từ trong ánh mắt của đám đông đang chết lặng, đám người của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông này đang tại đây ra sức “diễn kịch.”
“Không đẩy được, mẹ kiếp.”
Ma nữ tóc trắng hét một tiếng.
“Trời ơi, Đường Tam Táng, thứ đồ này của ngươi có phải xảy ra vấn đề gì hay không, sao phương hướng cũng không thay đổi được? Không hề nhúc nhích? Lực lượng của Thái Cổ Thần Vương cảnh lão phu đều đã dùng ra hết, vẫn không thể đẩy được.”
Hải Phong Khoát nói.
Mọi người:???
Mẹ nó?
“Diêu gia chủ, ngài cũng thấy rồi đó, cái phương hướng này không phải chúng ta không muốn sửa, là nó đang chống đối với các người, chúng ta dùng sức đẩy mà không động đậy, có thể là có vấn đề gì đó rồi, nói không chừng là khi súc tích lực, lực lượng này quá mạnh, chúng ta lay chuyển không được, ngươi xem vậy phải làm sao bây giờ?”
Đám người Diêu Đại Ngưu bọn họ đang nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn phải mỉm cười.
“Ngài xem, nếu không, hay là như vậy, ngài mở cái không gian phong tỏa này ra đi, chúng ta cũng có thể chạy ra, chỉ cần chạy được rồi, toàn bộ Dược Thần Sơn này chúng ta đều nguyện ý hai tay dâng lên.”
Diệp Thiên Dật hơi trầm ngâm: “Được đó được đó, vậy ta sẽ mở cái không gian phong tỏa này ra.”
Sau đó Diệp Thiên Dật ngưng tụ một cỗ lực lượng, đột nhiên lực lượng tiêu tán.
“Ai da…… Ai da, sao linh lực của ta lại trống rỗng cả rồi, cả người không có chút lực, Tiểu Dao Tịch, mau mau mau, đỡ ta một chút.”
“A…… Vâng vâng.”
Dao Tịch chạy tới vội vàng đỡ lấy Diệp Thiên Dật.
Mọi người:???
Mẹ nó?
Ngươi muốn diễn thì cũng nên diễn cho giống một chút, ngươi đây là quá khoa trương rồi, quá giả rồi.
Quá đê tiện rồi.
“Diệp Thiên Dật! Ngươi!”
Diệp Thiên Dật cười cười, nói: “Cũng hết cách rồi, ta hết sức rồi.”
“Khốn nạn! Khốn kiếp!”
Diệp Thiên Dật sao có thể thả bọn họ?
Đây không phải là chính mình tìm phiền toái sao? Thả hổ về rừng, thật ngại quá, hắn không có khả năng đó.
Vài phút sau……
Ầm ầm ầm ——
“Mưa sao băng” che trời lấp đất cũng đã bắn ra ngoài.
Cùng lúc đó, Diệp Thiên Dật cũng gỡ bỏ không gian phong tỏa tầng ngoài cùng.
Sau đó cường giả hai nhà phía bên kia bụi bặm nổi lên bốn phía……
“Mẹ kiếp! Uy lực này là đã giảm đi chưa vậy? Vì sao ta không cảm thấy có chút khác biệt nào với trước đây.”
“Không biết nữa, chờ lát nữa khói bụi tan đi nhìn xem tình huống bên trong là hiểu rồi.”
“……”
Bụi tan đi.
Cảnh giới thấp như cũ vẫn là hồn phi phách tán.
Cảnh giới cao, Thái Cổ Thần Vương cảnh trực tiếp đi đời nhà ma!
Bán Thần, thực chất không có một vị nào ngã xuống, không ai chết cả, dù sao thì lực lượng xác thật là đã thấp đi rất nhiều, nhưng mà bọn họ đều bị trọng thương rồi.
Soát ——
Không gian phong tỏa của Diệp Thiên Dật lại lần nữa nâng lên, lần này lại khóa chặt toàn bộ đám người bọn họ lại!
“Chú Dao, phần còn lại giao cho Bán Thần nhà họ Dao các ngươi.”
Diệp Thiên Dật nói với Dao Hải một câu.
Dao Hải gật gật đầu: “Không thành vấn đề! Mọi người, lên! Không được cho bọn hắn bất kì cơ hội hít thở nào!”
“Vâng!”
Diệp Thiên Dật nói với những người khác: “Các ngươi cũng đều lên đi, không cần đánh với Bán Thần, giải quyết hết những người khác đi.”
“Vâng!”
Sau đó Diệp Thiên Dật ngồi xuống đó xem trò vui.
Trời đã sáng……
Dược Thần Sơn đã không còn.
Không, nói đúng ra là Dược Thần Sơn hiện tại chỉ thuộc về một mình nhà họ Dao!
Nhưng mà, thực lực Dược Thần Sơn khẳng định đã hạ thấp rồi, rốt cuộc ba nhà lại biến thành một nhà, cho nên Dược Thần Sơn cũng không chính thức là thế lực thần cấp trên danh nghĩa, nhưng cứ tính là chỉ có một nhà, cũng tuyệt đối không phải thế lực cấp đế có thể so sánh.
Diệp Thiên Dật cũng không có ý đi thèm muốn tài nguyên gì của Dược Thần Sơn, hắn không bao giờ để tâm.
Mẹ kiếp, hắn dọn nguyên cả một phần mười tài nguyên của đại lục Ma Thần đã mất mấy ngày, hắn không biết đã dọn bao nhiêu, hiện tại đều dã ở trong tiểu thế giới của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông rồi.
Hắn tới đây thuần túy chỉ là giúp nhà họ Dao một chút, thuận tiện bản thân cũng xả giận một chút mà thôi.
“Trở về thôi.”
……
Trần ai lạc định, Diệp Thiên Dật lại một lần nữa gây chấn động đại lục, thậm chí thu hút sự chú ý của Thượng Vực, hiện tại tuyệt đối sẽ không có người nào dám trêu chọc bọn họ rồi, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có.
Thời gian chậm rãi qua đi……
Cứ như vậy, một tháng nữa lại trôi qua.
Thời gian một tháng này, Diệp Thiên Dật cũng không làm gì, chỉ tu luyện, sau đó cùng các cô gái ve vãn tán tỉnh nhau, trêu đùa Dao Tịch, chỉ là chưa lần nào bắt được nàng.
Cô em này từ sáng đến tối đều trốn tránh mình, hơn nữa Diệp Thiên Dật còn phải tu luyện, nên tạm thời không mất thời gian vào mấy việc ấy nữa.
“Này, tới Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông tập hợp đi, sắp tới chính là Trận Chiến Chư Thiên, hay là đợi đến lúc Trận Chiến Chư Thiên chúng ta mới gặp mặt?”
Buổi tối, Diệp Thiên Dật nằm ở trên ghế dài, cùng mọi người ở trong nhóm mở hội ý.
“Ta không đi đâu, đến lúc đó gặp ở Trận Chiến Chư Thiên đi.”
Anh vợ Bạch Thiên Hạo nói một câu.
“Uhmm, bổn tiên nữ cũng không đi, gặp ở Trận Chiến Chư Thiên.”
Thi Gia Nhất nói.
Tịch Thiên Vũ cũng là như thế.
Diệp Thiên Dật nhún nhún vai.
Khoan hãy nói chứ, cũng thật sự nhớ bọn họ rồi.
Từ sau khi bọn họ tách ra đã không gặp mặt nữa, đương nhiên là vẫn có gọi video.
“Vậy được thôi, chuẩn bị Trận Chiến Chư Thiên đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận