Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1006: Đến lúc đó toàn bộ tám nước đều là của ngươi

Diệp Thiên Dật lôi kéo tiểu Anh Vũ.
Tiểu Anh Vũ rất đặc thù, hình như nàng không có thuộc tính, dù sao cho tới bây giờ Diệp Thiên Dật cũng chưa từng cảm nhận được thuộc tính của nàng, Thi Gia Nhất cũng vậy, nhưng mà nàng chính là có một ít năng lực rất đặc biệt!
Mà bây giờ tiểu Anh Vũ lại có thể chủ động sử dụng năng lực của mình! Chỉ là chiến lực của nàng không mạnh bằng lúc biến thân thành cô gái chân dài mà thôi.
"Tiểu Anh Vũ, ta dẫn ngươi đi hấp thu một cái để tấn cấp Thiên Đạo cảnh trước."
"Vâng, chủ nhân papa!"
Tiểu Anh Vũ hưng phấn nắm tay Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật quay đầu nhìn thoáng qua Bắc Manh Manh và Kỷ Điệp, nói: "Ta mang nàng đi trước."
"Đi đi, người cứ làm việc của ngươi đi."
Kỷ Điệp mỉm cười nói.
"Hôn một cái."
Diệp Thiên Dật cười chìa mặt mình tới.
Kỷ Điệp cũng không nói nhiều, tiến tới, ôm lấy mặt Diệp Thiên Dật, đôi môi đỏ mọng hôn lên môi Diệp Thiên Dật, sau đó ôm cổ Diệp Thiên Dật nhiệt tình hôn thắm thiết.
Bắc Manh Manh: "..."
!!
"Nè, Diệp Thiên Dật, gốc linh vật thiên địa kia..."
Thi Gia Nhất muốn tới đây hỏi Diệp Thiên Dật một chút, sau đó...
Móa!
Nàng thấy hai người ở đó thản nhiên hôn hít thì quay người đi luôn.
Đậu móe! Chết tiệt! Sao các ngươi không ở đó bạch bạch bạch luôn đi cho rồi! Khốn kiếp!
"Thôi được rồi..."
Kỷ Điệp buông lỏng Diệp Thiên Dật ra, khẽ liếm bờ môi đỏ hồng của mình.
"Đến Manh Manh."
Bắc Manh Manh: "..."
"Ta không thèm."
Bắc Manh Manh chun mũi một cái.
"Tối nay cùng nhau nhé."
Diệp Thiên Dật cười nói.
"Ngươi đi chết, đồ lưu manh!"
"Người ta thì sao cũng được." Kỷ Điệp yêu kiều cười một tiếng.
"Ta mang tiểu Anh Vũ đi tăng cảnh giới trước đây, tối gặp nhé, các bảo bối."
Diệp Thiên Dật cười cười, dắt tay tiểu Anh Vũ đi.
"Chủ nhân papa, cùng nhau làm cái gì thế?"
Tiểu Anh Vũ nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ hỏi.
"Bạch bạch bạch."
"Ồ... bạch bạch bạch là cái gì?"
"Ngươi trưởng thành sẽ biết."
Bắc Manh Manh: "..."
Kỷ Điệp: "..."
"Chị Kỷ Điệp, chẳng nhẽ tối nay ngươi thật sự muốn..."
Bắc Manh Manh hỏi.
"Ừm, có gì đâu? Nếu ngươi không tới, vậy hắn sẽ cùng với Thi Gia Nhất hoặc là Tịch Thiên Vũ nha." Kỷ Điệp cười nói.
Bắc Manh Manh: "..."
"Không được! Sau này các nàng đều sẽ ở cùng một chỗ với hắn, có nhiều cơ hội gần gũi, lần này cũng không thể để các nàng."
"Đúng không, đi tìm bộ quần áo xinh đẹp đi."
Kỷ Điệp cười nói.
"Quần áo xinh đẹp gì cơ?"
"Ừm... Quần áo thủy thủ, tên biến thái như hắn không là thích ngươi mặc mấy bộ kiểu ấy sao?"
"Tên biến thái đáng ghét! Hừ!"
...
Linh vật thiên địa ở đây rất nhiều, đủ các loại thuộc tính, táo bạo, ôn hòa đều có, cảnh giới của các nàng đều không yếu, đều có thể phân biệt được cái nào tốt cái nào xấu.
Một cỗ uy thế xông thẳng lên trời bên trong bí cảnh!
Tịch Thiên Vũ hấp thu Cửu Thiên Lôi Thần Đằng, cảnh giới tiêu thăng, sau đó lại đi tìm thêm hai gốc thần vật thiên địa không kém nữa để luyện hóa, bởi vì nàng không chỉ có mình thuộc tính lôi!
Thi Gia Nhất là thuộc tính Không gian, nên những thứ nàng có thể hấp thu lại càng nhiều! Nhưng mà nàng còn có thuộc tính băng nữa, chỉ cần thích hợp với nàng liền không có vấn đề!
Anh vợ cũng là thuộc tính lôi, nhưng mà anh vợ còn có một cái thuộc tính kim nữa.
Một bên, lôi vân đến, lôi quang lấp lóe, một bên khác lôi quang cũng đang lóe lên, mà Diệp Thiên Dật bên này, tiểu Anh Vũ vừa mới luyện hóa một cái thần vật thiên địa cấp Thánh đạo, chuẩn bị xung kích Thiên Đạo cảnh!
"Tiểu Anh Vũ, cầm lấy cái này nè, đến lúc thiên lôi đánh tới, dùng thứ này ngăn cản."
Tiểu Anh Vũ ngoan ngoãn gật đầu.
"Ta cũng đi xung kích Thần Đạo cảnh đây!"
Diệp Thiên Dật đôi mắt ngưng tụ, sau đó đi về phía một cây thần vật thiên địa bên trong.
...
Một ngày sau, năm người Diệp Thiên Dật đi ra!
Tiểu Anh Vũ đến Thiên Đạo cảnh nhất giai, Tịch Thiên Vũ đến Thánh Đạo cảnh lục giai, Bạch Thiên Hạo, Thi Gia Nhất toàn bộ là Thần Đạo cảnh nhị giai, Diệp Thiên Dật là Thần Đạo cảnh nhất giai!
Đây là một sự thay đổi rất lớn, năm người trong đó có bốn người vượt qua đại cảnh giới.
"Chủ nhân papa, khí lực của tiểu Anh Vũ thật lớn nha."
Tiểu Anh Vũ quơ quơ đôi bàn tay ngắn ngủn trắng như phấn.
Diệp Thiên Dật xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng: "Đó là đương nhiên, Thiên Đạo cảnh cơ mà."
"Không ngờ ta lại có thể tăng lên tới Thần Đạo cảnh nhanh như vậy, mà ta luyện hóa một gốc thần vật thiên địa thuộc tính lôi cấp Thần Hư, lôi đình của ta được cường hóa rất rất nhiều!"
"Ta cũng vậy!"
Tịch Thiên Vũ gật gật đầu.
"Cường hóa lực lượng thuộc tính chỉ là một cái trong số đó, thứ được tăng lên càng nhiếu hơn chính tinh thần!"
Diệp Thiên Dật nói.
"Không sai!" Bọn họ gật gật đầu.
"Đi thôi, nghỉ ngơi một ngày, chúng ta lại đi đấu trường tử vong!"
Diệp Thiên Dật nói.
Trong phòng khách của biệt thự, Bắc Manh Manh, Kỷ Điệp đã chuẩn bị một bàn tiệc thịnh soạn!
Bắc Manh Manh rất khó chịu!
Nàng đã chuẩn bị xong quần áo rồi, thế nhưng mà Diệp Thiên Dật lại vẫn chưa đi ra!
"Woaaa! Có đồ ăn ngon!"
Tiểu Anh Vũ chạy vào nhìn thấy mỹ thực đầy bàn, vui vẻ chạy tới.
"Đều ăn cơm đi."
Bọn họ ngồi xuống bàn tiệc.
"Thần Đạo cảnh?"
Kỷ Điệp cười hỏi.
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Ừm, Thần Đạo."
"Đến lúc đó ta và Manh Manh cũng muốn đi đấu trường tử vong xem một chút, có được không?"
Kỷ Điệp hỏi.
"Thôi, các ngươi cứ ngoan ngoãn ở lại đây tăng cảnh giới lên đi, đường xá xa xôi." Diệp Thiên Dật nói.
"Có mà đến lúc đó còn có cô gái xinh đẹp khác đi cùng thì có." Bắc Manh Manh hừ một tiếng.
Diệp Thiên Dật lúng túng sờ lên chóp mũi.
...
Sau khi cơm nước xong, Diệp Thiên Dật đắc ý đi tắm, sau đó chui vào phòng của Kỷ Điệp.
Thật ra bọn họ đã rất lâu không gặp, cũng gần nửa năm rồi, bởi vì Diệp Thiên Dật ở Yêu Tâm Phong bốn tháng, lâu như vậy cho nên làm Diệp Thiên Dật thèm chết đi được.
"Chờ một lát còn có niềm vui bất ngờ nha."
Kỷ Điệp mỉm cười nói.
"Cái gì cơ?"
Két ——
Cửa chậm rãi bị đẩy ra, Bắc Manh Manh lóng ngóng tay chân đi vào.
Diệp Thiên Dật: "..."
Ực ực ——
"Khen ta đi."
Kỷ Điệp cười nói.
"Giỏi lắm."
...
Một đêm cứ như vậy trôi qua.
Sáng sớm hôm sau, Thi Gia Nhất và Tịch Thiên Vũ rửa mặt xong, ngáp một cái thì nhìn thấy Diệp Thiên Dật rón rén từ phòng của Kỷ Điệp đi ra ngoài.
"Hừ!"
Thi Gia Nhất vừa nghĩ tới tối hôm qua Diệp Thiên Dật đè Nữ hoàng xinh đẹp như vậy dưới thân thể, tự nhiên trong lòng nàng cả nổi một cơn giận mà không biết phát tiết ra với ai.
"Tối hôm qua ngươi thật là có nhã hứng nha."
Thi Gia Nhất đi tới nói một câu.
"Ặc —— "
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng.
"Cũng thường thôi, thường thôi!"
Lúc này Bắc Manh Manh từ bên trong đi ra, nhìn thấy các nàng ở bên ngoài thì gương mặt xinh đẹp đột nhiên đỏ bừng lên, sau đó chạy đi.
Thi Gia Nhất: ???
Tịch Thiên Vũ: ???
"Sao ngươi không đột tử trên giường luôn đi?"
Thi Gia Nhất hung tợn trừng Diệp Thiên Dật, sau đó kéo Tịch Thiên Vũ bỏ đi!
Đồ khốn! Cái này quá khinh người! Hắn hắn hắn lại chơi ba người...
Ăn sáng xong, năm người đi ra phía ngoài.
"Lần sau gặp lại phải là bao giờ?"
Kỷ Điệp nhìn Diệp Thiên Dật ở trước mắt mình.
"Không biết nữa, có thời gian ta sẽ đến, đến lúc đó..."
Kỷ Điệp nói: "Đến lúc đó toàn bộ tám nước đều là của ngươi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận