Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1589: Tinh Thần Chi Hải, Cửu Thiên Thí Luyện Hải

Diệp Thiên Dật quen biết Linh Nhi cũng tầm nửa năm, một năm gì đó rồi nhỉ?
Thực ra Diệp Thiên Dật chưa từng hỏi nàng mấy chuyện này, chỉ là từng đồng ý với Linh Nhi rằng khi nào tới Thượng Vực sẽ giúp nàng tìm chị gái. Liên quan đến thân phận của Mộc Linh Nhi rồi chị gái nàng là ai, vấn đề này Diệp Thiên Dật chưa bao giờ đề cập, Linh Nhi cũng không chủ động nhắc đến. Nàng chỉ nhớ rõ một điều Diệp Thiên Dật nói với nàng rằng sau khi Trận chiến chư thiên kết thúc sẽ đưa nàng tới Thượng Vực tìm chị gái.
“Ngươi có thể kể cho ta nghe chuyện của ngươi không?”
Diệp Thiên Dật hỏi nàng.
Trước kia Mộc Linh Nhi rất kiệm lời với Diệp Thiên Dật, bởi họ vừa mới quen nhau. Diệp Thiên Dật giúp nàng, nhưng nàng vẫn không hoàn toàn tin tưởng hắn. Song tiếp xúc một thời gian dài, Mộc Linh Nhi lại tin tưởng Diệp Thiên Dật tuyệt đối.
Mộc Linh Nhi khẽ đáp:
“Ta chỉ có một người thân là chị gái, trước kia bọn ta sống ở Tinh Thần Chi Hải.”
“Tinh Thần Chi Hải là một vùng đất rất khắc nghiệt.”
Diệp Thiên Dật trầm mặc đáp lời.
Bởi Tinh Thần Chi Hải vốn nổi tiếng nên Diệp Thiên Dật cũng từng nghe nói vê nơi này.
Tinh Thần Chi Hải tọa lạc ở Tinh Thần Yêu Vực một trong số Ngũ Đại Yêu Vực. Nơi này còn là biểu tượng của Tinh Thần Yêu Vực, cũng giống như Thần Cung của Chúng Thần Chi Vực hay được nhắc đến. Tương tự như vậy, nói đến Tinh Thần Yêu Vực người ta thường nghĩ ngay tới Tinh Thần Chi Hải.
Tinh Thần Chi Hải không phải nơi hùng mạnh nhất ở Tinh Thần Yêu Vực. Dù sao thì Tinh Thần Yêu Vực rộng lớn vô cùng, đâu đâu cũng thấy những vùng đất màu mỡ lại phát triển mạnh mẽ. Song, hiểm nguy và cạm bẫy ở Tinh Thần Chi Hải lại nhiều hơn cả.
Tinh Thần Chi Hải là một cánh rừng, có điều nơi sâu nhất của cánh rừng mới là Tinh Thần Chi Hải thực sự. Rất ít người biết nơi sâu nhất rốt cuộc là nơi nào, ngay cả con người cũng không biết. Song đây là một vùng đất hỗn loạn phức tạp, những quy tắc cấm kị của thành Yêu Vực đều không tồn tại ở nơi này.
Vậy mà Linh Nhi lại sống ở Tinh Thần Chi Hải, phải nói rằng nếu không có bản lĩnh sẽ không thể sống sót được ở một nơi như Tinh Thần Chi Hải.
“Vâng, đó đúng là một nơi rất khắc nghiệt, có vô số sinh vật cực kì cực kì đáng sợ sinh sống. Nhưng nơi mà ta với chị gái cư ngụ không có người, hai người bọn ta sống ở đó từ rất lâu rồi, cũng chẳng biết là bao lâu nữa.”
“Các ngươi chưa từng ra ngoài sao?”
Mộc Linh Nhi lắc đầu:
“Linh Nhi chưa ra ngoài lần nào ạ. Nơi ấy đẹp lắm, còn có rất nhiều bạn bè chơi với Linh Nhi và chị, nhưng chị Linh Nhi thỉnh thoảng sẽ đi ra ngoài.”
“Không phải ngươi nói là không có người sao?”
“Có vài con vật nhỏ ấy ạ.”
Diệp Thiên Dật cười:
“Thì ra là vậy.”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó thì…”
Mộc Linh Nhi cắn cắn môi, nàng nói:
“Có một nhóm người cực kì cực kì xấu xa kéo đến. Bọn họ phát hiện ra Linh Nhi và chị, hai người chúng ta cứ chạy mãi chạy mãi. Sau này chạy thoát được rồi thì không biết chị Linh Nhi đi đâu mất tiêu. Linh Nhi cũng lơ mơ cứ thế đi tới Hạ Vực, rồi gặp được ngươi đó.”
Diệp Thiên Dật nhíu chặt lông mày.
“Con người?”
“Vâng. Chị nói với Linh Nhi những kẻ đó là con người ạ.”
Diệp Thiên Dật xoa cằm.
Có thể thâm nhập vào Tinh Thần Chi Hải chứng tỏ những người này tuyệt đối không tầm thường. Có lẽ là Thái Cổ Thần Vương Cảnh, không thì chẳng còn ai dám đặt chân tới Tinh Thần Chi Hải.
“Vậy, tại sao bọn người đó muốn tấn công ngươi và chị ngươi?”
Mộc Linh Nhi đáp:
“Bởi vì đối với con người, Linh Nhi và chị gái rất có giá trị.”
Diệp Thiên Dật nhìn Mộc Linh Nhi.
“Giá trị gì cơ?”
Mộc Linh Nhi cúi đầu, nàng lí nhí đáp:
“Cái này… hiện tại Linh Nhi không nói có được không ạ?”
“Được chứ, không sao.”
Diệp Thiên Dật gật đầu.
“Cảm ơn đại ca ạ.”
Diệp Thiên Dật vừa cười vừa xoa đầu nàng.
“Vậy… Mấy ngày nữa chúng ta tới Tinh Thần Chi Hải nhé. Tuy rằng ngươi và chị gái đã chạy thoát khỏi đó nhưng dù gì đó cũng là nơi hai người sống. Các ngươi không liên lạc được với nhau nhưng nếu chị gái ngươi thông minh ắt hẳn sẽ tìm cơ hội quay trở lại nơi hai người từng sống rồi để lại chút tin tức gì đó cho ngươi.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Vâng ạ. Linh Nhi cũng nghĩ như vậy ạ. Nhưng mà… Tinh Thần Chi Hải nguy hiểm lắm.”
Diệp Thiên Dật cười, đáp:
“Ta là ai nào?”
“Hi hi..”
Mộc Linh Ni vui vẻ lè lưỡi trêu chọc.
“Cảm ơn đại ca ạ.”
“Còn nói cảm ơn nữa là ta đánh ngươi đó nha.”
Mộc Linh Nhi cúi đầu tránh.
“Có điều… chắc ngươi có tu vi chứ? Dù nơi các ngươi sống rất an toàn nhưng nếu không có tu vi thì ngươi và chị ngươi sao chạy nổi khỏi nơi đó.”
“Hm.. có ạ. Nhưng sức mạnh của Linh Nhi không dễ giải phóng, tu vi của Linh Nhi thì bị chị của Linh Nhi phong ấn mất rồi.”
Diệp Thiên Dật nhìn nàng.
“Okay, ta hiểu rồi.”
Diệp Thiên Dật nắm được đại khái tình hình của Linh Nhi, song điều khiến hắn tò mò nhất chính là rốt cuộc Linh Nhi và chị gái nàng mang thân phận gì! Không thể nào có chuyện không có lai lịch cụ thể, nàng đã nói chỉ có hai người bọn họ, không quen biết bất cứ ai khác.
Sở dĩ hai người có thể tồn tại được ở Tinh Thần Chi Hải là vì nơi họ sống không có người, chỉ có vài động vật rồi bỗng một ngày cuộc sống yên bình sụp đổ. Hiện tại Linh Nhi không muốn kể gì thêm, Diệp Thiên Dật cũng thấy không có gì to tát lắm, bởi vì hắn đã đồng ý đi tìm chị gái cho Linh Nhi, ấy là trong trường hợp chị gái nàng không xảy ra chuyện gì.
Nhưng thành thật mà nói, cũng chẳng đoán trước được có sự cố gì phát sinh hay không, chỉ có đến lúc đó mới biết được.
“Chị ngươi có giỏi không?”
“Chị ta lợi hại lắm.”
Mộc Linh Nhi gật đầu liên tục.
“Lợi hại tới mức nào?”
“Ừm…”
Mộc Linh Nhi nghiêng đầu nghĩ ngợi, nàng nói:
“Lúc ấy một mình chị đánh gục được rất nhiều kẻ xấu đó. Nhưng mà rốt cuộc lợi hại đến mức nào Linh Nhi cũng chẳng rõ nữa.”
Diệp Thiên Dật cũng hiểu được mang máng. Hai người họ sống với nhau, chưa bao giờ ra ngoài, chỉ có cô chị là từng ra. Linh Nhi còn mù mờ một số chuyện, theo cách nàng nói thì vào thời điểm đó nàng còn không biết cảnh giới mình đang ở đâu.
Chẳng trách.
“Okay. Chúng ta tới Cửu Thiên Thí Luyện Hải trước, trên đường rời đi thì tới Chú Lôi Yêu Vực gặp một người bạn của ta. Sau đó khởi hành tới Tinh Thần Chi Hải.”
“Vâng ạ.”
Hi vọng chuyến này thuận buồm xuôi gió.
Cũng chẳng có gì vì Diệp Thiên Dật đã có hệ thống, xảy ra chuyện gì cũng không cần quá lo lắng.
“Đại ca, Linh Nhi có thể không tới Cửu Thiên Thí Luyện Hải tham gia thí luyện được không ạ?”
Mộc Linh Nhi hỏi.
Linh Nhi chính là con người như vậy đó. Ấn tượng về nàng trong lòng Diệp Thiên Dật chính là: nàng chưa từng tới những nơi đông người. Tỉ như khi Diệp Thiên Dật tham gia Trận chiến chư thiên nàng cũng không đi xem.
“Đương nhiên là được. Ta còn có tiểu thế giới đây, đến lúc đó ta đưa ngươi vào trong tiểu thế giới, chắc cũng không sao đâu.”
“Vâng ạ.”
Bọn họ rất nhanh đã tới vùng phụ cận của Cửu Thiên Thí Luyện Hải.
Diệp Thiên Dật bỏ Mộc Linh Nhi vào trong túi không gian vô hạn. Chiếc túi không gian vô hạn cho phép người sống bước vào này được đổi từ thương thành của hệ thống.
Diệp Thiên Dật nhìn về phía trước. Thấy hai ông lão đang ngồi đánh cờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận