Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 2052: Rốt cuộc là ai?

Diệp Thiên Dật đứng tại chỗ suy tư trong chốc lát.
Một người chứng kiến?
Người chính mắt trông thấy Đoan Mộc Tiểu Tiểu bị bắt đi?
Thế nhưng...
Vậy hắn làm sao biết có liên quan với mình? Hắn làm sao biết số điện thoại của Diệp Thiên Dật?
Thật kỳ lạ.
Điều này khiến cho đầu óc của Diệp Thiên Dật như muốn phình to ra.
Nhưng, nếu như là người bắt Đoan Mộc Tiểu Tiểu gửi tin nhắn tới, sẽ không có ý nghĩa gì.
Tin tưởng không?
Diệp Thiên Dật lựa chọn tin tưởng!
Bởi vì Diệp Thiên Dật hoàn toàn nghĩ không ra bất kỳ lý do nào.
“Làm sao ngươi biết mà tìm ta?”
Diệp Thiên Dật sau đó lại hỏi một câu.
“Đoán.”
Sau đó, không có sau đó nữa.
Diệp Thiên Dật dùng Không Gian Khiêu Dược hướng về công xưởng Thiên Ninh.
Địa điểm kia, trong lòng của hắn nhớ rõ!
Nhưng, nếu đã nhằm vào Diệp Thiên Dật hắn, Đoan Mộc Tiểu Tiểu hẳn tạm thời không có chuyện gì.
Như vậy nếu theo những gì người đứng sau việc này nói, người bắt Đoan Mộc Tiểu Tiểu hẳn là muốn trêu đùa hắn.
Nhưng, cũng không thể hoàn toàn tin tưởng người thứ hai?
Diệp Thiên Dật càng tin tưởng người thứ hai, nhưng không thể tin hoàn toàn!
Hắn cảm thấy, trước tiên cần phải đến địa điểm mà người bắt Đoan Mộc Tiểu Tiểu đã nói, nhìn thoáng qua có thể biết trong lòng hắn đang nghĩ gì, sau đó trong tình huống không động cỏ đánh rắn, lấy tốc độ nhanh nhất tiến về nhà kho dưới lòng đất ở khu nhà kho số 3!
Hai chuyện này cũng không mâu thuẫn gì!
Hơn nữa, Diệp Thiên Dật lẽ ra nên đến công xưởng Thiên Ninh trước.
Trong đêm tối.
Công xưởng Thiên Ninh bỏ hoang càng thêm âm u đáng sợ!
Chung quanh cỏ hoang mọc thành bụi, không có chút ánh sáng, nhưng cái tầng cao nhất của công xưởng Thiên Ninh này có một chút ánh sáng.
“Tới rồi thì đứng ngay ngắn ở phía dưới đó đi.”
Sau khi Diệp Thiên Dật xuất hiện, một âm thanh từ phía lầu trên của công xưởng truyền đến, chỉ nghe thấy âm thanh, không thấy bất kỳ người nào.
Diệp Thiên Dật đứng ở phía dưới không hề động đậy, ngẩng đầu liếc nhìn.
“Nếu đã tới rồi, các hạ không định làm một con rùa đen rụt đầu chứ?”
Diệp Thiên Dật thản nhiên nói.
Hắn dù sao hiện tại coi như mình không biết Đoan Mộc Tiểu Tiểu ở nhà kho số 3.
Hơn nữa, Diệp Thiên Dật cũng không thể hoàn toàn tin tưởng nàng ở tại nhà kho số 3.
Cũng không biết người kia là ai.
Thật sự chỉ là trùng hợp thôi sao?
“Ha ha ha.”
Sau đó, phía trên, một người đàn ông chậm rãi xuất hiện, đứng ở rìa tòa nhà cao lớn, quan sát Diệp Thiên Dật.
“Quả nhiên, Diệp Thiên Dật trọng tình trọng nghĩa, danh bất hư truyền trong truyền thuyết.”
Giọng giễu cợt nói ra.
Độ cao này, bóng tối này, Diệp Thiên Dật thân là võ giả Tam Hồn cảnh đương nhiên là có thể thấy rõ.
Không nhận ra!
Đây chắc chắn là một người mà mình không quen biết!
Như vậy, lời của người thứ hai gởi tin cho Diệp Thiên Dật kia có độ tin cậy cao hơn!
Bởi vì người trước mắt này, có thể là người phía sau mà kẻ bắt Đoan Mộc Tiểu Tiểu phái ra mà thôi.
“Ngươi đã bắt Tiểu Tiểu?”
Diệp Thiên Dật tỏ vẻ không biết rõ tình hình mà hỏi.
“Đúng vậy, ta khuyên ngươi thành thật một chút, nàng bây giờ đang ở sau lưng ta, nếu ngươi không ngoan ngoãn nghe lời ta, nàng sẽ chết rất thê thảm.”
Diệp Thiên Dật nói: “Ngươi muốn ta làm gì?”
“Muốn ngươi làm gì? Tự phế tu vi, bản tôn sẽ lập tức thả nàng cũng như thả ngươi.”
Sau đó hắn bổ sung một câu: “Ngươi yên tâm, bản tôn sẽ không giết ngươi, cái bản tôn muốn chính là ngươi từ một thiên tài cao cao tại thượng, chúng tinh phủng nguyệt trở thành một phế vật không một chút tu vi, cái cảm giác mất mát kia vui hơn nhiều so với giết ngươi!”
Diệp Thiên Dật nội tâm trầm ngâm.
Vậy chính xác!
Đối với bất luận kẻ nào mà nói, bản thân đã là một thiên tài võ giả tạo ra sự khác biệt, tương lai không có giới hạn, sau đó lại muốn biến hắn thành một tên phế nhân, người bình thường, vậy sự lựa chọn của người có nhiều khả năng là... còn không bằng giết hắn!
Cái gọi là phế bỏ tu vi, kỳ thật cũng không phải là tu luyện từ đầu, mà chính là biến thành phế nhân!
Cho nên, có thể thấy được người đứng đằng sau bắt Đoan Mộc Tiểu Tiểu hận Diệp Thiên Dật nhiều đến cỡ nào.
Sẽ không phải là cái tên Mặc Bạch kia chứ?
“Được!”
Diệp Thiên Dật sảng khoái đồng ý.
“Được! Vậy bắt đầu đi.”
“Trước đó, ngươi phải cho ta thấy Tiểu Tiểu trước đã!”
Diệp Thiên Dật nói ra.
Sau đó người kia ném xuống một cái máy tính bảng, Diệp Thiên Dật nhận lấy nó.
“Ta biết ngươi có không gian, ngươi có rất nhiều loại thủ đoạn để thấy nàng rồi cứu nàng đi! Nàng ở ngay đằng sau ta, bị hạn chế, có người lúc nào cũng có thể giết nàng, đây là video ta đã quay.”
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua.
Xem ra nơi quay video giống như là ở sân thượng.
Nhưng...
Diệp Thiên Dật cười cười.
“Ta muốn nói với nàng mấy câu, ta muốn nhìn thấy nàng bình an vô sự như đã nói trước đó, ngay bây giờ! Nếu không, ta sẽ không động thủ.”
Người đàn ông kia nhướng mày!
“Ngươi bây giờ có tư cách ra điều kiện với bản tôn sao?”
Diệp Thiên Dật lạnh lùng nói: “Nhanh lên! Nếu không, ngươi cũng không được ra tay!”
“Được! Được!”
Sau đó người đàn ông kia lạnh lùng nói; “Động thủ, giết nàng!”
“Được rồi! Đừng giả bộ nữa! Tất cả mọi người đều là võ giả, trên đỉnh tòa nhà có người ta muốn tìm hay không ta còn không biết rõ sao? Có chuyện gì đừng vòng vo, nói thẳng đi.”
Người đàn ông kia đôi mắt cô đọng!
“Ngươi muốn chết!”
Soạt _ _ _
Sau đó bóng dáng Diệp Thiên Dật biến mất ngay tại chỗ.
“Ngu ngốc!”
m thanh truyền đến từ phía sau người đàn ông kia!
Người đàn ông kia có tu vi Tam Hồn cảnh, cũng không thấp, nhưng Lực Lượng Pháp Tắc của Diệp Thiên Dật trực tiếp đột phá! Một quyền đã đấm nát lồng ngực của hắn!
Sân thượng thực sự không có một ai.
Lạch cạch _ _ _
Diệp Thiên Dật chậm một điếu thuốc, sau đó nói với không khí: “Ra đi, không cần thiết chơi những thứ này.”
Bộp bộp bộp _ _ _
Lại là một tên đàn ông cười vỗ tay chậm rãi từ trong rừng cây đi ra.
“Diệp Thiên Dật, quả nhiên thông minh.”
Không quen biết!
Hắn vẫn không phải là người Diệp Thiên Dật muốn tìm!
Vô nghĩa.
Lần này tới nơi này thật vô nghĩa.
Nhưng Diệp Thiên Dật có thể có được một cái kết luận!
Người này, rất cảnh giác rất cảnh giác! Hắn cũng rất thông minh! Hắn vô cùng hận mình!
“Nếu như muốn ta làm chuyện vừa mới nói kia, để cho ta tận mắt nhìn thấy Đoan Mộc Tiểu Tiểu.”
“Được! Ngươi đến đỉnh núi Ngũ Thiên đi, nàng ở đó!”
Một cường giả Chân Thần cảnh bát giới.
“Thẻ Vương Bát!”
Diệp Thiên Dật trực tiếp đổi một thẻ Vương Bát, sau đó cái người dường như rất lợi hại kia biến thành một cái con rùa nằm trên mặt đất.
Diệp Thiên Dật vọt đến trước mặt hắn, dùng chân giẫm ở trên người hắn, Lực Lượng Pháp Tắc từ từ phóng thích.
Răng rắc _ _ _
Răng rắc _ _ _
Sau đó hắn bị đạp đến chết.
“Mẹ nó.”
Nói xong, Diệp Thiên Dật biến mất ngay tại chỗ.
...
Một nơi tối tăm nào đó, căn phòng tối tăm, một tên áo đen nhìn vào hình ảnh trong cảnh quay.
Hắn nở một nụ cười âm hiểm.
Hắn xem ra cũng không bởi vì Diệp Thiên Dật giết hai cao thủ của mình mà đau lòng.
“Diệp Thiên Dật, đừng nóng vội, để ta chơi với ngươi thật vui vẻ! Cảm giác này, thật đúng là thoải mái.”
...
Núi Ngũ Thiên...
Diệp Thiên Dật sẽ không đi.
Hắn lấy tốc độ nhanh nhất tiến về nhà kho số 3.
Tin nhắn đến.
Diệp Thiên Dật nhìn thoáng qua.
Là người thứ hai gởi cho hắn.
“Ngươi không cần phải đi đến chỗ bọn họ nói, ngươi bốc đồng quá.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận