Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 304: Từ trước đến nay không ai đẹp trai bằng

Dịch: Cỏ Dại Team
Đúng vậy, trong mắt đám người này, bởi vì ngoại hình Diệp Thiên Dật quá nghịch thiên, lại có những cô gái xinh đẹp vây quanh, cho nên bọn họ mới có cảm giác, hắn không đơn giản! Nhưng bây giờ, hắn lại chỉ là một kẻ cặn bã từ Đế quốc Thiên Thủy. Định mệnh! Ngay lúc đó, nhiều nam sinh trước đó còn cảm thấy tự ti trước Diệp Thiên Dật đã nháo nhào lên muốn dìm hắn xuống.
Các cô gái nhìn nhau bắt đầu nghị luận sôi nổi.
Diệp Thiên Dật cười nói: "Vậy thì sao?"
Những lời nói của Diệp Thiên Dật đã chứng tỏ lời của mấy hai người kia vừa nói là đúng sự thật.
"Cho nên, ta thật sự không hiểu, tại sao một tên cặn bã như ngươi lại dám lộng hành như vậy? Chẳng lẽ là vì ngươi nghĩ những người khác không biết quá khứ của ngươi nên ngươi có quyền lộng hành sao?"
Khóe miệng Lý Chí Bân hơi nhếch lên, nhìn Diệp Thiên Dật chậm chọc.
“Vậy nếu bây giờ ngươi biết thì lại làm sao?” Diệp Thiên Dật cười hỏi.
Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn các cô gái, khóe miệng hơi câu lên.
Các cô gái đều rất sầu muộn, cắn môi tự hỏi liệu họ có nên thích tên đàn ông mà hễ nhìn một cái là làm cho đôi chân của họ run lên trong nháy mắt này hay không, và một số lại băn khoăn có nên đổi hình nền điện thoại hay không... nhưng khi nhìn thấy nụ cười của Diệp Thiên Dật...
Khả năng nhận thức của họ lập tức biến mất rồi.
"Các em gái, nếu các ngươi yêu mến ta, hãy cho họ nghe thấy giọng nói của các ngươi đi."
Ngay sau đó, tiếng la hét như sấm.
"Anh Thiên Dật, ta thích ngươi, bất kể trước đây ngươi là người như thế nào, chỉ cần bây giờ ngươi không còn như vậy nữa thì ta sẽ luôn thích ngươi! Aaaaaaaa!!!"
"Cho dù là cặn bã, lại cặn bã hơn đi chăng nữa! Ta cũng vẫn thích! Lão nương ta cứ muốn cùng Diệp Thiên Dật bạch bạch bạch đấy, các ngươi có thể quản được sao? Hứ, đám người xấu xa nhiều chiện!"
"Đúng vậy, chẳng là là vì bọn hắn ghen tị với anh Thiên Dật sao? Cho dù trước đây anh Thiên Dật như vậy, nhưng ít nhất bây giờ ta cũng không hề thấy hắn có chút nào giống như lời các ngươi vừa nói, các chị em, đừng bị mấy tên xấu xí này lừa, cái nên ủng hộ thì chúng ta phải tiếp tục ủng hộ!"
"..."
Long Trung Thiên và Lý Chí Bân, bao gồm cả bọn con trai đều ngơ ngác không hiểu nổi.
Ai có thể chịu được chuyện này chứ? Đám con gái này đều bị đần hết cmn rồi?
Cũng có mấy cô gái nghe xong thì rút lui, nhưng hầu hết các cô gái vẫn hoàn toàn cúi đầu trước vẻ đẹp trai của Diệp Thiên Dật, như thể đám fan cuồng của các ngôi sao nữ vậy, mê muội quên cả đường về, một tên đàn ông lại có thể mê hoặc các cô gái như thế này quả thật là chưa từng có, vậy mà Diệp Thiên Dật lại làm được điều đó!
"Ờm? Sao nào? Mọi người định làm gì nữa đây?"
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi nhếch lên nhìn Long Trung Thiên và Lý Chí Bân đang ngơ ngác.
CMN chứ!
Đó là bọn họ muốn bôi xấu Diệp Thiên Dật, khiến hắn ta phải xấu hổ trước mặt mọi người, bình thường nếu tung ra tin tức kiểu này chắc chắn sẽ thành công tuyệt đối, nhưng...
Đume! Đám con gái này có phải là bị đần không vậy?
Đàn ông dám làm chuyện gì khi phụ nữ trở nên điên loạn chứ? Người đàn ông nào dám nói xấu Diệp Thiên Dật vào lúc này? Dám mở miệng ra nói sẽ bị tấn công ngay lập tức. Giống như rất nhiều thần tượng của các cô gái mỗi lần bị mắng mỏ, ôi mẹ ơi, mức độ điên cuồng của họ trên Internet thực sự là vô cùng vô cùng kinh khủng.
"Hừ! Không có gì. Ta chỉ muốn nói với ngươi rằng ở Đế quốc Thiên Thủy, ngươi có thể hung hăng ra vẻ vì ngươi là Huyền Thiên cảnh bát giai, nhưng ở đây thì ngươi không có tư cách, hiểu chưa? Đặc biệt ngươi lại còn là một tên cặn bã khiến người khác khịt mũi coi thương nữa!"
Lý Chí Bân chế nhạo.
Lý Chí Bân biết Diệp Thiên Dật chỉ dựa vào ngoại hình và cái miệng ngon ngọt để lừa gạt các cô gái, nhưng hắn cảm thấy Liễu Khuynh Ngữ khác với đám con gái đang đứng sau Diệp Thiên Dật, nàng nhất định sẽ rất lý trí, nếu mình là người đi nói chuyện này cho Liễu Khuynh Ngữ thì sẽ không tốt, chỉ cần chuyện này đồn ầm lên thì nàng sẽ biết chuyện này.
"Còn nữa, có lẽ ở Đế quốc Thiên Thủy của ngươi, ở tuổi của ngươi đến Huyền Thiên cảnh gát giai cũng đã rất giỏi rồi, nhưng ngươi vừa nãy mới nói cái gì? Pháp Tắc cảnh yếu đến mức không muốn tiến vào Pháp Tắc cảnh nữa sao? Haha, câu này đủ để chứng minh ngươi ngu dốt như thế nào rồi, chỉ là do ngươi gặp được một kẻ yếu mà thôi! "
"Ngươi!"
Kim Hâm chỉ vào Lý Chí Bân và nghiến răng!
Hắn không muốn thua Diệp Thiên Dật, rất xấu hổ, nhưng bây giờ, hắn cảm thấy tên Lý Chí Bân này còn đáng ghét hơn!
"Không phải sao? Pháp Tắc cảnh nhị giai lại thua Huyền Thiên cảnh bát giai, ngươi còn sống làm gì nữa chứ?"
Lý Chí Bân chế nhạo, sau đó nhìn Diệp Thiên Dật.
"Thế nào? Ngươi dám đánh với ta không? Hả? Ta cũng là Pháp Tắc cảnh, ngươi dám không?"
Lúc này, các cô gái hét lên.
"Anh Thiên Dật, đánh hắn ta! Đừng để hắn vênh váo như vậy nữa, đánh hắn đi!"
"Đúng rồi! Anh Thiên Dật, ngươi nhất định phải đánh chết hắn, ngươi là người tuyệt vời nhất!"
"..."
"Này, đồ ngốc, Lý Chí Bân này là Pháp Tắc cảnh ngũ giai, học sinh của lớp cao cấp đấy, làm sao mà hắn đánh lại được chứ? Đám con gái này đều điên cả rồi! "
"Đệch! Tại sao ta không thể đẹp trai như Diệp Thiên Dật chứ? Nếu ta đẹp trai như vậy, Diệp Thiên Dật là cái thá gì chứ? Ông trời đối xử bất công với ta!"
"..."
Bạch Hàn Tuyết khẽ cắn môi.
"Chị Bạch, ngươi đừng lo lắng, cho dù Diệp Thiên Dật không đánh lại hắn, thì cũng nhất định sẽ không chịu thiệt đâu, về khoản mặt dày không biết xấu hổ, thì hắn chưa bao giờ sợ ai cả." Họa Thủy nói với Bạch Hàn Tuyết một câu, Bạch Hàn Tuyết cũng khẽ gật đầu.
Diệp Thiên Dật bật cười.
"Vậy thì đánh đi."
Mọi người hít một hơi, hắn thật sự dám nhận khiêu chiến sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận