Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 92: Anh Thiên Dật…Anh Thiên Dật

Dịch: Cỏ Dại Team
-
Nhìn thấy cảnh này, khuôn miệng của giáo viên hai trường không ngừng giật giật, như thể sắp rớt luôn ra ngoài.
Còn Tần Triều bọn họ thì nắm chặt nắm đấm!
Họ hơn Diệp Thiên Dật về mọi thứ, tại sao họ lại không nổi tiếng như hắn? Tại sao một tên cặn bã...
"Diệp Thiên Dật! Ngươi còn không tem tém lại, bổn hiệu trưởng sẽ loại ngươi ra khỏi cuộc thi!"
Tinh Vân Hải, hiệu trưởng của Học viện Thiên tinh tức giận chỉ vào Diệp Thiên Dật quá!
Hắn đối với Diệp Thiên Dật là vô cùng oán hận và bất mãn, thực sự muốn giết hắn ngay lập tức, bây giờ tên khốn kiếp này lại còn đứng trước mặt hắn khoe khoang nữa chứ!
“Được rồi, vậy ta sẽ ngoan ngoãn đây.” Diệp Thiên Dật nhún vai, rồi nói: “Ta ngoan rồi đây, các cô gái, chẳng lẽ các nàng lại muốn dừng lại không gọi ta nữa sao?
"Ahhhhhh! Diệp Thiên Dật Diệp Thiên Dật !!!"
"Diệp Thiên Dật, em yêu anh! Anh thật đẹp trai!"
"..."
Tất cả mọi người:? ? ?
Tinh Vân Hải nắm chặt nắm đấm!
Đồ khốn!
Bạch Hàn Tuyết thầm lắc đầu khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Quên đi, dù sao hắn cũng không thể giành được vị trí đầu tiên và nàng cũng sẽ không làm bạn gái của hắn nên nàng không cần phải quan tâm đến điều đó, hắn ta tốt hơn lên được chút nào có lẽ cũng sẽ khiến Diệp Tiên Nhi cảm thấy an tâm hơn chút ấy.
"Ta nói chứ Lý Bác Nhân, ngươi có ý gì? Một tên phế vật như này mà ngươi còn cho hắn đi tỷ thí sao? Học viện Thiên Thủy của ngươi hết người rồi à?"
Tinh Vân Hải nghiến răng nói với Lý Bác Nhân ngồi bên cạnh.
“Lão Hải, mặc dù Diệp Thiên Dật này quả thực là một tên phế vật, và quả thực là thứ cặn bã, nhưng ta rất có trách nhiệm phải nói với ngươi rằng dưới sự giảng dạy của trường học viện Thiên Thủy ta, Diệp Thiên Dật đã có thể so sánh được với những học sinh của học viện Thiên Tinh của ngươi rồi, có khi còn hơn ấy. Thậm chí hắn ta còn biết viết nhạc, mọi người đều rất thích, ta nghĩ ngươi không thể không biết điều này? Vì vậy, học viện Thiên Thủy của ta tốt hơn nhiều so với Học viện Thiên Tinh của ngươi! "
Lý Bác Nhân nâng gọng kính của mình và nói với một nụ cười.
"Hả, vậy sao? Ta nghe nói khi đó Thi Gia Nhất của học viện của ngươi hỏi hắn ta rằng hắn ta có biết ơn học viện hay không? Ta nhớ tên cặn bã này nói rằng hắn không liên quan gì đến học viện Thiên Thủy cơ mà, đúng không?"
Tinh Vân Hải khịt mũi.
"E hèm--"
Lý Bác Nhân giả vờ ho để che giấu sự xấu hổ.
"Một kẻ cặn bã vẫn chỉ là một kẻ cặn bã. Thời gian và địa điểm cũng sẽ không thay đổi sự thật rằng hắn ta là một kẻ cặn bã và phế vật. Học viện Thiên Thủy của ngươi mấy năm gần đây không tốt bằng Học viện Thiên Tinh của ta. Còn có thêm tên này chẳng khác nào tặng không chúng ta một điểm, học viện Thiên Thủy sẽ không thể thắng lần này!"
Tinh Vân Hải nói.
"Tặng không cho các người một người, bốn mươi chín chọi năm mươi cũng vẫn đủ như thường!"
...
"Im lặng, đừng la hét nữa! Im lặng! Còn ra thể thống gì nữa!"
Một giảng viên của học viện Thiên Tinh hét lên giận dữ!
Tuy nhiên, tiếng la hét vẫn tiếp tục.
"Ai la hét, mời đi ra khỏi Học viện Thiên Tinh!"
Lời đe dọa này khiến họ sợ hãi, nên cũng trở nên im lặng hơn!
Tất cả mọi người đều thầm kinh ngạc, Diệp Thiên Dật này cũng quá khoa trương rồi chứ?
Một kẻ cặn bã có thể làm được như thế này, nếu hắn không phải là một tên cặn bã, chẳng phải sẽ càng khoa trương hơn sao?
Hiện trường cuối cùng cũng dịu xuống, Thi Gia Nhất và Họa Thủy cũng thở phào nhẹ nhõm! Cái tên cặn bã này ... đúng là lố quá rồi?
Diệp Thiên Dật thở dài.
"Cái sự quyến rũ chết tiệt này."
Thi Gia Nhất: "..."
Muốn bóp chết mẹ hắn luôn!
"Được rồi! Bây giờ ta sẽ thông báo quy định của cuộc tỷ thí giữa học viện Thiên Thủy và Học viện Thiên Tinh!"
Tinh Vân Hải của học viện Thiên Tinh nhìn mọi người, sau đó lớn tiếng nói: "Quy tắc rất đơn giản, mỗi bên có 50 người, mỗi người phải tiến hành tổng cộng 20 cuộc đấu. Thông qua hệ thống của màn hình lớn sẽ không trùng lặp rút thăm ngẫu nhiên."
"Ví dụ, một học sinh của học viện Thiên Tinh chúng ta chắc chắn sẽ phải thách đấu với hai mươi học sinh viên khác nhau của trường Học viện Thiên Thủy. Nếu ngươi thắng, ngươi sẽ nhận được một điểm, và nếu ngươi thua, sẽ bị trừ một điểm. Hệ thống sẽ dựa vào điểm của ngươi mà bố trí cho ngươi gặp người có số điểm bằng nhau hoặc gần bằng nhau làm đối thủ để tiến hành thi đấu, vì vậy ngoại trừ một hoặc hai hiệp đầu tiên, thì sau đó ngươi sẽ gặp phải những đối thủ có thực lực tương đương với ngươi! Thắng càng nhiều, số điểm càng cao, đối thủ phía sau ngươi đương nhiên sẽ càng mạnh hơn. "
Tinh Vân Hải dừng lại một lúc lại nói tiếp: "Cuối cùng, sau khi kết thúc tất cả các các vòng đấu, bọn ta sẽ xếp hạng theo số điểm của thí sinh! Mọi người còn có gì chưa hiểu không?"
Mọi người đều lắc đầu.
"Được, bây giờ mời học sinh hai bên về chỗ ngồi chuẩn bị, màn hình lớn sẽ bắt đầu bốc thăm học sinh của cuộc đối đầu đầu tiên!"
Một màn hình lớn treo lơ lửng trên võ đài, hàng trăm cái tên đang không ngừng nhấp nháy, cuối cùng càng lúc càng chậm lại...
"Lý Đại Căn của Học viện Thiên Thủy VS Trương Tiểu Trụ của Học viện Thiên Tinh!"
Sau đó hai người bước lên võ đài.
Diệp Thiên Dật xoa cằm.
Quy luật này khá là công bằng, nếu ngươi thực sự giỏi thì ngươi sẽ luôn giành chiến thắng, vậy nếu ngươi cứ luôn thắng thì sẽ gặp được đối thủ có thực lực tương đương, nghĩa là chỉ cần ngươi giỏi thì lúc nào cũng có thể gặp những học sinh đứng đầu của học viện khác. Trong các cuộc giao đấu của học sinh luôn có một thắng một thua, trong trường hợp này, sẽ có nhiều học sinh đồng hạng với nhau, nhưng chắc chắn chỉ có một vị trí đầu tiên, thậm chí thực sự có vài người đã thắng 20 ván, hoặc là mấy người giành được 19 trận thắng và một trận thua, trong số bọn họ nhất định phải tìm ra được người ở vị trí đầu tiên! Vị trí này rất quan trọng!
Hai học viện là những học viện lớn nhất ở thánh địa Thiên Thủy và hai trường này đều là trường hạng một, vì vậy bên nào sẽ đứng đầu thực sự rất khó đoán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận