Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1994: Sức mạnh của Dẫn Hồn Đăng bị phân tán

Ứng Vô Vấn và Tần Lạc Phong, bọn họ không phải là kiểu người hời hợt!
Thủ đoạn của bọn họ nhiều vô kể, chỉ là đi xử lý một việc thôi mà, không phải là điều khó khăn gì cả.
Bất luận là thực lực hay một thứ linh khí nào đó, bọn họ cũng có thể dễ dàng có được.
Mà lần này là Tần Lạc Phong ra tay.
Chỉ có một mình hắn!
Tần Lạc Phong từ xa đã phóng thích năng lực ẩn thân.
Khả năng ẩn thân của hắn chắc chắn không phải là khả năng ẩn thân bình thường.
Lực lượng ẩn thân này cũng chắc chắn không phải là ẩn thân thông thường, việc ẩn thân bình thường thật ra cũng rất nguy hiểm, bởi vì có người có thể nhận ra, thế nhưng năng lực ẩn thân này của hắn tuyển đối là năng lực đỉnh cấp ở đại lục này.
Tần Lạc Phong ẩn thân, sau đó thâm nhập vào Võ Thần Bát Viện.
Võ Thần Bát Viện kì thực giống một nơi công cộng, chính là nơi nếu bị người khác sử dụng qua thì trong khoảng thời gian ngắn nơi đó sẽ là của người sử dụng nó!
Ví dụ như Tần Lạc Phong muốn sử dụng nơi này để làm gì đó, thì tạm thời trong một khoảng thời gian, nơi này sẽ thuộc quyền sở hữu tạm thời của hắn, cho hắn sử dụng!
Tần Lạc Phong nhanh chóng tiến vào Võ Thần Bát Viện.
“Huh? Vừa nãy hình như có Linh lực dao động?”
Hai học viên của Học viện Võ Thần cách đó không xa đi ngang qua.
“Hình như là có, chắc không có gì bất thường đâu. Đi thôi.”
Bọn họ cũng không nghĩ nhiều.
Quan trọng là bọn họ có thể nghĩ tới cái gì chứ.
Tần Lạc Phong tiến vào Võ Thần Bát Viện.
Hắn đương nhiên vô cùng vô cùng căng thẳng.
Dù thuốc kia vô cùng lợi hại, không màu không mùi không vị, thế nhưng hắn vẫn vô cùng lo lắng, lỡ như thất bại, chẳng phải là... hắn sẽ bị bắt ngay tại trận sao?
“Chắc không sao đâu!”
Tần lạc Phong hít sâu một hơi, tự nhủ.
Loại thuốc này do hắn chọn nên hắn rất tự tin. Chỉ là sợ Y Thất Nguyệt không ăn những thứ kia thôi!
Thế nhưng hắn nghĩ không có khả năng đâu, nàng ăn đồ ăn không phải là rất bình thường sao? Hơn nữa đã gọi món bên ngoài chắc là cần ăn luôn lúc nóng đúng không?
Do đó, Y Thất Nguyệt chắc chắn sẽ trúng chiêu.
Tần Lạc Phong vào đến Võ Thần Bát Viện, tìm được lối vào của tiểu thế giới.
Hắn tìm được lối vào của Tiểu thế giới một cách dễ dàng.
“Chính là trong này rồi.”
Tần Lạc Phong ẩn thân hít sâu một hơi.
Hắn vẫn còn vô cùng lo lắng và sợ hãi.
Sau đó hắn đi vào.
Phù -- - - -
Khi Tần lạc Phong đi vào thì nhìn thấy Y Thất Nguyệt nằm ở đó, còn có cả Diệp Thiên Dật đang nằm trong này nữa.
Bên cạnh Diệp Thiên Dật là một cái Hồn đăng.
Hồn đăng đang sáng, chứng tỏ Diệp Thiên Dật ở trong đó vẫn đang ổn.
Kiến thức cơ bản này thì hắn vẫn biết!
Còn những người khác dựa theo tin tình báo thì bọn họ đều đang tu luyện tại phòng tu luyện cả rồi, một chốc một lát cũng không thể đi ra được.
Do đó mặc dù trong Tiểu thế giới có rất nhiều người, nhưng thực ra không ai có thể ngăn cản hay làm gì được hắn.
“Quá tốt rồi.”
Tần Lạc Phong nở một nụ cười lạnh, nhìn chằm chằm vào nơi Diệp Thiên Dật đang nằm.
Bây giờ hắn có thể trực tiếp giết chết Diệp Thiên Dật.
Chỉ đơn giản là chặtt đầu của hắn xuống.
Thế nhưng...
Tần Lạc Phong không định làm như vậy.
Không phải là hắn không nhẫn tâm, mà là...
Huỷ hoại thân xác của Diệp Thiên Dật cũng không có tác dụng gì.
Đứng sau hắn là Yêu Tâm Phong, mà với bản lĩnh của Yêu Tâm Phong thì việc tái tạo lại nhục thân cho hắn không phải là một điều gì quá khó khăn cả.
Vì vậy nên cảnh giới của một người tăng cao, muốn giết chết ngưới đó thì phải phá huỷ cả thể xác và linh hồn của hắn!
Bởi vì phá huỷ linh hồn của một người, mới thực sự là giết chết hắn!
Đối với những người có cảnh giới thấp thì không nên lo lắng về điều này, những người cảnh giới cao hơn mới cần phải lo lắng!
Do đó, cách tốt nhất chính là...
Khiến cho linh hồn của Diệp Thiên Dật không thể quay lại!
Linh hồn của Diệp Thiên Dật mãi mãi ở lại ở Minh Giới, không thể quay lại được nữa!
Diệp Thiên Dật không thể quay về, bên ngoài hắn chỉ là thân xác thực vật mà thôi!
Làm vậy chẳng phải tương đương với đã chết rồi sao?
“Đây chính là Dẫn Hồn Đăng sao?”
Ánh mắt Tần Lạc Phong nhìn về phía Huyền Thiên Thánh Khí Dẫn Hồn Đăng.
“Diệp Thiên Dật.”
Hắn cười lạnh một tiếng sau đó nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên Dật đang nằm ở đó.
“Ngươi cũng đừng trách ya, muốn trách thì tự trách bản thân ngươi, trách ngươi vênh váo, tự cao tự đại, khiêu khích bao nhiều người như vậy, mà không nên nhất chính là khiêu khích ta!”
Tần lạc Phong nhíu mày.
Sau đó hắn ngưng tụ một luồng sức mạnh, trực tiếp đánh Dẫn Hồn Đăng rơi xuông đất.
Dẫn Hồn Đăng rơi xuống đất, sức mạnh tản ra.
Lầm xong tất cả, Tần Lạc Phong nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Trong phòng tu luyện.
Chính xác mà nói, cửa phòng tu luyện cách đó không xa, Tiêu Tích Linh đã nhìn thấy một màn này!
Nàng không nhìn thấy là ai làm, nhưng thấy toàn bộ sự việc xảy ra.
Thực ra ngay lúc đấy nàng đúng là khó chịu muốn chết!
Không biết chính xác cảm xúc của mình là gì.
Nàng chỉ biết, nàng không muốn điều đó xảy ra.
Thế nhưng...
Nàng nợ Mặc Bạch một mạng nên phải trả ơn cho hắn.
Về phần Diệp Thiên Dật, đúng là hắn rất ưu tú.
Nhưng giữa bọn họ không có bất kỳ mối quan hệ nào.
Giống như ở đại lục này, hai người không hề liên quan đến nhau, người này muốn giết người kia, đây không phải là một việc rất bình thường sao?
Tiêu Tích Linh cảm thấy rất đáng tiếc, bởi vì nếu như Diệp Thiên Dật có thể trưởng thành tiếp, hắn nhất định rất mạnh mẽ
Thật đáng tiếc!
Nhưng không còn cách nào khác.
Việc tu luyện thực ra chính là tàn khốc như vậy, ngươi lừa ta gạt.
“Xin lỗi.”
Tiêu Tích Linh nhìn Diệp Thiên Dật nằm trên giường thì thầm một câu.
“Chúng ta không có bất kỳ ân oán nào, thế nhưng đây là việc ta cần làm, xin lỗi.”
Tiêu Tích Linh cúi đầu thấp xuống, sau đó xoay người tiến vào phòng tu luyện.
“Có chuyện gì sao?”
Những người bế quan ở phòng tu luyện bên cạnh cũng cảm thấy kỳ quái bởi vì bên ngoài Dẫn Hồn Đăng bị rơi xuống đất, lực lượng tiêu tán, bọn họ cũng có thể nhận ra được có chuyện không ổn.
Người đầu tiên bước ra là Mộc Vân.
Hắn dựa vào chỗ đó cau mày nhìn tình hình bên kia.
Sau đó, Ngô Nhất cũng đi vào!
Hắn hỏi có chuyện xảy ra!
“Không ổn!”
Giả Cát Văn nhìn thấy Dẫn Hồn Đăng rơi xuống đất, còn có Y Thất Nguyệt đang nằm gục trên bàn, đồng tử co rút lại!
Y Thất Nguyệt mặc dù không chính trực còn kiêu ngạo, nhưng bọn họ hiểu rõ nàng vẫn biết phân biệt chuyện nào ra chuyện nấy.
Nhất là loại chuyện này!
Nàng không thể uống rượu đến nỗi say như thế được!
Vì vậy việc Y Thất Nguyệt gục trên bàn chắc chắn là có nguyên do!
“Sao thế?”
Lưu Ly Vũ, Long Bảo Nhi, Y Nhân Tuyết và Tiêu Tích Linh cùng nhau bước vào.
Bọn họ rất kinh ngạc khi thấy cảnh này.
Giả Cát Văn nói: “Cô Y Thất Nguyệt bị người ta hạ thuốc.”
“Cái gì?”
Đồng tử của bọn họ co rút lại.
“Lực lượng của Dẫn Hồn Đăng bị đánh tiêu tán rồi sao?”
Y Nhân Tuyết hỏi.
“Đúng thế.”
“Dẫn Hồn Đăng còn có tác dụng không?”
Y Nhân Tuyết nhíu mày hỏi.
Hi vọng không xảy ra chuyện gì!
Hy vọng là không phải như những gì nàng nghĩ.
Nếu không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận