Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1371: Cẩu thả, sơ suất rồi

Diệp Thiên Dật và An Vũ Sương đi thẳng vào, rất nhiều người chú ý đến Diệp Thiên Dật, bọn họ hoàn toàn không nghĩ gì nữa.
Cái gì mà long phượng cát tường, mọi suy đoán giờ không còn quan trọng, việc quan trọng là đi theo tên đó tiến vào, cho dù không lấy được bảo bối ở đây, nhưng nếu cướp được bảo bối của tên tiểu tử đó thì cũng không uổng chuyến đi này, thậm chí nó còn quý giá hơn cả những bảo vật trong di chỉ này.
“Nhớ rõ, cùng nhau vào trong đã, đến lúc đó các ngươi tìm cơ hội ra tay với hắn, phải đảm bảo tỷ lệ thành công!” Tà Vương nói với mấy người bên cạnh.
Ưu thế của hắn ở chỗ, tiểu tử này căn bản không biết người của hắn rốt cuộc là ai, lát nữa ở đây sẽ có rất nhiều người, tiếp cận hắn rồi động thủ là việc vô cùng đơn giản, vậy thì người này sẽ không giữ khoảng cách với mọi người nhỉ? Điều này cũng rất thực tế.
Nhiều cường giả không nghĩ nhiều như vậy, nhao nhao đi vào con đường mà bọn họ muốn.
Tuy nhiên, người nhắm vào Diệp Thiên Dật không nhiều, chỉ có người của Tà Vương và mấy người hợp tác với Tà Vương, bao gồm cả tên huyết thống hoàng gia đó.
Nên biết rằng, ở đây có mấy chục vạn cường giả, nào là nhân tộc, nào là yêu tộc, bất kể ngươi làm gì, dù phải chia đều một chút, thì mỗi bên sao có thể có tới mấy vạn cường giả chứ?
Một tia sáng chợt loé lên, Diệp Thiên Dật và An Vũ Sương xuất hiện ở một nơi...
Diệp Thiên Dật nhìn qua nơi này, xem ra cũng chẳng có gì to tát.
Ấy?
Sau đó Diệp Thiên Dật quay đầu lại.
Mẹ kiếp? Người đâu?
Không phải mọi người cùng vào sao? Có chuyện gì vậy, An Vũ Sương đâu rồi?
“Chết tiệt.”
Diệp Thiên Dật gãi đầu: “Lẽ nào là bản sao kỳ quái của một người.”
Rồi Diệp Thiên Dật đi về phía trước.
Bản sao đơn, hắn muốn xem xem, đây sẽ là bản sao gì!
Đột nhiên, bước chân của Diệp Thiên Dật dừng lại.
“Xời, ta còn tưởng là cái gì.”
Diệp Thiên Dật ngoảnh đầu lại, ánh mắt nhìn vào người đứng trước mặt mình bây giờ.
Người đó là ai! Là phân thân của hắn.
Trước kia, Diệp Thiên Dật đã từng gặp khảo nghiệm tương tự, tức là có một người giống hệt mình, phân thân cũng có khả năng chiến đấu với chính mình, hơn nữa, hắn rất rõ suy nghĩ của mình, hiểu mình vô cùng, mình có thể có đủ sức mạnh để giải quyết hắn, hắn cũng có đủ sức để giải phóng khỏi nó, vì vậy bất luận thế nào, sức mạnh đều ngang nhau, mưu kế mà mình nghĩ ra đều sẽ bị hắn nhìn thấu.
Người chưa trừng trải qua sẽ thấy khó đánh vô cùng, thực sự mà nói thì quả thực rất khó đánh, ngươi càng lợi hại thì càng khó đánh, nhưng nếu trải qua chuyện này rồi, thì thực ra thấy bình thường.
Dù sao thì có lẽ Diệp Thiên Dật biết mình nên giải quyết trò chơi này như thế nào.
Không đúng, là “Diệp Thiên Dật” đẹp trai này.
Bởi vì, phân thân này có đủ tất cả khả năng của hắn, bao gồm cả Tà thần chi cốt, cả Cấm Linh, phòng ngự tuyệt đối bất động như núi, vô hiệu hoá linh lực, tất cả đều có thể mô phỏng và giải phóng!
Vì vậy, với bất kì ai, muốn chiến thắng bản thân, thật sự là việc rất khó, nhưng đối với Diệp Thiên Dật mà nói, hắn hơi đặc biệt, vì hắn có hệ thống.
Dù ta có năng lực phục chế như thế nào, thì cũng không thể mô phỏng được hệ thống?
Hơn nữa, Diệp Thiên Dật có kinh nghiệm, hệ thống là pháp bảo chiến thắng của hắn, thực ra không cần dùng hệ thống, vì hắn luôn có thứ mà phân thân của hắn không có, phân thân có đủ sức mạnh của hắn, nhưng lại không có bảo bối nhẫn không gian! Có lẽ hắn có thể sử dụng một vài linh khí dung hoà được với phân thân của mình, nhưng hắn không lấy được những thứ trong nhẫn không gian của phân thân.
Đây là kinh nghiệm của Diệp Thiên Dật!
“Cấm Linh!”
Diệp Thiên Dật đối mặt với phân thân này, trực tiếp giải phóng Cấm Linh của bản thân, mà trước tiên là hắn, nếu như vậy, làm sao ngươi có được toàn bộ khả năng của hắn, một khi bị Cấm Linh, phân thân cũng không thể phóng thích, nếu không có mấy thứ trong nhẫn không gian và hệ thống, tên “Diệp Thiên Dật” trước mặt của Diệp Thiên Dật chính là thằng đệ xấu xa!
“May mà ta có kinh nghiệm!”
Diệp Thiên Dật không do dự giải phóng Cấm Linh và cảm thấy bản thân thật thông minh.
“Trò chơi kết thúc!”
Vèo—
Diệp Thiên Dật phá lệ, tạo ra quy luật cùng giải phóng, rồi phóng thích phong toả không gian của bản thân, không gian bộc phá, lại thêm Phượng Hoàng Cửu Trùng Thiên, trực tiếp giết chết.
Không chút thay đổi, không dừng tay được!
Hắn định sử dụng linh lực vô hiệu hoá kép của bản thân để chống lại, dù sao đây cũng là năng lực bị động, dù bị Cấm Linh vẫn dùng được, nhưng... sức mạnh chủ yếu của Diệp Thiên Dật vẫn là không gian bộc phá, đây là toàn bộ phương hướng, ngươi ngăn không nổi đâu.
Nếu là bản thân Diệp Thiên Dật bị Cấm Linh, hắn sẽ thấy rất phiền phức, thực sự là phiền phức, năng lực Cấm Linh này vô cùng mạnh, nếu Diệp Thiên Dật có hệ thống, nếu hắn bị Cấm Linh, thì thực sự phiền chết mất.
“Haizzz, chỉ vậy thôi sao?”
Diệp Thiên Dật xoay cổ, rồi đột nhiên...
Diệp Thiên Dật phát hiện bản thân bị Cấm Linh mẹ nó rồi.
“Chết tiệt?”
Diệp Thiên Dật ngoảnh đầu lại, sau đó lộ ra vẻ mặt sững sờ.
Xảy ra chuyện gì rồi?
Mẹ kiếp!
Diệp Thiên Dật sơ suất rồi!
Chết tiệt! Phía sau còn 8 tên “Diệp Thiên Dật” nữa!
“Cẩu tặc! Tiên sư nó thâm thật, lại có tổng cộng tới 9 tên? Mịa nó cố ý chỉ ra một tên trước, làm ta tưởng chỉ có một tên!”
Diệp Thiên Dật thật sự phục rồi!
Chủ nhân của di chỉ này nhất định là một lão già nham hiểm!
Có điều...
Hình như là hắn đã sơ ý.
Bởi nơi hắn đi vào là Cửu Vĩ Hồ gì đó, Cửu Vĩ... Cửu, tại đây, cửu có thể là con số mấu chốt, dù sao giờ đã xuất hiện tổng cộng 9 phân thân của mình, đó chính là cửu nhỉ!
“Cẩu thả! Sơ suất, sơ suất rồi!”
Diệp Thiên Dật xoay cái cổ!
Còn tưởng rằng lấy được ít đồ, giờ xem ra, không lấy nổi rồi.
Khoa trương nhất là gì, Diệp Thiên Dật trực tiếp cảm nhận được 8 tên Diệp Thiên Dật đó đang ở đó tập hợp sức mạnh, phá vỡ quy luật, phong toả không gian, các loại sức mạnh của bản thân đang phóng thích, còn hắn bất đắc dĩ trực tiếp đổi lấy một lá bài vô địch, nếu không đổi, 8 phân thân của hắn, sức mạnh quy luật này phóng thích, hắn sẽ bị giết trong tức khắc!
Cho nên đây cũng là lý do vì sao nói, nếu ngươi càng lợi hại, có thể ngươi sẽ càng nguy hiểm, ví dụ như năng lực này của Diệp Thiên Dật quá nhiều, quá lợi hại rồi, thì người khác sẽ sợ, bản thân Diệp Thiên Dật hắn cũng sợ.
Đổi ra lá bài vô địch rồi, mấy cái phân thân của bản thân có cố gắng thế nào thì Diệp Thiên Dật đều không còn sợ nữa!
“E là bây giờ ta đã bị để ý rồi?”
Diệp Thiên Dật biết rõ vì sao chủ nhân của di chỉ muốn làm điều này, thông qua phương thức nào đó phục chế lại năng lực của bọn họ, hắn cũng biết rõ nhất khả năng của người nào đó rốt cuộc tới đâu, dù cho hắn đã chết, nhưng hắn nhất định có những khả năng này, nhất định có linh hồn còn sót lại, và chắc chắn có năng lực lựa chọn và suy nghĩ, hắn cũng nhất định sẽ đặc biệt chú ý tới vài người thông qua những phương thức này, còn bản thân năng lực của Diệp Thiên Dật cho rằng gần như không ai có thể sánh bằng, nhất là trong tình thế bất khả chiến bại như bây giờ, hắn cảm thấy bản thân bị theo dõi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận