Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 802: Phi, tra nam!

Bắc Manh Manh rất buồn bực, nằm ở trên giường điên cuồng nhắn tin cho Diệp Thiên Dật, sau đó...
Sau đó nàng nghe được từng phòng sát vách truyền đến tiếng "bạch bạch bạch".
Nàng phục luôn rồi!
"Tên khốn Diệp Thiên Dật này, trước khi hắn đặt khách sạn chẳng nhẽ không tìm hiểu rồi đặt một cái khách sạn tốt một chút sao? Cái khách sạn này tệ chết đi được!"
Bắc Manh Manh cắn chặt hai hàm răng trắng ngà!
Thật ra thì cũng không phải là tệ lắm, nhưng mà cách âm thật sự là không ổn! Vừa vặn căn phòng của Hạ Ngữ Hàn là gian phòng ngoài cùng nhất, bên cạnh chính là phòng của Bắc Manh Manh, cho nên cũng chỉ có mỗi mình nàng có thể nghe được!
Chủ yếu là, con người ai cũng có kiểu tò mò như thế
Nàng nghĩ mình cũng sắp làm chuyện tương tự rồi, cho nên hơi thả ra một chút linh lực để nghe rõ hơn, đến lúc nghe được thì nàng mặt đỏ tim đập thình thịch!
Sau khi thu linh lực lại mà vẫn có cảm giác tiếng bạch bạch bạch ấy vẫn vang lên rõ ràng bên tai!
"Ta không chịu nổi nữa rồi!"
Bắc Manh Manh xuống giường, mang dép đi ra ngoài!
Cộc cộc cộc ——
Bắc Manh Manh dùng sức gõ cửa!
Trong phòng, Hạ Ngữ Hàn nghe có người gõ cửa thành đạp một phát khiến Diệp Thiên Dật rớt xuống giường, sau đó trốn vào trong chăn!
Diệp Thiên Dật ngơ ngác bò dậy, sau đó dùng Phép tạo hóa mặc quần áo vào, tức giận đùng đùng đi ra mở cửa.
"Ta nói chứ các ngươi có thể nhẹ nhàng một chút được không hở, ồn chết..."
Bắc Manh Manh đang nói thì dừng lại, sau đó nhìn Diệp Thiên Dật đang đứng trước mặt mình.
Diệp Thiên Dật cũng ngơ ngác!
"Ặc —— "
Bắc Manh Manh hơi há miệng.
"Ngươi giỏi lắm! Ta nói mà, sao mà nhắn tin cho ngươi không thấy ngươi trả lời! Hóa ra ngươi, ngươi!! Ngươi đúng là to gan! Còn ngang nhiên ở ngay phòng bên cạnh!"
Bắc Manh Manh trừng Diệp Thiên Dật một cái!
Diệp Thiên Dật đang bị đơ, vẫn chưa nhảy số kịp!
Sau đó Bắc Manh Manh thở phì phì đi vào.
Sau khi nàng bật đèn lên, nhìn thấy Hạ Ngữ Hàn thì hai cô gái ngơ ngác nhìn nhau.
"Thất công chúa?"
"Chị Ngữ Hàn?"
Hai cô gái ngơ ngác nhìn nhau mấy giây, sau đó đồng thời quay lại nhìn về phía Diệp Thiên Dật bên cạnh.
"Hì hì hì hì."
Diệp Thiên Dật khóe miệng giật giật một chút sau đó lúng túng gãi đầu một cái.
Các nàng, đã hiểu rồi!
Chẳng trách hôm nay Diệp Thiên Dật luôn kiếm cớ rời đi, có lần vừa đi chính là nửa tiếng mới quay lại, hóa ra là như thế này!
Diệp Thiên Dật biểu thị...
Đại sư quản lý thời gian thất bại rồi!
Cuối cùng hắn cuối thua ở trong tay đại sư quản lý không gian...
"Hừ! Tra nam!"
Bắc Manh Manh nhịn không được gắt gỏng mắng hắn một câu.
Đã nói là hôm nay chỉ đi chơi cùng với nàng, bây giờ... lại còn có Hạ Ngữ Hàn! Mặc dù nàng cảm thấy cũng không sao, dù sao Hạ Ngữ Hàn cũng là vợ của Diệp Thiên Dật... Nhưng mà... thế mà lại phịch nhau ngay bên cạnh phòng mình luôn! Cái thứ tra nam!
Hạ Ngữ Hàn cũng rất bất đắc dĩ!
Tra nam! Đáng ghét!
"Nếu... Nếu đã cùng tới rồi, hay là cùng nhau đi."
Diệp Thiên Dật nói.
"Ngươi đi chết đi!"
Bắc Manh Manh đá hắn một phát, Diệp Thiên Dật vội vàng chạy ra ngoài!
Rầm ——
Bắc Manh Manh đóng sập cửa lại.
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ thở dài một hơi, đến nước này rồi thì phải nhận thôi chứ còn sao nữa.
"Chị Ngữ Hàn, hắn nói hôm nay chỉ đi chơi cùng một mình ta, cho nên..."
Bắc Manh Manh lúng túng nhìn Hạ Ngữ Hàn.
"Hắn cũng nói với ta như thế." Hạ Ngữ Hàn co lại ở trong chăn thản nhiên nói!
"Tra nam! Tra nam!"
Bắc Manh Manh tức điên lên được!
"Không sao, dù sao chúng ta đều là vợ của hắn, cũng không có gì."
Hạ Ngữ Hàn có chút phật hệ, khá giống với thần tiên tỷ tỷ.
"Ừm, cũng đúng, nhưng không biết còn người nào nữa hay không??."
Một câu này của Bắc Manh Manh khiến Hạ Ngữ Hàn hơi sửng sốt!
Chờ chút! Với sự ưu tú và vẻ ngoài đẹp trai của Diệp Thiên Dật, nói không chừng, thật đúng là không chỉ mình hai người bọn họ!
"Ta đi hỏi hắn!"
Sau đó Bắc Manh Manh mở cửa, nhìn Diệp Thiên Dật đang nhắn tin nói chuyện với Kỷ Điệp.
"Được lắm! Bị ta bắt được rồi nhé!"
Bắc Manh Manh chạy ngay tới nhìn vào nhật kí trò chuyện của Diệp Thiên Dật, kéo lên trên xem một chút, thấy được số phòng.
"Quả nhiên còn người khác nữa!! Chị Ngữ Hàn!"
Sau đó Bắc Manh Manh gọi với vào trong phòng: "Còn một người nữa, chúng ta đi bắt nàng!"
Hạ Ngữ Hàn mặc quần áo tử tế rồi đi ra ngoài.
"Đi!"
Diệp Thiên Dật đứng đờ ra ngay tại chỗ!
"Nè nè nè —— "
Cộc cộc cộc ——
"Đến rồi à!"
Kỷ Điệp mở cửa ra, nhìn thấy bên ngoài là hai cô gái và Diệp Thiên Dật vừa mới đuổi theo, ba người cùng ngơ ngác.
Kỷ Điệp ngơ ngác là vì, sao các nàng lại tìm tới rồi?
Hạ Ngữ Hàn và Bắc Manh Manh ngơ ngác là vì...
Sao lại là Điệp phi?
Định mệnh!!
Diệp Thiên Dật... Điên rồi hả?
Chờ chút!
Bắc Manh Manh đột nhiên nhớ tới, trước đó lúc Diệp Thiên Dật ở trong cung, có một đêm hắn không về, hắn nói là đi bàn chuyện làm ăn với Kỷ Điệp, nàng còn nghi ngờ, chuyện làm ăn gì mà lại phải bàn lúc đêm hôm khuya khoắt thế? Mà lại cả đêm không về?
Lúc ấy nàng đã cảm thấy, sao hắn có thể to gan như vậy chứ? Kỷ Điệp là Điệp phi!
Nhưng mà bây giờ nhìn thấy cảnh này, lại hồi tưởng một chút...
Đậu móe!
Cái thứ tra nam!
Diệp Thiên Dật rất khó chịu! Rất rất khó chịu!
Hỏng bét rồi! hỏng hết bánh kẹo rồi!
"Khụ khụ —— khéo thế, ngươi cũng ở đây à."
Diệp Thiên Dật lúng túng nói.
Hạ Ngữ Hàn: "..."
Bắc Manh Manh: "..."
Đệch! Tra nam vẫn còn đang giả vờ!
"Diệp Thiên Dật, ngươi dám tòm tem với Điệp phi, ngươi không sợ xảy ra chuyện gì sao?"
Bắc Manh Manh hỏi Diệp Thiên Dật.
Lúc này Kỷ Điệp cười cười, nói: "Không có gì, chuyện rất bình thường thôi, không phải sao?"
"Hả —— "
Hai cô gái sửng sốt.
Cũng đúng, xã hội bây giờ, đây đúng là chuyện rất bình thường.
"Nhưng mà đây là tội mất đầu đó."
Bắc Manh Manh nhỏ giọng nói.
"Các ngươi biết, ta biết, người khác không biết, chẳng phải là được rồi sao?" Kỷ Điệp mỉm cười nói.
Các nàng nhìn Diệp Thiên Dật.
Phục thật sự!
Người này thật là...
Chả nhẽ, ngay cả Điệp phi cũng không chống đỡ được dụ hoặc??! Mà cũng đúng thôi, người đàn ông này xác thực rất mê người...
"Vậy... ngủ ngon nha."
"Ấy ấy."
Lúc này Diệp Thiên Dật nói: "Nếu tất cả mọi người cũng đã gặp mặt, đều biết rồi, vậy cùng nhau luôn chứ sao."
"Ta không có vấn đề."
Kỷ Điệp mỉm cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận