Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1888: Đi đến Minh Giới

Huyền Thiên Thánh Khí Dẫn Hồn Đăng!
Cái này nói như thế nào nhỉ...... Trên cơ bản tất cả mọi người biết đến đồ vật này!
Hơn nữa Dẫn Hồn Đăng nằm ở vị trí thứ tư trong thập đại Huyền Thiên Thánh Khí!
Cái vị trí thứ tư này đủ đề nhìn thấy được Dẫn Hồn Đăng lợi hại như thế nào.
Nhưng mà, Dẫn Hồn Đăng khá là đặc biệt, nó không cải thiện sức lực chiến đấu, mà là một loại năng lực đặc biệt,......
Sau đó Y Thất Nguyệt nói: “Dẫn Hồn Đăng, nhờ vào một phương pháp đặc biệt, sẽ có khả năng kéo linh hồn các ngươi ra ngoài, đồng thời dựa theo quy luật của Minh Giới, các ngươi có thể lấy linh hồn thể để tiến vào Minh Giới, chủ yếu là còn có thể thoát ra ngoài.”
“Vậy nếu như không thể thoát ra ngoài được thì sao?”
Tiêu Tích Linh hỏi.
“Nếu như không thể thoát ra ngoài thì đương nhiên là ở lại bên đó rồi, có hai loại tình huống, một là thoát ra không được, có thể là do cơ thể đã sống theo trạng thái thực vật, phải chờ đến ngày có thể ra ngoài, còn có loại tình huống gay go hơn nữa chính là linh hồn đã bị chết ở Minh Giới, như thế mà nói..... thì việc này có nghĩa là ngươi sẽ chết!”
Y Thất Nguyệt trịnh trọng nói.
Sau đó Y Thất Nguyệt nhìn về phía bọn họ, nói: “Hai ngày này, các ngươi có thể cân nhắc một chút, nếu các ngươi sẵn sàng đi thì ta sẽ mượn Dẫn Hồn Đăng dẫn các ngươi đi, nếu không muốn đi thì bổn tiên nữ còn có kế hoạch khác, nhưng mà... bổn tiên nữ đã từng đi Minh Giới rồi, có thể đưa ra một số lời khuyên, bổn tiên nữ đề nghị nên đi, rủi ro và phần thưởng tỉ lệ thuận với nhau, thực ra đều là như nhau.”
Bọn họ nghi ngờ nhìn về phía Y Thất Nguyệt.
Y Thất Nguyệt nói: “Minh Giới cũng là một đại lục, chẳng qua Minh Giới đều là linh hồn thể, nhưng theo pháp tắc của Minh Giới, những linh hồn thể này chính là linh hồn của con người và yêu thú của đại lục chúng ta. Họ có thể cưới vợ và sinh con. Dưới pháp tắc của Minh Giới thì bọn họ ở đó chính là thân thể sống."
“Thì ra là thế.”
“Cho nên, các ngươi ở bên ngoài và ở bên trong Minh Giới đều là như nhau, các ngươi có thể tồn tại ở thế giới bên ngoài, chẳng lẽ các người không đủ khả năng để sống ở Minh Giới? Trừ khi ngươi nói với ta rằng sự sống sót của ngươi ở thế giới bên ngoài phụ thuộc vào xuất thân của ngươi, như vậy thì bổn tiên nữ không có gì để nói."
Y Thất Nguyệt nhún vai nói.
“Có nghĩa là, sau khi vào Minh Giới, linh hồn của chúng ta có thể duy trì cảnh giới hiện tại, đúng không?"
Nghe được lời của nàng nói, Diệp Thiên Dật đại khái có thể đoán ra điều gì đó.
“Đúng vậy, còn lại rất nhiều chuyện bổn tiên nữ không thể nói.”
“Vậy khi bọn ta đi vào bên trong nhất định vẫn có thể giữ gìn được ký ức đúng không?”
Diệp Thiên Dật lại hỏi.
Y Thất Nguyệt: “...... .. ”
Mẹ nó!
Tên Diệp Thiên Dật này thật là ngoan cố.
Mỗi câu hỏi của hắn sao lại đều sắc bén như vậy?
Y Thất Nguyệt ho khan một tiếng không nói gì.
Bọn họ sau đó cũng đã hiểu sơ sơ, cái này có lẽ là có liên quan đến thiên địa pháp tắc, dù là Y Thất Nguyệt không nói điều gì nhưng bọn họ cũng đại khái hiểu được.
Bọn họ có thể giữ được ký ức! Nhưng nếu là người chết đi vào Minh Giới thì có thể sẽ không còn trí nhớ nữa!
Điều này không quan trọng, nhưng nó có thể phản ánh một điều rằng khi một người chết và đi vào Minh Giới, người đó có thể bắt đầu một cuộc sống mới mà không còn bất kỳ ký ức nào của kiếp trước!
Chuyện này thật sự là có liên quan đến thiên địa pháp tắc!
Vì vậy, Y Thất Nguyệt không thể nói bất cứ điều gì, nếu nàng làm vậy, thì có thể sẽ có thiên phạt chi lôi giáng xuống nàng.
“Tóm lại, hãy tự mình xem xét và ta sẽ chuẩn bị thật tốt Dẫn Hồn Đăng cho các người. Lời đề nghị của bổn tiên nữ là các ngươi nên đi thử. Nếu các ngươi quay lại thành công, các người sẽ có một sự thay đổi vượt bậc về chất!"
Y Thất Nguyệt nói.
“Đi! Nhất định phải đi!”
Ngô Nhất kích động nói.
“Chưa cần nói về bất cứ điều gì khác, chỉ cần nói về việc đi đến một đại lục mới, đã rất đáng để đi một chuyến rồi. "
Những người khác có người tỏ vẻ phân vân, có ngươi lại biểu hiện vẻ tán thành.
“Đương nhiên, trước khi ngươi đi phải ký hiệp ước miễn trừ trách nhiệm với bổn tiên nữ, đừng đến lúc đó các ngươi có chuyện gì rồi lại bắt đền bổn tiên nữ thì mệt lắm.”
Y Thất Nguyệt khẽ nói.
Bọn họ đều gật gật đầu.
“Được rồi các ngươi quay về đi, trong thời gian hai ngày hay xem xét một chút.”
Sau khi Y Thất Nguyệt nói xong, nàng vươn vai lười biếng và bước đi.
“Đi thôi.”
Sau đó bọn họ trở về học viện Võ Thần.
“Ngươi có đi không?”
Y Nhân Tuyết hỏi.
Nàng rõ ràng đang muốn hỏi Diệp Thiên Dật.
“Đi chứ, đương nhiên phải đi rồi! Nhân cơ hội tốt như vậy thì không đi sao được, Dẫn Hồn Đăng đâu phải là thứ ai cũng có thể có, hơn nữa tác dụng của Dẫn Hồn Đăng ta biết không chỉ như lời Y Thất Nguyệt nói, ta chỉ có thể nói, nàng có khả năng làm được điều này với sự trợ giúp của Dẫn Hồn Đăng, vậy tại sao lại không đi? "
Diệp Thiên Dật nhún vai nói.
“Đúng vậy, cơ hội này không phải ai cũng có, ngay cả trong Thần Cung, hay thậm chí ở Thần Vực, xem ra cũng chưa từng nghe nói qua."
Lưu Ly Vũ hơi trầm ngâm do dự.
Nàng dù sao nhất định cũng sẽ đi!
Nàng sẽ không từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để cải thiện bản thân! Nguy hiểm và cơ hội cùng tồn tại! Nàng sẵn sàng chấp nhận nguy hiểm, chưa kể, cái gọi là nguy hiểm này xem ra cũng chẳng có gì!
Tương đương với việc đến nơi ở mới, ngươi vẫn duy trì được thực lực hiện tại, có thể có một số lực lượng đặc biệt không sử dụng được, nhưng ngươi chỉ cần khiên tốn chút thì cũng tương đối an toàn.
“Quay về nghỉ ngơi đã.”
Bọn họ sau đó đều rời khỏi.
Diệp Thiên Dật trở về ký túc xá, đúng vậy, hắn không ở lại trên phong mình, bởi vì bây giờ hắn dường như không quan tâm đến việc này cho lắm, bây giờ Diệp Thiên Dật phải chuẩn bị cho chuyến đi Minh Giới.
“Diệp ca, ngươi làm gì đấy?”
Ngô Nhất rửa mặt xong thì đi sang phòng của Diệp Thiên Dật, nhìn thấy Diệp Thiên Dật đang ngồi trên giường lật xem cái gì đó.
Mộc Vân lại đóng chặt cửa phòng ở lỳ trong đó.
Diệp Thiên Dật nói: “Ta đang xem, những cái gì còn có thể sử dụng khi tiếng vào Minh Giới bằng linh hồn thể."
"Dù sao thì linh khí cũng không thể. Đồ đằng cũng là ở bên trong thân thể. Ta không biết nó có dùng được ở Minh Giới hay không! Đúng rồi! Thế còn minh khí thì sao?”
Diệp Thiên Dật nói: “Ta cũng đang xem minh khí đây.”
Trên đại lục cũng có dùng minh khí, và chúng cũng là một loại linh khí, nhưng minh khí phần lớn là để đối phó với linh hồn thể, oán linh, quỷ phách, yêu ma, quỷ quái, nhưng đồng thời, trong trận chiến giữa các võ giả còn có tác dụng tấn công linh hồn của đối thủ, bao gồm khả năng triệu hồi một vài sinh vật từ Minh Giới!
Ngoài minh khí, còn có một chức nghiệp khác gọi là Minh Sư, cũng là võ giả, nhưng mà bọn họ tu luyện bằng loại năng lực u minh này!
Vì vậy, giờ đây Diệp Thiên Dật cũng hiểu rằng thứ mà Minh Sư triệu hồi có thể thực sự là một sinh vật ở Minh Giới chứ không phải tạo ra.
“Có quá ít minh khí.” Ngô Nhất đưa cho Diệp Thiên Dật một điếu thuốc và nói.
“Đúng vậy, thật sự quá ít, hơn nữa hiệu quả cũng không cao, thôi quên đi không coi nữa.”
Diệp Thiên Dật vươn vai lười biếng.
Chỉ không biết liệu hệ thống có thể được bật ở Minh Giới không?
Có thể sử dụng các vật phẩm trong thương thành của hệ thống không?
Hai ngày rất nhanh đã trôi qua.
Diệp Thiên Dật không xuất hiện, và không ai thách đấu Diệp Thiên Dật cả, Học viện Võ Thần đã chính thức bước vào quá trình giảng dạy, Quân Thương Hải và những người khác cũng đang tu luyện!
Tại nơi đã hẹn trước, Diệp Thiên Dật và những người khác lần lượt đến đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận