Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1327: Tiểu nhân làm khó Hoa Thanh Hàn

Hoa Thanh Hàn bất lực lắc đầu.
Nàng vẫn chưa biết tin đồn về mình và Diệp Thiên Dật đã lan truyền khắp công ty, chỉ biết trong công ty cũng có nhiều tin đồn như vậy, nhưng nàng không ngờ được mức độ bùng nổ thật sự ngoài dự kiến.
Nguyên nhân là do nàng không hề suy xét đến khía cạnh này của sự việc.
"Đi thôi, chúng ta tới chỗ hẹn bàn chuyện hợp tác."
Hoa Thanh Hàn nói xong, dẫn theo Tiểu Vũ đi thẳng.
Còn Diệp Thiên Dật vẫn đang ngồi bên cạnh chơi game.
Dự án này rất quan trọng đối với Hoa Thanh Hàn.
Từ ngày nhà họ Vương nhận nàng làm con nuôi, để nàng ngồi vào vị trí này trông coi xử lý tài sản cho họ, cũng tước đi quyền tu luyện của nàng. Vì thế nàng quyết định dự án này bàn bạc xong sẽ là thứ cuối cùng nàng giúp bọn họ.
Sau khi việc này hoàn thành, nàng sẽ không còn mắc nợ nhà bọn họ bất cứ cái gì nữa.
Thật ra nàng không hề nợ nhà họ Vương, nhưng trong lòng không thể buông bỏ được. Nàng muốn làm tốt chuyện này, cho dù có phải là người nhà họ Vương làm hay không thì nàng cũng sẽ quyết định như vậy. Từ bỏ công việc hiện tại để tập trung vào việc tu luyện.
Nàng đã để lỡ quá nhiều thời gian, về sau phải tu luyện chăm chỉ mới được.
Trong biệt thự Hoàng gia sang trọng, Hoa Thanh Hàn dẫn theo Tiểu Vũ đến trước. Trên bàn, thức ăn đã được dọn ra.
Dẫu sao họ cũng muốn cùng nhà họ Lý bàn chuyện hợp tác, tất nhiên là không thể để nhà họ Lý chờ họ được, đúng không? Còn... nhà họ Lý người ta là gia tộc tài phiệt đứng đầu, lớn mạnh gấp mấy lần nhà họ Vương. Lần này phải xem khả năng phát huy của Hoa Thanh Hàn đến đâu. Việc có thể đạt được thỏa thuận hợp tác hay không thì còn phụ thuộc vào cái gật đầu của nhà họ Lý.
"Hoa tổng, lát nữa em phải làm gì ạ?”
Tiểu Vũ chưa từng gặp qua kiểu nhân vật tai to mặt lớn như này, trong lòng rất lo lắng. Nàng lo khi đã bàn xong chuyện mà mình lỡ lời nói sai câu nào đó làm đối phương không vui muốn hủy hợp đồng. Như vậy thật có lỗi với công sức của Hoa tổng. (T_T)
Hứa Thanh Hàn nói: "Ngươi không cần làm gì cả, chỉ cần phụ trách rót rượu là được rồi. Chuyện còn lại cứ giao cho ta."
"Dạ, vâng ạ."
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa. Hoa Thanh Hàn cùng Tiểu Vũ lập tức đứng dậy.
Cánh cửa được đẩy ra, vài người bước vào.
Tổng cộng có sáu người.
Có vẻ như họ không đi cùng nhau, tất cả chia làm hai đoàn. Có thể thấy người đến không chỉ có người nhà họ Lý.
Sau khi Hoa Thanh Hàn nhìn thấy mấy người này, nàng liền nhíu chặt mày.
Nhà họ Lưu?
Nhà họ Lưu này cũng là một gia tộc tài phiệt, nhưng vẫn luôn xếp sau nhà họ Vương. Những năm qua, nhà họ Lưu phát triển cực nhanh, nếu không có Hoa Thanh Hàn thì bây giờ trên bảng xếp hạng gia tộc tài phiệt, gia tộc đứng thứ hai có lẽ đã là nhà họ Lưu rồi. Nhờ có Hoa Thanh Hàn mà nhà họ Vương mới giữ vững được vị trí này. Nhưng nàng không hiểu, tại sao người nhà họ Lưu lại đi cùng nhà họ Lý? Hơn nữa bọn họ còn nói cười rất vui vẻ?
Khả năng duy nhất chính là nhà họ Lưu cũng đang muốn giành dự án này, hơn nữa còn bàn bạc gần xong rồi.
Sở dĩ mục đích mà nhà họ Lý đưa người nhà họ Lưu đến gặp nàng chỉ có hai khả năng.
Hoặc là bọn họ đã bàn bạc xong chuyện rồi, đến đây chỉ để diễn một vở kịch, nhân tiện làm nhục nàng. Hoặc là... bọn họ còn chưa bàn bạc, muốn đưa nhà họ Lưu đến đây cùng nhau nói chuyện để so sánh đối tác nào thích hợp hơn?
"Ha ha ha, Hoa tổng. Đã lâu không gặp."
Nhà họ Lý tổng cộng có ba người, cả ba trông còn rất trẻ, người lớn nhất là một người đàn ông trung niên, mà dường như người đàn ông trung niên này không phải là người đứng đầu. Người đứng đầu là hai thanh niên khoảng hai mươi tuổi trông cực kì trẻ, lời nói và hành động có chút tùy tiện, xem ra đều là thanh niên ngông cuồng, thiếu sự chín chắn.
Ba người nhà họ Lưu bên kia đều là đàn ông trung niên. nhưng lúc này ba người trung niên này đối với hai thanh niên trạc tuổi hai mươi kia thật khép nép, trên mặt hiện lên vẻ xun xoe lấy lòng.
Người nói chuyện là một người đàn ông trung niên nhà họ Lưu.
"Xin chào, Lưu tổng cũng ở đây à."
Hoa Thanh Hàn gật đầu cười nhẹ.
"Ha ha ha, đúng vậy, ta vừa bồi cậu Lý uống rượu, hát hò. Nghe nói Lý thiếu còn có hẹn bên này với Hoa tổng, nếu biết sớm đã gọi Hoa tổn sang hát cùng cho vui rồi."
Ông chủ của tập đoàn Lưu thị, Lưu Đại Năng cười nói.
Câu này thật ra là muốn nói cho Hoa Thanh Hàn biết rằng hắn đã uống rượu với người nhà họ Lý mà không gọi ngươi, trong lòng ngươi phải tự mà hiểu rõ.
Hoa Thanh Hàn hiểu, chỉ khẽ mỉm cười nói: "Thế à, tiếc thật, nhưng cũng tốt, ta không biết uống rượu cũng không biết hát, đến chắc chỉ ngồi đó làm cảnh thôi. Làm vật trang trí còn làm mọi người mất hứng."
"Ha ha ha, có mỹ nhân xinh đẹp cực phẩm như Hoa tổng tới, chỉ ngồi đó thôi cũng như rồng đến nhà tôm rồi. "
Một thanh niên mập mạp họ Lý cười nói.
Hoa Thanh Hàn thật sự nhìn chưa từng thấy qua người thanh niên mập mạp này. Ngược lại nàng biết người thanh niên bên cạnh là người phụ trách bộ phận kinh doanh, cũng chính là con trai của phó chủ tịch tập đoàn Lý thị, Lý Bân, trước đây nàng có gặp hắn một lần khi hắn cùng với cha hắn ra ngoài xã giao.
Nhưng bây giờ xem ra tên mập kia có tiếng nói hơn, hẳn là người đứng đầu lần hợp tác này.
Thật là kỳ lạ, sao nàng chưa gặp qua hắn bao giờ nhỉ?
Tuổi còn trẻ như vậy, hắn ta thật sự có tài năng xuất chúng hay là... nhà họ Lý hoàn toàn không có ý định hợp tác lần này? Nàng chưa thể chắc chắn.
"Vị này là...?"
Hoa Thanh Hàn nhìn sang hắn ta hỏi.
"Ồ, không có gì, ta à, chỉ là qua ngắm người đẹp thôi. Hiện tại đã được gặp người đẹp, ta cảm thấy rất vui. Nếu Hoa tổng không chê thì có thể gọi ta một tiếng ông xã?"
Hai mắt hắn hiện lên vẻ mê gái, cười dâm tà.
Hoa Thanh Hàn cảm thấy thật khó chịu.
"Ha ha ha ha, Lý thiếu thật hài hước."
Mấy người họ Lưu ở bên cạnh cũng cười, nhưng trong nụ cười của họ dường như ẩn chứa sự chế nhạo đối với Hoa Thanh Hàn.
Hoa Thanh Hàn vừa xinh đẹp vừa nắm giữ quyền lực, không ít người theo đuổi. Nhưng xét thân phận của nàng đối với những cậu chủ có địa vị cao hơn này không đáng để bọn họ cảm thấy xa không với tới. Chẳng hạn như cậu chủ nhà họ Lý, cho dù hắn cảm thấy nàng rất đẹp, rất thích nàng nhưng suy cho cùng, nàng chỉ là một người bình thường.
Đẹp thì có ích gì?
Sắc mặt của Hoa Thanh Hàn không được tốt cho lắm.
"Lý thiếu thật hài hước, các vị mời ngồi, đồ ăn đã được gọi xong, không biết có hợp khẩu vị mọi người không."
Hoa Thanh Hàn ngồi xuống.
"Ôi chao, bữa ăn do mỹ nhân gọi dù sao cũng phải ăn thật ngon, mọi người, mang rượu lên, hôm nay chúng ta phải cùng Hoa tổng ăn một bữa no say."
Cậu chủ nhà họ Lý cười nói.
Hoa Thanh Hàn cười nói: "Ta đã gọi rượu rồi."
Lý Bân nói: "Rượu đỏ này sao được? Ai lại vậy, phục vụ đâu, mang rượu trắng lên đây."
Người đàn ông mập mạp cũng nhìn Hoa Thanh Hàn cười, nói: "Hoa tổng, không phải ngài không uống được rượu trắng đấy chứ?"
Hoa Thanh Hàn đáp: "Uống được không nhiều."
"Ồ, nếu không uống được nhiều, chuyện làm ăn này có lẽ hơi khó thương lượng, tửu phẩm đi liền với nhân phẩm, nếu nhân phẩm không tốt thì làm sao có thể bàn đến chuyện hợp tác chứ? Ta nghĩ nhân phẩm của Lưu tổng rất tốt đó."
Hai mắt của Lưu Đại Năng sáng lên, hai tay nhanh chóng rót rượu cho bọn họ: "Ha ha ha, hai vị Lý thiếu, mời hai vị uống, ta bình thường rất thích uống rượu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận