Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 986: Người của Tà Thần tông

Dịch: Cỏ Dại Team
u Quan Hải nhận được thông báo của u Hạo Thần, tới đây là để hỗ trợ Tà Hoàng tông đối phó với Đế quốc Thiên Phượng.
Tuy rằng quy tắc có nói rõ, người của Chúng Thần Chi Vực không được động tay với người của Bát Hoang, nhưng chỉ cần có lý do là được, và lý do này chính là Diệp Thiên Dật đã giết chết người của Tà Hoàng tông, mà Đế quốc Thiên Phượng lại ra tay bảo vệ hắn!
Nhưng u Quan Hải không ngờ rằng hắn tới đây lại thấy được cảnh Tà Hoàng tông bị tiêu diệt? u Chấn Kiệt bọn họ đều đã chết?
Nơi đây là Tà Hoàng tông, cho dù tập hợp thế lực của năm đế quốc mạnh nhất ở Bát Hoang cũng không dễ gì diệt được Tà Hoàng tông, làm sao có thể chứ...
Thế nhưng chuyện này thực sự hiện ra trước mắt hắn!
“Nữ hoàng Thiên Phụng, mọi chuyện đều do ngươi làm sao? Không đúng, ngươi không thể tiến đến cấp Thiên Thần cảnh!”
u Quan Hải dùng ánh mắt chết chóc nhìn Phượng Dao!
Cảnh giới trên Thần Hoàng cảnh được gọi là Thần Quân cảnh. Ở Bát Hoang này, Thần Hoàng cảnh là cảnh giới mạnh nhất, có một số thế lực hàng đầu trong đó sẽ có Thần Quân cảnh, trên đó một bậc là Thiên Thần cảnh, cũng giống với sự khan hiếm của Thần Hư cảnh ở khu vực tám đế quốc. Ở Bát Hoang căn bản sẽ không tồn tại Thiên Thần cảnh.
“Là ta làm đấy, thì sao nào? Quan Hải, ngươi không tin sao?”
Phượng Dao lãnh đạm trả lời u Quan Hải.
Lúc này Diệp Thiên Dật bỗng kéo nàng về phía sau lưng.
“Xéo qua một bên, ngươi đừng có giành công với ta.”
Phượng Dao: ???
ĐMN!
Ta đây là đang bảo vệ ngươi đó đồ ngốc!
u Quan Hải nhìn chằm chằm Diệp Thiên Dật: “Chính là ngươi?”
“Không sai, chính là hắn!”
Vù vù—
Lúc này bỗng có vài bóng dáng xông lên, chắp tay báo lại với u Quan Hải: “Thưa ngài, chính là tên này, không biến hắn từ đâu có được năng lực kỳ lạ, dù hắn chỉ ở bậc Thiên Đạo cảnh thế nhưng hắn... hắn lại có thể giết chết Thần Hoàng cảnh, và sức mạnh của Thần Hoàng cảnh không thể ảnh hưởng đến hắn.”
Những người này là những cường giả mạnh nhất trong Tà Hoàng tông là Thần Quân cảnh. Cũng nhờ có Thần Quân cảnh mà Tà Hoàng tông mới có thể lớn mạnh như vậy!
Thế nhưng...
Thật lòng mà nói, từ đầu đến cuối họ đều không dám đi ra!
Tên nhóc này, ngay cả Thần Hoàng cảnh cũng không động được hắn, còn bị hắn diệt trong chớp mắt. Cho dù bọn họ có là Thần Quân cảnh, có tự tin tới đâu cũng phải sợ hãi!
Người có cảnh giới càng cao sẽ càng tiếc mạng sống của chính mình, cho nên họ đã quyết định không xuất hiện! Nhưng tình thế bây giờ đã khác rồi, vì người trước mặt họ là Thiên Thần cảnh, họ không tin người này không có cách trị người kia!”
“Ngươi nói sao?”
Nghe họ báo lại, u Quan Hải và hai vị Thiên Thần cảnh còn lại biểu cảm khó tin:
“Vậy tại sao ba người các ngươi lại đều không sao?”
u Quan Hải hỏi một câu.
“Để ta trả lời thay cho, bởi vị họ đều sợ vãi ra quần, ngay cả xuất hiện cũng không dám!”
Khóe miệng của Diệp Thiên Dật khẽ nhếch.
Lông mày Phượng Dao cau lại!
Cái tên Diệp Thiên Dật này, đừng nói là hắn ta có sức mạnh đặc biệt đến mức Thiên Thần cảnh cũng không sợ nhé?
Nếu đúng thật là vậy thì nàng sắp cần tới máy thở oxi luôn rồi rồi.
Thi Gia Nhất khẽ cắn cánh môi đỏ.
Thôi xong!
Quả thật nàng cảm thấy có lỗi với Diệp Thiên Dật.
Dù cho ngày hôm nay Diệp Thiên Dật bình an vô sự, nhưng hôm nay hắn đã đắc tội đến Tà Thần tống, nàng thật sự cảm thấy tội lỗi muốn chết.
“Nói nhảm, suốt quãng thời gian này ta đều đang bế quan, cho đến khi có cỗ năng lượng to lớn hủy diệt Tà Hoàng tông thì ta mới phát hiện, lúc này mới ra đây tìm hiểu. Chứ ngươi cho rằng ba người Thần Quân cảnh ta đây có mặt thì vẫn để ngươi làm bậy sao?”
Một tên cường giả giận dữ chỉ thẳng mặt Diệp Thiên Dật.
“Ồ? Vậy giờ ngươi dám đánh với ta một trận không?”
Diệp Thiên Dập đảo mắt nhìn sang, nét mặt lộ ra một nụ cười khinh thường.
Phượng Dao thật sự muốn hỏi hắn có phải là đang muốn giả làm sư tử dọa cho họ thôi hay thật sự hắn có năng lực đánh bại họ.
Dù gì cường giả Thiên Thần cảnh đã tới rồi, nàng cũng không còn cách nào khác.
“Nếu Quan Hải Thiên Thần cảnh đã tới tận đây, còn cần ba người chúng ta ra tay với ngươi sao?”
Nói đúng hơn là họ không dám.
“Dám làm ra những điều này với Tà Hoàng tông, vậy thì hãy chuẩn bị chịu chết đi, Đế quốc Thiên Phượng cũng không có tư cách tồn tại nữa đâu!”
Ánh mắt u Quan Hải ác liệt, khí thế khủng khiếp bốc lên!
“Tà Hoàng tông các ngươi, đã xác nhận muốn động tay với bổn vương chưa?”
Trong mắt Diệp Thiên Dật hiện lên sự nghi ngờ.
Vừa dứt lời, một cỗ khí tức của Tà Đế quyết bao phủ lấy toàn thân của Diệp Thiên Dật.
Hai đồng tử của u Quan Hải co lại!
“Tà Đế!”
Họ kinh ngạc hét lên!
Tà Thần tông là một trong một trăm linh tám tông của Tà tông, nhưng Tà Đế... theo một ý nghĩa nào đó thì là người mạnh nhất! Tuy sức mạnh này chỉ có duy nhất một người sở hữu nó, nhưng nếu đặt thân phận Tà Đế ở nơi này...
“Hóa ra là Tà Đế đương thời! Lão phu bái kiến Tà Đế!”
u Quan Hải chấp tay.
Phượng Dao: “...”
Hắn chính là Tà Đế, chiêu thức này không có ai tu luyện được ngoại trừ Tà Đế.
Diệp Thiên Dật bật cười một tiếng.
“Tà Hoàng tông đụng đến người phụ nữ của ta, bổn đế tiêu diệt Tà Hoàng tông, vốn hợp tình hợp lý??”
Diệp Thiên Dật hỏi.
“Hợp tình hợp lý!”
u Quan Hải cắn răng trả lời.
“Vậy... các ngươi bất kính với ta, bổn vương giết chết các ngươi, có hợp tình hợp lý không!?”
Diệp Thiên Dật lại hỏi.
u Quan Hải chau mày.
“Thưa Tà Đế, bọn ta không biết ngươi chính là Tà Đế, xin hãy tha tội cho bọn ta.”
Diệp Thiên Dật lạnh lẽo hỏi: “Nếu bổn đế nói không thì sao?”
Động tác cúi đầu chắp tay của u Quan Hải cứng ngắc, ánh mắt hắn chợt lóe lên sát ý.
“Nếu không... thì ngươi đi chết đi!”
Vút –
Giây tiếp theo, hắn đã xuất hiện ngay trước mặt Diệp Thiên Dật, dường như toàn bộ sức mạnh đều dồn vào một đấm này mà đánh tới.
Diệp Thiên Dật: ???
ĐMN! Cái danh Tà Đế chó má! Nói ra người ta cũng không sợ sao?
Sợ, tất nhiên là sợ rồi, nhưng mà tên điên ngươi muốn giết người ta, ngươi nghĩ người ta sẽ ngồi yên chịu trận sao? Vả lại Diệp Thiên Dật ngươi cũng tiêu diệt nguyên cái Tà Hoàng tông còn gì!
Đối với u Quan Hải mà nói, nếu không giết hắn, bản thân chắc chắn sẽ bị hắn giết, đã vậy thì liều giết hắn một phen, may ra còn có cơ hội sống sót!
“Cẩn thận!”
Phượng Dao và Thi Gia Nhất đồng thanh hét lên một tiếng, tuy nhiên...
Diệp Thiên Dật vẫn đứng đó, hắn giơ tay lên, đỡ lấy nắm đấm của u Quan Hải.
“Cái gì!?”
u Quan Hải hai mắt mở lớn.
“Cái này?”
Những người phía sau đều kinh ngạc đến líu lưỡi.
Thiên Thần cảnh cũng không phải là đối thủ của hắn sao? Làm sao có thể... hắn chỉ là Thiên Đạo cảnh mà lại đỡ được sức mạnh của Thiên Thần cảnh.
Phượng Dao: ???
Điên thật rồi! Rốt cuộc Tà Đế nhiệm kỳ này là người như thế nào? Sức mạnh của hắn... là do Yêu Hậu cho hắn thứ gì sao? Chắc chắn là vậy!”
“Thiên Thần cảnh chỉ có vậy thôi sao? Chết đi!”
Ánh mắt Diệp Thiên Dật chằm chằm nhìn hắn.
Rắc –
Cánh tay của u Quan Hải bị Diệp Thiên Dật trực tiếp bẻ gãy.
“Tầng thứ hai của Phụng Hoàng Tụng Thế Lục, Phong Vũ Thiên Tường!”
Chín con phượng hoàng lửa đâm thẳng lên trời, cuộn thành vòi rồng lửa bay lên.
“Ah!”
Tiếng hét thảm thiết bén nhọt vang lên rồi dứt hẳn!
Vài thi thể từ trên không trung rơi xuống.
Phượng Dao: ???
Thiên Thần cảnh, cường giả Thiên Thần cảnh cứ như vậy... mà... mà chết rồi sao?
Anh trai ơi, ngươi mau nói năng lực của ngươi là như thế nào mà có được vậy. Ngươi có thể đỡ được sức mạnh của Thiên Thần cảnh thì còn lý giải được, nhưng một Thiên Đạo cảnh thì làm sao có thể dễ dàng giết chết một Thiên Thần cảnh như vậy được chứ?
Đau đầu quá đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận