Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 96: Ta đã bảo là nhìn quen mắt mà

Dịch: Cỏ Dại Team
Tuy nhiên dường như Trương Khắc Sơn kia mạnh hơn Vương Tư Kỳ một chút, do đó hắn có hơi chút át được Vương Tư Kỳ. Thế nhưng Vương Tư Kỳ càng đánh càng mạnh mẽ. Ban đầu mọi người cho rằng học viện Thiên Thủy sẽ giành thắng lợi, vậy mà cuối cùng Vương Tư Kỳ trực tiếp bùng phát đại chiêu, hủy diệt gần một nửa đài tỷ võ, đánh bại luôn Trương Khắc Sơn.
Nàng thở phì phò một hồi, dễ nhận thấy rằng cũng không dễ dàng gì.
Trương Khắc Sơn ôm ngực bò dậy, trông thảm hại tột cùng.
"Tỷ võ thôi mà, cần gì mà phải liều mạng như thế, ta bại rồi."
Trương Khắc Sơn ôm ngực nói.
Vương Tư Kỳ từ từ đứng dậy, kiên định nói: "Anh Thiên Dật đã toàn thắng cả ba trận, ta chỉ có cách thắng cả ba trận thì mới có thể có cơ hội được thi đấu với anh Thiên Dật."
Mọi người: ? ? ?
"Khụ khụ khụ —— "
Tinh Vân Hải nhịn không được bắt đầu ho khan.
"Viện trưởng bớt giận, viện trưởng bớt giận, ngài cần suy nghĩ một chút, tối thiểu thì Vương Tư Kỳ này đã thắng rồi có đúng không? Những trận sau nàng không nhất định sẽ đụng phải Diệp Thiên Dật, trái lại còn kích động ý chí chiến đấu của nàng, là chuyện tốt, là chuyện tốt đó."
"Ta đã bảo cái gì ấy nhỉ, ta đã bảo là nhìn quen mắt mà."
Diệp Thiên Dật nói với Thi Gia Nhất.
Thi Gia Nhất: "..."
Thật đó, không phục không được!
Mà đám con trai kia thật sự là muốn giết chết Diệp Thiên Dật, đồng thời lại muốn quỳ gối xuống dập đầu bái hắn làm thầy!
Thời gian dần trôi qua, lại tới trận thứ tư của Diệp Thiên Dật, điều làm cho tất cả mọi người thở phào một hơi là, mẹ nó... Rốt cuộc cho hắn gặp một tên con trai của học viện Thiên Tinh rồi! Lần này hắn dù sao cũng phải chiến đấu rồi chứ? Hơn nữa đối phương cũng đã toàn thắng ba trận, nên thực lực tất nhiên không tính là quá thấp rồi.
Từ Chí chỉ vào Diệp Thiên Dật, nghiến răng nghiến lợi, nhìn có vẻ như rất hận hắn.
Mọi người thấy một màn này đều nhộn nhịp cả lên, bắt đầu hí hửng nói!
"Ha ha ha! Cuối cùng sắp được xem Diệp Thiên Dật bị tẩn rồi, ha ha ha!"
"Đúng vậy! Người này thoạt nhìn còn khá hận Diệp Thiên Dật, tẩn cho Diệp Thiên Dật một trận, trút hết giận cho chúng ta đi!"
"Cố lên cố lên! Phang chết tên Diệp cặn bã này đi!"
"Ngươi kêu cái gì mà kêu! Anh Thiên Dật của ta cũng là người các ngươi có thể mắng à?"
Một cô em bên cạnh người nọ để một cái chùy nặng về phía đầu của hắn.
...
Diệp Thiên Dật nhìn người trước mặt, sau đó vươn tay ra, nói: "Đến đây đi, đánh một trận!"
Cuối cùng có thể đánh một trận rồi! Chẳng dễ dàng gì á!
"Diệp Thiên Dật!"
Từ Chí chỉ vào Diệp Thiên Dật, sau đó nói: "Ngươi còn nhớ Kiều Kiều không?"
Diệp Thiên Dật gãi đầu một cái: "Nghe quen tai, có chuyện giề?"
"Nàng là bạn gái cũ của ngươi, ta hỏi luôn ngươi một việc, ngươi có phải đã đồng ý mua nhà mua xe cho nàng hay không?"
"Ạch —— có vẻ thế, sao à?"
"Thế nhà đâu? Xe đâu?"
Diệp Thiên Dật: ? ? ?
Mọi người: ? ? ?
Tên này cũng có quan hệ với bạn gái cũ của Diệp Thiên Dật? Ta đi nôn đây!
"Ạch —— như vậy đi, chúng ta đánh xong rồi lại bàn chuyện riêng sau nhé, chúng ta đánh trước đi, xin ngươi đấy, để ta đánh một trận có được không? Ta muốn đánh một trận!"
Mọi người: ? ? ?
Mẹ nó chứ! Sao lại muốn dùng một đao đâm chết hắn thế này?
"Ngươi nói đó nha!"
Sau đó ánh lửa từ trên người Từ Chí lóe ra.
"Thuộc tính hỏa!"
Khóe miệng Diệp Thiên Dật hơi cong lên.
"Đến đây đi! Kim Long Xuất Huyệt!"
Từ Chí hét lớn một tiếng, theo đó một con rồng lửa ngưng kết lại mà thành, thậm chí còn phát ra một tiếng rồng gầm, lao về phía Diệp Thiên Dật, con rồng lửa này tràn đầy hỏa lực, đến mức trên mặt chỗ nó đi qua đều bị thiêu cháy đen, độ mạnh không cần nói cũng hiểu được nó mạnh cỡ nào.
Mọi người thấy một màn này âm thầm tỏ ra vui mừng.
Trong mắt bọn họ, Diệp Thiên Dật là một phế vật, việc hắn có thể tới tham gia tỷ thí lần này đã khiến người của học viện Thiên Tinh đều bất ngờ. Một người chỉ mới đạt đến Trúc Khí cảnh cỏn con cũng có thể tỷ võ? Thật là cười chết người rồi.
Tinh Vân Hải cũng thở phào một hơi! Dù thế nào cũng phải giáo huấn hắn một trận chứ nhỉ?
"Phế vật chính là phế vật! Còn muốn toả sáng! Ngươi nhất định không phải là thiên tài như chị gái của ngươi đâu!"
Tinh Vân Hải hừ lạnh một tiếng.
Hắn đương nhiên có thành kiến rất lớn với Diệp Thiên Dật, này còn cần phải nói, cháu gái của ai bị Diệp Thiên Dật ức hiếp như thế mà có thể không thành kiến mới là lạ ấy?
Nhưng mà Diệp Thiên Dật lại vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích.
Mọi người còn tưởng rằng hắn từ bỏ rồi, đang chuẩn bị nhìn một màn hắn nhếch nhác và cười nhạo hắn, thế mà một màn tiếp theo lại làm mọi người đều đờ đẫn rồi...
Tại sao lại như thế?
Khi con rồng lửa hung hãn chuẩn bị tấn công Diệp Thiên Dật, nó bỗng nhiên như thể ...đang rất phấn khích, mạnh mẽ, cứng rắn và thẳng tắp, nhưng sau đó ngươi đột nhiên bị dọa một cái. Đúng vậy, chính là cảm giác của này!
Khi con rồng lửa đó đứng trước mặt Diệp Thiên Dật, nó trực tiếp đâm sầm tới, rồi rơi xuống đất, ngọn lửa bùng cháy phía trước Diệp Thiên Dật còn hơn ở trên võ đài.
Tất cả mọi người:? ? ?
"Đệch? Cái qué gì thế? Trước tới nay ta chưa bao giờ chứng kiến võ kỹ nào mà cmn mới được nửa đường đã ngã xuống như vậy!"
"Đây dù gì cũng là võ kỹ Huyền giai tam tinh mà? Tại sao lại yếu như vậy? Còn bị thiêu rụi trên mặt đất nữa? Cái quái gì vậy?"
"Con mẹ nó rốt cuôc ngươi có được không đấy! Rốt cuộc có thể đánh được Diệp Thiên Dật không đấy? Ta má nó chịu không nổi rồi đấy!"
"..."
Thực sự, trận chiến này đã làm mới thế giới quan của mọi người.
Sau đó, Lý Bác Nhân, Tinh Vân Hải và những giáo viên khác cũng không rõ tình hình này là như thế nào, còn có chuyện này ư?
"Này, ta nói có phải ngươi bị hỏng cái gì rồi không, võ kỹ cũng không xuất chiêu được à?"
Diệp Thiên Dật ngoáy ngoáy tai.
“Không… không thể nào!” Từ Chí không tin được vào những gì vừa xảy ra.
Tại sao lại thành ra thế này?
Bạn cần đăng nhập để bình luận