Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 895: Thì ra là hắn à

Toàn bộ ánh mắt của mỗi người đều tập trung trên người hắn.
"Thánh y các hạ, thế nào rồi?"
Tinh Hải đế vương vội vàng hỏi.
Thiên thủ thánh y thở dài một hơi, nói: "Ôi, Tinh Hải đế vương, cả đời ta đã gặp qua quá nhiều độc, mà mức độ quỷ dị của chất độc này có trên đời, cần có thời gian dài. Ta kiến nghị bệ hạ vẫn nên mời người của Chúng Thần Chi Vực đến đi!"
"Cái gì?"
Nghe thấy thiên thủ thánh y cũng không có cách gì, những người đó thật sự kinh ngạc!
Tiên sư và thiên thủ thánh y đều hết cách rồi, nói cách khác là trên cơ bản trong Bát Hoang không ai có thể giải được loại độc này?
"Chẳng lẽ là độc mà người của Chúng Thần Chi Vực đã hạ?"
"Hoặc là độc từ Chúng Thần Chi Vực đưa tới!"
"Thế nhưng... Sợ rằng không còn kịp nữa rồi!"
"..."
Lý Bách Sơn cũng thầm kinh hãi, độc của tên nhóc kia kinh khủng đến thế à?
Là chuyện tốt! Tối thiểu hắn có thể khẳng định y thuật của tên nhóc này quả thật nghịch thiên!
Một tên nhãi ranh tuổi còn trẻ mà y thuật lại đến mức khiến những lão già này phải thua kém. Thật lòng mà nói là có chút đáng sợ.
"Không kịp! Đi Chúng Thần Chi Vực tìm thêm người ngắn nhất cũng cần đến nửa tháng. Tình hình này của ái phi e rằng cũng khó mà chịu đựng được quá ba ngày!"
Tinh Hải đế vương nhíu chặt mày lại!
Lẽ nào, ông trời thật sự đối xử với hắn như vậy sao?
"Bệ hạ, ta cũng lực bất tòng tâm!"
Thiên thủ thánh y nói!
"Ôi..."
Tinh Hải đế vương thở dài một hơi!
Lúc này, Lý Bách Sơn nói: "Bệ hạ, thật ra thần có một người có thể tiến cử một chút."
"Nói mau!"
Ánh mắt của tất cả mọi người rơi trên người Lý Bách Sơn.
Sau đó, Lý Bách Sơn nói: "Hôm qua thần mang yêu nữ kia đến từ thành Tường Vân Thiên, đồng thời còn có một vị thiếu niên. Thần đã nói với bệ hạ về thiếu niên này rồi!"
"Ngươi nói là, người thiếu niên kia ư?"
Tinh Hải đế vương cau mày.
Hà thiên sư cũng nhíu mày!
Diệp Thiên Dật?
Tuyệt đối không được!
"Không sai, lúc đó thần và thiếu niên kia từng nói chuyện một chút và phát hiện ra rằng hoá ra hắn cũng là một y sư. Hơn nữa, nói chuyện sơ qua một chút thì thần thấy rằng hình như y thuật của hắn không yếu! Có lẽ có thể để hắn tới thử một lần!"
Vào lúc này Hà thiên sư vội vàng nói: "Tiên sư, ngươi đây là bệnh đã nặng còn mời sai thầy thuốc, thiếu niên? Ý của ngươi là, y thuật của một thiếu niên có thể còn mạnh hơn trên trăm vị y sư đang ngồi đây, thậm chí hơn cả ngài, hơn cả thiên thủ thánh y sao? Trên trăm vị y sư đều không biết làm thế nào, ngay cả thiên thủ thánh y còn nói là chỉ có thể để người của Chúng Thần Chi Vực người đến giải độc. Vậy mà ngươi nói là y thuật của một thiếu niên mạnh hơn so với toàn bộ Bát Hoang sao? Thật nực cười!"
Nghe lời của Hà thiên sư, mọi người gật đầu: "Không sai, thiếu niên dù sao cũng là thiếu niên, tuổi tác và độ từng trải quá rõ ràng, làm sao có thể chứ?"
"Đúng vậy, hơn nữa, hắn còn ở trong thiên lao. Đó đã là tội phạm rồi, để hắn tiếp cận Tuyết phi, chẳng phải là...rất nguy hiểm sao? Tiên sư, lời đề nghị này của ngươi quả thật có chút quá qua loa rồi đấy."
"..."
Lý Bách Sơn lại nói: "Ta tất nhiên có cách nhìn nhận của riêng mình. Cùng hắn trò chuyện một phen mà đến cả ta cũng học được rất nhiều, nếu hắn không phải là tội phạm, ta thậm chí cũng hy vọng làm bạn vong niên với hắn, có lẽ là hắn có thể làm được đấy! Cứ coi như không thể thì cũng không lãng phí sức lực, chỉ là để hắn tới tra xét một chút thôi, có gì phiền phức chứ?"
Tinh Hải đế vương hơi do dự.
"Nói cũng phải, người đâu, mang người thiếu niên kia đến!"
Hắn nghĩ rất đơn giản, quả thật sẽ không có chỗ nào phiền phức cả. Hơn nữa, nếu tiên sư đã nói thiếu niên kia nhất định phải có chỗ nào đó hơn người. Bây giờ dù thế nào cũng không còn cách nào nữa rồi, còn nước còn tát, có thể thử một lần!
Tuy rằng chuyện này cần nhìn vào độ từng trải, nhưng ngộ nhỡ vừa khéo hắn lại biết thì sao?
Hà thiên sư chau mày!
Lần này không ổn!
Hắn cũng đã từng nghe nói về chuyện y thuật của Diệp Thiên Dật kia rất mạnh, nhưng không ngờ ở trong Bát Hoang này, y thuật của hắn cũng có thể đạt được sự công nhận của tiên sư?
Đáng hận!
Một bên khác, Diệp Thiên Dật gối lên đùi của Tô Mị Nhi, cái tay này ra sức muốn đưa vào trong.
"Cút."
Tô Mị Nhi đá Diệp Thiên Dật, nói: "Đợi ra ngoài rồi sẽ cho ngươi."
Diệp Thiên Dật cười, nói: "Không thèm, không thèm, ta thật sự sợ bị ngươi hút khô mất."
Tô Mị Nhi cười duyên dáng: "Thế thì cái tay ngươi đừng có mà sờ loạn lên nữa nha."
"Khụ khụ -- "
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng.
Lúc này, một người đi đến.
"Ngươi!"
Hắn đưa tay chỉ vào Diệp Thiên Dật.
"Đi theo ta!"
Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nhìn Tô Mị Nhi. Chân mày của Tô Mị Nhi nhíu nhẹ, còn lộ ra vẻ mặt lo lắng.
"Ngươi chú ý một chút!"
"Yên tâm đi!"
Rất nhanh, Diệp Thiên Dật đã đến cung điện kia!
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Thiên Dật.
Woaa--
Bọn họ hít một hơi!
Thiếu niên này, sao lại khôi ngô đến thế?
Khi Tinh Hải đế vương nhìn thấy tướng mạo của Diệp Thiên Dật, chẳng biết tại sao hắn có một trực giác là tên nhóc này không hề đơn giản!
Mà ánh mắt của Diệp Thiên Dật lại đang quan sát mọi người!
Dựa theo kế hoạch, Hà thiên sư kia nhất định có mặt ở đây!
Diệp Thiên Dật thấy một người đang cố ý quay đầu... Sau đó Diệp Thiên Dật đi về phía trước! Chắp tay chào Tinh Hải đế vương.
"Không biết bệ hạ để một tên tội phạm như ta đây đến là muốn định tội ta phải không?"
Diệp Thiên Dật nói.
Tinh Hải đế vương lắc đầu: "Không, thiếu niên, tiên sư tiến cử ngươi cho bản đế, nói y thuật của ngươi có chút lợi gại. Ngươi có thể đạt được sự công nhận của tiên sư, hơn nữa, chỉ là qua thời gian tiếp xúc ngắn ngủi, vậy chắc hẳn ngươi nhất định có chỗ hơn người. Bây giờ bản đế có một việc giao cho ngươi, tra xét một chút về độc mà ái phi của bản đế bị trúng. Nếu ngươi có phương pháp giải độc, bản đế miễn tội cho ngươi, vả lại cho ngươi vị trí thiên sư!"
Mọi người thầm lắc đầu.
Thiếu niên này còn trẻ hơn so với trong tưởng tượng của bọn họ, sao có thể thế được?
"Được!"
Diệp Thiên Dật gật đầu.
"Vào đi!"
Sau đó Diệp Thiên Dật đi vào phòng, đế vương và tất cả mọi người đều nhao nhao theo sau. Ngược lại, bọn họ muốn xem xem người thiếu niên mà tiên sư cũng đánh giá cao rốt cuộc có chỗ nào hơn người!
Mà Diệp Thiên Dật đã nhìn thấy Hà thiên sư kia rồi!
Nói như thế nào đây?
Bất ngờ mà cũng không phải là bất ngờ, mà nói không bất ngờ thì cũng là không đúng lắm. Ngay từ đầu Diệp Thiên Dật tưởng mình là một hình nhân thế mạng, tùy ý bị người ta bắt đi gánh tội thay, tuy rằng có khả năng này, nhưng khi Diệp Thiên Dật nhìn thấy hắn, Diệp Thiên Dật liền biết ngay...
Linh Kiếm tôn giả!
Đúng vậy!
Lão tổ tông Linh Kiếm phái của đại lục Thiên Lam, Linh Kiếm tôn giả!
Hà Chấn Nam, Hà Thường Vũ bọn họ đều mang họ Hà, cái người này là Hà thiên sư, vậy thì không sai vào đâu được!
Hà Thiên Thu chau mày!
Hắn bị Diệp Thiên Dật phát hiện rồi!
Hắn có nhận ra mình không? Chắc có lẽ là nhận ra chứ nhỉ?
Vậy làm sao bây giờ? Chẳng biết tại sao hắn có một cảm giác không tốt! Bởi vì trước đây cái tên Diệp Thiên Dật nghịch thiên này quả thật khiến hắn có ấn tượng sâu sắc!
Đáng ghét, vốn dĩ sáng sớm còn muốn đi nhục nhã Diệp Thiên Dật một chút, sau đó trực tiếp giết chết hắn, nhưng lại không nghĩ tới hắn bị tiên sư dẫn đi, lại còn xảy ra chuyện này nữa!
Tại sao hắn lại cứ muốn nhục nhã Diệp Thiên Dật thế nhỉ, giết trực tiếp không được sao?
Không đúng không đúng! Đây là Bát Hoang! Hắn có thể có cái cách rắm gì!? Y thuật của hắn mạnh hơn mình, vậy có thể mạnh hơn tất cả mọi người trong Bát Hoang? Không chữa khỏi được thì hắn vẫn phải chết!
Mà Diệp Thiên Dật có thể chữa khỏi hay không?
Phí lời! Độc của hắn mà, sao hắn có thể không chữa khỏi chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận