Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1547: Hai ngày sau

Diệp Thiên Dật đang ở sân sau nhà, ngơ ngác ngồi đó hút điếu thuốc.
Hắn rất hiếm khi ngây người, thế nhưng bây giờ hắn đang nghĩ về rất nhiều thứ.
Diệp Thiên Dật biết, Chúng Thần Minh này chắc chắn sẽ tiếp tục nhắm vào họ, vậy thì xem xem bọn họ sẽ làm như nào.
Một nhóm người cùng nhau bước vào.
Liễu Thiển Thiển, Liễu Khuynh Ngữ, những người của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần Tông, Bạch Hàn Tuyết, Hạ Ngữ Hàn, Tiểu Anh Vũ, Thi Gia Nhất, Tịch Thiên Vũ, Bạch Thiên Hạo, Dao Hải và cả Dao Tịch cũng tới, tất nhiên còn có Kỷ Điệp và Bắc Manh Manh.
Những người khác không công khai đến đây để tránh bị dị nghị.
“Hai người sao cũng tới thế?”
Diệp Thiên Dật nhìn An Vũ Tình và Hoa Thanh Hàn.
“Không có việc gì làm, đi máy bay qua xem xem như nào, sao? Ngươi không chào đón sao?”
An Vũ Tình là người rất tự nhiên, trước mặt rất nhiều người rất tự nhiên di chuyển một chiếc ghế đẩu đến và ngồi xuống, vắt chéo chân.
Những cô gái khác thật sự phục rồi, Diệp Thiên Dật đã làm quen với hai cô gái xinh đẹp thế này từ khi nào vậy, chết tiệt.
“Hoan nghênh hoan nghênh.”
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng, nhìn các mỹ nữ này.
“Sao rồi? Ngươi đối với trận Trận Chiến Chư Thiên tiếp theo còn có tự tin không?”
Dao Hải hỏi một câu.
Diệp Thiên Dật đáp: “Cũng tạm ổn, cái chính là xem quy tắc trò chơi như thế nào.”
“Quy tắc, chắc chắn là bất lợi đối với các ngươi rồi.”
Những thứ khác không cần nói bởi lẽ ai ai cũng biết rõ.
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Ừm, cái này ta biết, cuối cùng vẫn là vấn đề khoảng cách cảnh giới quá lớn rồi.”
“Ngươi cũng không cần bận tâm điều này, chúng ta đều ở Hạ Vực, Thượng Vực được bồi dưỡng bởi những thế lực hàng đầu, tu vi của người trẻ như ngươi rất cao, hơn nữa ngươi còn từ Bát Quốc tới, nếu như bọn họ cũng giống ngươi từ Bát Quốc đến, thì cũng khó để có thể nói bọn họ sẽ ở cảnh giới nào.”
Sau đó Dao Hải nhìn Tiểu Anh Vũ.
“Năng lực của cô nhóc này không chỉ có thế, đúng không?”
Thi Gia Nhất xoa cái đầu nhỏ của Tiểu Anh Vũ nói: “Đương nhiên là không chỉ có thế, nàng còn rất lợi hại.”
Tiểu Anh Vũ thè cái lưỡi nhỏ của mình ra rất đáng yêu.
“Mọi người cứ nói chuyện đi, ta đi tìm vài người bạn cũ.”
Dao Hải nói xong liền rời đi.
“Tông chủ, ta cảm thấy, đừng nên khách sáo với bọn họ.”
Lý Thiên Thu khó chịu nói.
“Đúng vậy, những môn phái gọi là tử tế này suốt ngày nói những chuyện cao sang quyền quý, trên thực tế, những thủ đoạn bí mật đằng sau toàn là những chuyện đáng khinh, ta không thèm dùng những thủ đoạn đê hèn này, tuy rằng trước đây ta làm không ít những chuyện sai trái, nhưng ít nhất ta dám công khai làm, còn bọn họ, thật đáng khinh thường.”
“Không biết vòng tiếp theo quy tắc của bọn họ là gì, tông chủ, đừng giả vờ nữa, hãy ngả bài đi.”
Lý Thiên Thu lại tiếp tục nói.
Trong mắt bọn họ, Diệp Thiên Dật không chỉ có như thế.
Ngả bài sao?
Diệp Thiên Dật sẽ ngả bài mà.
Thực lòng mà nói, hắn cũng rất tức giận.
“Được rồi được rồi, chuyện của sau đó để sau đó nói, hãy chờ xem quy tắc trước đi, cùng nhau ăn cơm đi.”
…….
Hai ngày sau, bọn họ tập trung trên đỉnh núi.
Thứ bọn họ mong chờ nhất chính là rốt cuộc quy tắc của vòng hai là gì.
Các thí sinh rất mong chờ, những người tới xem trận đấu cũng rất mong chờ, bởi vì trong lòng mọi người đều biết, họ cũng muốn xem quy tắc là gì, càng muốn xem Diệp Thiên Dật và đội của hắn sẽ làm gì với quy tắc này.
“Mọi người đều đến đủ rồi nhỉ?”
Trường Thiên Tôn giả liếc nhìn xung quanh.
Đám người Kiếm Tam Sí thật sự muốn rời đi, họ cảm thấy thật xấu hổ nếu tiếp tục ở đây, nhưng nếu bỏ đi cũng không được, như vậy chính là không tôn trọng Chúng Thần Minh, rất nhiều cường giả hàng đầu vẫn không ai rời đi.
Hơn nữa, bọn họ muốn tận mắt chứng kiến Diệp Thiên Dật bị loại!
Tần Hạo luôn là một kẻ vô danh trong đám đông, hắn muốn biết rõ hơn về Diệp Thiên Dật, cũng như để có thể dễ dàng động thủ với hắn hơn trong tương lai.
Dương Sở Sinh cũng vậy, thực tế hắn để ý mọi tin tức của Diệp Thiên Dật, hắn coi Diệp Thiên Dật là đối thủ lớn nhất, đối thủ vĩnh viễn và cũng là một đối thủ đáng kính của mình; Nhưng Diệp Thiên Dật vẫn luôn là người hắn muốn đánh bại nhất trong tất cả cao thủ lợi hại.
Trước đây ở Trận Chiến Chư Thiên Bát Hoang hắn thua rồi, lần này hắn cũng không tham gia vì cảm thấy mình vẫn chưa tu luyện đủ, không sai, trong mắt hắn, Diệp Thiên Dật là một đối thủ quá tàn nhẫn, mọi chuyện đã chứng minh, hắn thật sự rất tàn nhẫn.
“Được rồi, nếu tất cả đã ở đây vậy thì ta sẽ thông báo quy tắc vòng cuối cùng của Trận Chiến Chư Thiên.”
Trường Thiên Tôn giả liếc nhìn mọi người rồi nói: “Trận Chiến Chư Thiên chính là một cuộc cạnh tranh, vòng đầu tiên, sẽ cạnh tranh tất cả các khía cạnh của các ngươi, bao gồm sinh tồn, phản ứng, quyết định, làm việc theo nhóm, v.v., vậy thì tiếp theo đây chính là kiếm tra năng lực cá nhân của các ngươi, tiếp tục theo quy tắc của trận Trận Chiến Chư Thiên trước đó, đây sẽ là vòng thi đấu và thăng hạng cá nhân!”
Nghe được những lời này, nhiều người nghĩ cũng có lí, dù sao nếu là đấu cá nhân, đệ tử của Yêu Hậu và cả Diệp Thiên Dật sẽ không có lợi thế gì.
Vốn dĩ Chúng Thần Minh không muốn đấu đơn lẻ, như vậy sẽ thể hiện việc chèn ép quá rõ ràng, nhưng bây giờ cũng chẳng có cách nào khác, dù sao cũng không vấn đề, những trận Trận Chiến Chư Thiên trước đây đều có phần này, bây giờ họ đã thi đấu đồng đội rồi, vòng này đến thi đấu cá nhân cũng hợp lý.
“Xin hỏi một chút Trường Thiên tiền bối, vậy những quy tắc khác vẫn giống như trước sao?”
Kiếm Vô Thiên hỏi.
“Quy tắc phân định thắng bại vẫn như cũ, điều thay đổi là, một số chi tiết về việc thăng cấp và đào thải lần này, sau đây ta sẽ nói một chút về những chi tiết này. Những chi tiết này cũng đơn giản mà thôi, những gì được Chúng Thần Minh đề xuất trong trận Trận Chiến Chư Thiên này giống với Bát Hoang, đó chính là trong cuộc tỉ thí không thể sử dụng linh khí và sức mạnh đặc biệt nào của bản thân, ta nhớ lúc đó là…. Diệp Thiên Dật phản đối, nói linh khí, phong ấn, thậm chí ám khí cũng là một phần của sức mạnh, vì thế lúc đó đã hủy bỏ quy tắc này, có thể dùng bất kì thủ đoạn nào để thi đấu, đúng không?”
Trường Thiên Tôn giả liếc nhìn Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật gật đầu: “Đúng vậy.”
“Ừm.”
Trường Thiên Tôn giả gật đầu; “Đúng là nói vậy cũng có lí, vốn dĩ bọn ta muốn sử dụng quy tắc trước đó của Trận Chiến Chư Thiên, thế nhưng nghĩ lại, có chút không thỏa đáng.”
Diệp Thiên Dật đại khái đã hiểu được ý tứ trong câu nói này.
Mẹ kiếp!
Thật là không biết xấu hổ! Cậu tặc!
Trường Thiên Tôn giả nói: “Các người xem, nếu sử dụng các thủ đoạn và linh khí khác nhau, trước tiên chưa nói Thượng Vực, cứ nói đến các thí sinh của Bát Hoang và Hạ Vực, linh khí của bọn mạnh đến mức nào? Còn chưa kể đến sự khác biệt về thủ đoạn và linh khí của Bát Quốc và Thượng Vực, linh khí mạnh nhất của khu vực Bát Quốc cũng không hơn gì linh khí của khu vực Hạ Thất Điện, càng không nói Thượng Thất Điện, lỗ hổng do linh khí này mang tới là quá rõ ràng, nó thậm chí có thể lật ngược tình thế, Tiểu Diệp cũng nên hiểu rõ điều này, theo lý mà nói, Trận Chiến Chư Thiên ở Bát Hoang không thành vấn đề, nhưng khi ở Chúng Thần Chi Vực, khoảng cách chênh lệch quá lớn, như vậy sẽ không công bằng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận