Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1649: Đều là công lao của Tiên Nhân

Diệp Thiên Dật không có ý định động thủ.
Cứ như vậy, tùy cơ ứng biến đi.
Sau đó Diệp Thiên Dật đi đến một quán cơm sát vách, thảnh thơi gọi món, ngồi cùng với đám người Tô Mị Nhi ở đó.
"Vì sao Tiên Nhân không động thủ giúp chúng ta vậy?"
"Xuỵt, Tiên Nhân không nhất định phải giúp chúng ta, Tiên Nhân giúp chúng ta là tình nghĩa, không giúp chúng ta cũng là bình htuowngf, với lại, Tiên Nhân ngồi ăn cơm ở chỗ này, nhất định Tiên Nhân có đạo lý của mình, chúng ta chờ ở đây là được."
Hai giờ sau...
Chiến trường tại Thiên Dương Thành sau hai giờ, bọn họ cũng đã diệt xong Quân Đoàn Ma Thú Điệp Huyết!
"Thắng rồi! Chúng ta thắng rồi!"
Trong tiếng hoan hô, những người kia hưng phấn chạy vào!
"Quá tốt rồi! Suýt nữa đã xảy ra chuyện rồi!"
Tim của Thành chủ Thiên Dương Thành đập có chút nhanh.
Phải biết rằng, nếu để cho Quân Đoàn Ma Thú Điệp Huyết này tiến vào Thiên Dương Thành của bọn họ, coi như bên trong Thiên Dương Thành có không ít cao thủ, nhưng mà chắc chắn sẽ thất thủ, ngoại trừ bản thân lực lượng cường đại của Quân Đoàn Ma Thú Điệp Huyết, còn có một nhân tố mang tính then chốt.
"Vì sao chúng ta có thể đánh thắng vậy? Theo lý mà nói chúng ta không thể nào thắng được, số lượng Quân Đoàn Ma Thú Điệp Huyết này, đột nhiên tập kích, coi như bây giờ là ban ngày, chỉ cần bọn họ xông vào bên trong Thiên Dương Thành, thì trong nháy mắt Thiên Dương Thành sẽ thất thủ!"
"Đúng vậy, Quân Đoàn Ma Thú Điệp Huyết có được năng lực nhập thân, bọn họ có thể nhập thân vào trên người người khác, khống chế họ, hơn nữa có thể đi xuyên qua tường, thậm chí bọn họ còn có thể có năng lực đồng hóa, chúng xuất hiện bên trong Thiên Dương Thành thì sẽ vô cùng đáng sợ, chớ nói chi đến một đám như vậy, theo lý mà nói, bọn họ đến có chuẩn bị, làm sao lại có thể thua được? Không lẽ chỉ là bởi vì chúng ta có không ít cao thủ, nhưng mà cao thủ của bọn họ cũng không ít nha."
"Là Tiên Nhân, là do Tiên Nhân!"
Đột nhiên có người phản ứng, khiếp sợ hô lên.
"Hửm? Tiên Nhân?"
Mấy người Lạc Linh Lung cũng đi ra từ bên trong chiến trường.
Bọn họ đương nhiên cũng tham gia trận đại chiến này!
"Tiên Nhân ở đâu?"
"Tiên Nhân ở bên kia!"
Có người chỉ vào một vị trí, sau đó bọn họ thấy được Diệp Thiên Dật ngồi ở đó ăn bánh uống trà.
"Vì sao chúng ta đánh thắng lại bởi vì Tiên Nhân thế? Tiên Nhân không có ra tay mà?"
"Ngươi thật ngu ngốc, vì sao chúng ta có thể đánh thắng ư? Quân Đoàn Ma Thú Điệp Huyết đột nhiên xuất hiện sẽ trong nháy mắt xông vào bên trong Thiên Dương Thành của chúng ta, nhưng bởi vì Tiên Nhân sớm đã tới Thiên Dương Thành, bởi vì danh tiếng của Tiên Nhân, cho nên nhờ nhân duyên của Tiên Nhân, cổng Thiên Dương Thành chúng ta đã hội tụ rất nhiều cường giả, khi Quân Đoàn Ma Thú Điệp Huyết đột nhiên xuất hiện, chúng ta có đầy đủ cường giả ngay tại tuyến đầu ngăn cản chúng!"
"Ta hiểu rồi, ta đã hiểu rồi!"
Vương Kình Phu khiếp sợ nói.
"Tiên Nhân đột nhiên xuống núi, việc này không phù hợp lẽ thường, mà Tiên Nhân lại đến Thiên Dương Thành làm gì? Điều này bình thường sao? Cái này không bình thường, là Tiên Nhân sớm biết Thiên Dương Thành chúng ta sẽ có một kiếp này, cho nên Tiên Nhân lấy phương thức như vậy đi vào Thiên Dương Thành, gây chú ý với các vị cường giả Thiên Dương Thành, hội tụ lại rất nhiều cường giả, ngay từ đầu có thể chống lại Quân Đoàn Ma Thú, đây đều là tấm lòng củaTiên Nhân, nếu không tại sao Tiên Nhân lại muốn tới Thiên Dương Thành chứ?"
"Ôi trời ơi! Tiên Nhân thật sự là túc trí đa mưu."
"Thế nhưng, vì sao Tiên Nhân không ra tay giúp chúng ta vậy?"
"Ngươi thật ngu ngốc, thân phận của Tiên Nhân là gì? Ngài xuất thủ là tình nghĩa, không xuất thủ cũng là lẽ đương nhiên, Tiên Nhân có thể hạ mình đến một chuyến là đã tốt lắm rồi."
“...”
Đám người vô cùng kinh ngạc!
"Tiên Nhân tiền bối, vạn phần cảm tạ Tiên Nhân đã thủ hộ!"
Đám người nhìn sang.
Hắn chính là Tiên Nhân sao?
Bịch bịch…
Đám người nhao nhao quỳ xuống đất.
"Tiên Nhân, vô cùng cảm tạ ngài, nếu như không có ngài, mấy ngàn ma thú xông vào thành trì, đó chính là mối nguy hiểm to lớn của chúng ta! Ngài đã cứu chúng ta!"
"Tiên Nhân xin nhận một lạy của chúng ta!"
Lạc Long Hải cảm thán một tiếng.
"Có Tiên Nhân thật sự là may mắn vô cùng, nếu không, Thiên Dương Thành chỉ sợ là sẽ thất thủ, Quân Đoàn Ma Thú Điệp Huyết này thậm chí còn có cả tu vi Thái Cổ Thần Vương cảnh, nếu như trước đó không có nhiều người hội tụ ở cửa thành như vậy, bọn họ chỉ cần xông vào, sẽ trực tiếp chiếm đóng Thiên Dương Thành."
Lạc Linh Lung gật đầu: "Ừm, đúng thế."
Sau đó nàng nhìn thoáng qua Y Thất Nguyệt.
Không thể không nói, Y Thất Nguyệt này đúng là rất lợi hại.
Diệp Thiên Dật từ quán cơm đi ra.
Nhìn đám người kia thành kính quỳ rạp xuống đất, khóe miệng nhịn không được co quắp một chút.
Theo lý mà nói, hắn thật sự không có làm cái gì cả, lần này thực tình là không có làm cái gì, như vậy cũng có thể ghi công lên người của hắn được sao? Thật sự là…
Thống lĩnh đi tới, cung kính thi lễ một cái: "Tiên Nhân đã nhọc lòng rồi, Lưu mỗ ghi nhớ trong lòng, thân là thống lĩnh Thiên Dương Thành, lại không thể đảm nhiệm chức trách bảo vệ dân chúng, vãn bối vạn phần hổ thẹn."
Nói xong hắn rút bội kiếm của mình ra, rạch một đường thật sâu vào cánh tay mình, máu tươi đầm đìa.
"Một kiếm này, vãn bối tự phạt, đời này khắc ghi!"
Diệp Thiên Dật:?
Không phải chứ...
Định mệnh!
Có cần khoa trương như vậy không?
"Các vị không cần đa lễ, bổn tọa không cứng nhắc như vậy, nếu như các người cứ nhìn thấy bổn tọa là lại hành lễ, vậy bổn tọa cũng không vui vẻ gì."
Nghe thấy Diệp Thiên Dật nói như vậy, bọn họ nhanh chóng đứng lên.
"Vâng! Chúng ta hiểu!"
Lạc Long Hải vỗ vỗ bả vai Lạc Linh Lung, nói: "Linh Lung, sao ngươi còn chưa đến chào hỏi với Tiên Nhân đi? Nhìn Tiên Nhân cũng vì thuận tiện đi dạo Thiên Dương Thành một chút, hắn với ngươi có ân tình như thế, ngươi đi qua đó cũng là hợp lẽ thường."
Lạc Linh Lung gật đầu: "Con gái hiểu rõ."
Sau đó nàng đi tới trước mặt Diệp Thiên Dật thi lễ một chút.
Cô gái này thật xinh đẹp.
"Tiền bối, ngài đi một chuyến đến Thiên Dương Thành thật vất vả, để vãn bối đưa ngài đi dạo một vòng."
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Ừm, được vậy thì rất tốt."
Sau đó Diệp Thiên Dật đưa Tô Mị Nhi và Lạc Linh Lung các nàng đi về phía trước.
Rất nhiều người cũng đi theo, nhưng mà bọn họ lại không dám quấy rầy Diệp Thiên Dật.
"Quận chủ đại nhân, Quận chủ đại nhân, ngài muốn đi đâu vậy."
Nguyệt Nhi thấy Y Thất Nguyệt đi vào sòng bạc Thiên Dương, nàng rất là choáng váng.
Ngươi đi cùng Tiên Nhân cơ mà, mà bây giờ ngươi lại chui vào sòng bạc?
Y Thất Nguyệt sửa sang lại quần áo bởi vì chiến đấu nên có chút xộc xệch, nói: "Tiên Nhân tiểu ca ca đi với Lạc Linh Lung rồi, bản tiên nữ đi theo cũng không có ý nghĩa gì."
Sau đó Y Thất Nguyệt hô một tiếng: “Các vị, bản tiên nữ lại tới đây, ai không phục kỹ năng của bản tiên nữ, đến sòng bạc đấu đi!"
Sau đó nàng lắc lắc bím tóc của nàng chui vào sòng bạc Thiên Dương.
"Quận chủ đại nhân này ngang tàng như vậy, lại có bảo vật gì? Đi đi đi, nhanh chóng đi vào!"
Sau đó một đám người nhao nhao tràn vào trong sòng bạc.
"Tiền bối, ngài muốn đi chỗ nào? Linh Lung đưa ngài đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận