Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 272: Diệp Thiên Dật: Ta bất lực quá (2)

Dịch: Cỏ Dại Team
Đợi để làm gì? Vẫn phải sử dụng thuộc tính băng sao? Điều gì xảy ra nếu thực sự là thuộc tính băng của hắn mạnh như vậy? Hắn ta biết thuộc tính băng của mình rất mạnh, dù sao thì hắn ta cũng đã luyện hóa thánh vật như Vô Thượng Thánh Tâm Liên, nhưng... âm 100.000 độ? Hắn thực sự không thể cảm nhận được, hắn đã từng chiến đấu với những người khác rồi, cũng không đến mức lạnh như vậy mà.
Ngay sau đó dụng cụ mới được mang đến.
Triệu Thiên Thu đi đến bên cạnh dụng cụ và đưa tay ra, phát động thuộc tính lôi.
Điểm số tăng vọt lên tám trăm ba mươi bảy, sau đó hắn ta gật đầu.
"Được rồi, lần này dụng cụ không có vấn đề gì, tiếp tục đi."
Diệp Thiên Dật gật đầu và bước tới, đặt tay lên đó, mọi người lại nhìn chằm chằm vào hắn.
Thuộc tính này khác với thực lực. Ngươi vẫn có thể chủ động che dấu thực lực. Còn thuộc tính thì chỉ cần người chỉ giải phóng một chút thuộc tính, dụng cụ cũng sẽ cảm nhận được không khác gì lúc ngươi giải phóng ra toàn bộ.
Điểm số tăng vọt, phá vỡ một nghìn điểm ngay lập tức.
Tất cả mọi người:????
????
Ngay lập tức, một nghìn năm trăm…… mười nghìn…….
Diệp Thiên Dật: ????
Mọi người: ???
AAA!!!
Diệp Thiên Dật tức chết mất aaaa!
Sao lại thế này?? Hắn đâu có muốn gây ai chọc ai đâu!!!
Đệt…
Mọi người hít một hơi khí lạnh.
Sao lại thế nữa rồi? Rốt cuộc là lại bị làm sao nữa??
“Lại nữa rồi, tên Diệp Thiên Dật này là thần cmn rồi??”
Thi Gia Nhất nhịn không được lẩm bẩm một câu. Nàng đã được nhìn thấy mấy lần Diệp Thiên Dật làm vỡ Tinh Vận Thạch rồi, nàng biết nguyên nhân là gì, bởi vì thiên phú của hắn quá mạnh, nhưng mà lần này, 100 086 điểm, cao gấp hơn nghìn lần hàn lực của võ giả bình thường….. Việc này khiến nàng cảm thấy còn khoa trương hơn cả việc làm vỡ Tinh Vận Thạch, lại còn là hai lần liên tục điều đo lường ra đúng số này, nên nàng cũng tin tưởng đây là sự thật mặc dù nó thật sự là rất hoang đường.
“Hàn Tuyết, ngươi thấy thế nào?” Sau đó Thi Gia Nhất quay sang hỏi Bạch Hàn Tuyết.
Bạch Hàn Tuyết nói: “Từ trước kia ta đã cảm thấy hàn lực của Diệp Thiên Dật cực kỳ cường đại rồi, ta là người chủ tu hàn lực, cho nên đối với hàn lực ta có cảm giác cự kỳ mẫn cảm, hàn lực của Diệp Thiên Dật mạnh hơn hàn lực của ta rất nhiều rất nhiều lần, nhưng ta cũng đã thử cảm nhận qua, hoàn toàn không có lạnh đến mức độ ấy mà.”
Ý của Bạch Hàn Tuyết chính là nàng cũng không rõ ràng chuyện này lắm.
“Không hiểu, không hiểu, không thể hiểu nổi, chắc là chị Mộ sẽ biết…”
Thi Gia Nhất không biết nên nói cái gì nữa, nàng biết Diệp Thiên Dật có được thuộc tính băng từ lúc nào, chỉ một khoảng thời gian ngắn như vậy, làm sao lại…
Đume!!! Đúng là núi cao còn có núi cao hơn mà, tức chết! Mé,
Mà thôi không sao, không sao, dù gì Thi Gia Nhất nàng cũng là thuộc tính không gian, ừm…. Cứ nghĩ như vậy thì cũng cảm thấy cân bằng hơn một chút, nàng vẫn rất lợi hại, ừm, không sai.
Triệu Thiên Thu và các giáo viên còn lại nghẹn họng trân trối nhìn cảnh tượng này.
Chuyện này phải giải thích thế nào đây.
Thật là khó hiểu.
Uông Thiên Thành nắm chặt nắm đấm, tại sao lại thế này???
Trong đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên Nhiên lóe lên ánh sáng.
Quả nhiên người này bất phàm! Một lần thì có thể nói là trùng hợp, nhưng hai lần thì chắc chắn không thể nào là trùng hợp được. Nhưng nàng thật sự là không cảm nhận được hàn lực của Diệp Thiên Dật lạnh đến mức ấy.
Mọi người ở đây đều xuất hiện một mớ dấu chấm hỏi trong đầu.
Triệu Thiên Thu nói: “Lại đổi một cái khác đi.”
Mọi người: ???
Sau đó có một cái dụng cụ mới được mang lên.
“Lại thử một lần nữa đi.”
Triệu Thiên Thu nhìn Diệp Thiên Dật nói.
Diệp Thiên Dật thở dài một hơi, rất bất đắc dĩ lại đặt tay lên dụng cụ một lần nữa.
Được thôi, hắn cũng chỉ đành tiếp thu sự thật này mà thôi. Hắn muốn khiên tốn cũng khiêm tốn không được nữa, thế thì hắn chấp nhận còn không được sao? Lát nữa về phải đi hỏi thần tiên tỷ tỷ xem chuyện này là thế nào mới được.
Xoát….
Con số tăng nhanh chóng mặt, cuối cùng thong thả dừng lại, sau khi con số dừng lại, biểu tình của mọi người dần trở nên khiếp sợ…..
Ba lần! Tận ba lần đều cho ra kết quả cùng một con số! Chuyện này thật kì lạ! Chẳng lẽ cả ba dụng cụ đều bị hỏng sao? Điều này là không thể!
Chẳng lẽ hàn lực của hắn ta gấp cả nghìn lần sức mạnh những võ giả bình thường thật sao?
Ừng ực…
Xung quanh im ắng, chỉ nghe thấy tiếng nuốt nước bọt mà thôi.
Đây là thần tiên từ đâu tới vậy!
Cái này là thật hay giả thế?! Ngay khi cảnh tượng này diễn ra trước mặt, bọn họ cũng không thể tin được.
"Phù-"
Triệu Thiên Thu thở phào một hơi.
Thiên tài! Đúng là thiên tài vô song! Quả nhiên khi nhìn thấy hắn đã có cảm giác hắn bất phàm, người này thật sự là thiên mệnh chi tử mà!
Đúng thật là không có vấn đề gì với những dụng cụ kia, cả ba cái đều không có vấn đề gì, vì vậy vấn đề chắc hẳn nằm ở Diệp Thiên Dật. Hắn ta rất đặc biệt. Có thể hắn có bí mật nào đó mà họ chưa biết. Hắn có thể cảm nhận được hàn lực của Diệp Thiên Dật chắc chắn không lạnh đến thế. Nhưng mà khi nhìn con số này, hắn cũng không biết phải giải thích thế nào, lựa chọn giữ hắn ở lại Học viện là điều hiển nhiên, hơn nữa hàn lực mà hắn cảm nhận được cũng không hề yếu một chút nào.
Triệu Thiên Thu cũng không cần phải giải thích gì nhiều, hắn nhìn về phía Diệp Thiên Dật nói: "Đi vào đi, tham gia vòng khảo hạch tiếp theo đi."
“Dạ.” Diệp Thiên Dật gật đầu và bước vào.
"Phó trưởng viện, chuyện này... ngài không giải thích một chút sao? Chuyện này là thế nào?"
Uông Thiên Thành vội vàng hỏi.
Mọi người nhìn Triệu Thiên Thu đầy nghi ngờ.
"Ta không có gì để giải thích cả. Có lẽ hắn là một người đặc biệt. Ta cũng không biết lý do. Một lát nữa ta nói chuyện sau. Các ngươi thực sự nghĩ rằng hàn lực của một người nào đó có thể đạt đến mức gấp một nghìn lần mức bình thường sao, âm một trăm nghìn độ? Điều này là không thể nào."
"Đúng vậy, nhưng tài năng của hắn không tệ, vậy nên, chúng ta phải tiếp tục khảo hạch!"
Triệu Thiên Thu cũng không nói sự thật, vì hắn đang bảo vệ Diệp Thiên Dật.
Trong lòng hắn luôn cảm thấy điều này là không thể nào, nhưng hắn luôn cảm thấy... không nhất thiết phải điều tra làm gì. Thật sự không có gì là không thể!
Nghe được lời nói của Triệu Thiên Thu, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, quả thực không nghĩ ra được.
Uông Thiên Thành nắm chặt tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận