Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1963: Lam Thiên Ngọc

Liên quan tới chuyện này, bên Linh Lung Hải phải cân nhắc sẽ vô cùng vô cùng nhiều, tuyệt đối không đơn giản như vậy!
Tuyệt đối không thể đơn giản chỉ cần trực tiếp đi Minh Thần điện nói chuyện này, sau đó hai thế lực chúng ta cứ như vậy đi qua.
Có lẽ tỷ lệ lớn là sẽ có một tình huống như thế, nhưng mà cũng không đơn giản như vậy.
“Các vị, tên nhóc kia không phải quan trọng như vậy, hắn xác thực lợi hại, đối với Linh Lung Hải chúng ta mà nói, chuyện này cũng xem như chúng ta nợ hắn một ân tình, nhưng mà không thay đổi được gì, trước hết không cần nghĩ tới một ít chuyện của hắn, chúng ta nên suy nghĩ một chút, liên quan tới chuyện Linh Hồn Pháp Tắc cụ thể nên làm như thế nào.”
Lam Thiên Triều nhìn lướt qua mọi người nói.
“Chuyện này chúng ta phải cân nhắc là có nên nói tin tức này cho nhiều người biết hay không, về phần Minh Thần điện bên kia, chúng ta cũng không cần thiết nói chuyện gì với bọn họ, hai bên hợp tác là được rồi.”
Một lão giả nói.
“Ừm, nếu tên tên nhóc kia nói mặc kệ như thế nào thì chỉ cần chúng ta thuận tiện là được, như vậy thì chúng ta cũng không cần cân nhắc nhiều lắm, các vị, vậy có cần nói cho nhiều người hơn không?”
Lam Thiên Triều hỏi.
“Lợi và hại đều có, nếu như không nói, như vậy Linh Hồn Pháp Tắc chính là hai thế lực lớn Linh Lung Hải chúng ta và Minh Thần điện cạnh tranh, tỷ lệ chúng ta giành được Linh Hồn Pháp Tắc sẽ tăng lên rất nhiều, vì chỉ có một đối thủ cạnh tranh là Minh Thần điện, nhưng mà ít người quá, mà chúng ta đều không biết được Linh Hồn Pháp Tắc ở chỗ đó là như thế nào, nhưng mà nhất định cực kỳ nguy hiểm.”
“Nếu như tung tin tức này ra ngoài, như vậy chắc phải có đến hàng vạn... Không, đến trăm vạn võ giả đều sẽ tràn vào, đến lúc đó cạnh tranh quá lớn, nhưng mà đồng thời, nhiều người như vậy, chúng ta có thể sẽ tương đối an toàn hơn.”
Đây là hai mặt lợi và hại của việc tung tin đồn ra ngoài.
Chỗ đó nhất định vô cùng nguy hiểm, nhiều người, khả năng tương đối mà nói bọn họ sẽ không nguy hiểm như vậy, có vô số kẻ chết thay, chỉ là cạnh tranh sẽ càng lớn, mà ít người, cạnh tranh mặc dù nhỏ, nhưng mà nguy hiểm hơn.
“Ừ... theo ta là không nên tung tin tức ra trước, chờ sau khi chúng ta và phía Minh Thần điện cùng nhau dựa theo bản đồ đi đến đó, đại khái lại quyết định một lần, các ngươi cảm thấy thế nào?”
Lam Thiên Triều hỏi.
“Ừm, ta cảm thấy như thế thích hợp nhất.”
“Vậy cứ quyết định như thế đi.”
...
“Anh Diệp, mọi chuyện đã trao đổi xong rồi.”
Lam Băng Tâm đi tới hậu hoa viên chỗ Diệp Thiên Dật và Lâm Nhược Nhược đang ở.
“Ừ, đại khái là lúc nào?”
“Hẳn là rất nhanh, bọn họ sẽ nhanh chóng thương lượng ra một phương pháp, sau đó sẽ đi Minh Thần điện, cuối cùng đơn giản có hai khả năng là chỉ có hai đại thế lực chúng ta đi hoặc là công khai tin tức ra ngoài.”
Lam Băng Tâm nói.
“Ừ, được, vậy ta tu luyện trước, có chuyện gì nói với ta.”
“Được thôi.”
...
Một bên khác...
“Người đâu? Tìm được hắn ở chỗ nào chưa?”
Thiên Hoàng cung bên này còn ở Bát Trọng Thiên tìm Diệp Thiên Dật đâu.
Hoàng Trường An đã chết.
Mất máu quá nhiều, không cách nào trị liệu.
“Tìm được rồi, khả năng đi Cửu Trọng Thiên chúng ta.”
“Cửu Trọng Thiên?”
Hoàng Thiên Bác đồng tử co rút lại.
“Hắn sao có thể đi Cửu Trọng Thiên? Hắn còn dám tới Cửu Trọng Thiên? Càn rỡ!”
Hắn nắm thật chặt nắm đấm.
Loại cảm giác này rất khó chịu!
Rõ ràng Cửu Trọng Thiên là địa bàn của bọn họ, ngươi phạm phải tội lớn như vậy, theo lý mà nói nên ở Bát Trọng Thiên hoặc là chạy xuống phía dưới, ngươi còn dám chạy lên Cửu Trọng Thiên?
“Là Lam Băng Tâm của Linh Lung Hải, cuối cùng chúng ta điều tra đến, bọn họ xuất hiện ở trong một trung tâm mua sắm của Bát Trọng Thiên, không lâu sau, ta hoài nghi tên nhóc kia nên đi theo Lam Băng Tâm của Linh Lung Hải đi Cửu Trọng Thiên.”
Sau đó tên đàn ông kia nói: “Căn cứ cường giả của chúng ta canh giữ Thông Thiên Trụ ở Cửu Trọng Thiên nói, lúc ấy khi trở về người của Linh Lung Hải hơi dừng lại trong một giây lát, bọn họ không có suy nghĩ nhiều, nhưng mà bây giờ nghĩ đến, rất có thể là hai người kia cần phải giao Minh Thần điểm cùng làm thủ tục, lãng phí một chút thời gian.”
“Đi Linh Lung Hải!”
Hoàng Thiên Bác cả giận nói.
“Tông chủ, không thể lỗ mãng, hiện tại còn không có chứng cớ gì cho thấy tên nhóc kia ngay tại Linh Lung Hải, nếu như cứ như vậy đi qua, bọn họ bên kia không nhận, chẳng phải là...”
“Tông chủ! Bên ngoài có người tìm!”
“Người nào?”
Hoàng Thiên Bác hỏi.
“Lam Thiên Ngọc của Linh Lung Hải.”
Hoàng Thiên Bác nhíu mày: “Để cho hắn tiến đến!”
Rất nhanh, một tên đàn ông nở nụ cười đi vào trong đại điện, mà trong đại điện chỉ có một mình Hoàng Thiên Bác!
“Bái kiến Hoàng tông chủ!”
Lam Thiên Ngọc mỉm cười thi lễ một cái.
“Hiền chất không cần đa lễ, mời ngồi, uống trà đi.”
Hoàng Thiên Bác nói.
“Đa tạ!”
Lúc này Lam Thiên Ngọc mới bỏ mũ của áo bào đen xuống, lộ ra hình dạng của hắn.
Lam Thiên Ngọc này là một người mới hơn hai mươi tuổi, da mịn thịt mềm, là một người đàn ông có bề ngoài thật đẹp trai.
“Hiền chất lặng lẽ đến Thiên Hoàng cung ta, phải chăng có chuyện quan trọng?”
Hoàng Thiên Bác hỏi.
Bọn họ vốn cũng không phải là người cùng địa vị, Lam Thiên Ngọc chẳng qua chỉ là một tiểu bối cùng loại với Hoàng Trường An mà thôi, ở Linh Lung Hải cũng quả thật có chút địa vị, nhưng mà hắn tới gặp Hoàng Thiên Bác, không có tư cách để cho Hoàng Thiên Bác gặp hắn.
Hơn nữa bọn họ căn bản cũng không quen.
Chỉ nói là, vừa vặn ở thời gian đặc biệt này, vừa vặn cách nhìn của Hoàng Thiên Bác với Linh Lung Hải rất đặc biệt thôi.
“Là, ta nghe nói chuyện của anh Trường An, rất đau lòng.”
Lam Thiên Ngọc nói một câu.
“Nhất là hung thủ đến bây giờ còn không có tin tức, nhưng lại nghe nói... Lam Băng Tâm của Linh Lung Hải khá thân với hắn?”
Lam Thiên Ngọc nói: “Đúng vậy, Băng Tâm đã đưa hắn vào trong Linh Lung Hải, đây cũng là chuyện lần này vãn bối đến đây muốn nói.”
Đồng tử Hoàng Thiên Bác co rút lại!
“Ngươi xác định?”
“Xác định.”
Lam Thiên Ngọc nhìn thấy màn này, chỉ là sau đó trong đại điện hắn không biết chuyện liên quan tới cuộn giấy da dê thôi.
Mà vì sao hắn muốn tới đây?
Hắn không biết một ít nguyên do, nhưng mà Diệp Thiên Dật quá đẹp trai, hơn nữa Lam Băng Tâm nhiều lần tới gần hắn, khiến hắn cực kỳ khó chịu!
Hắn thích Lam Băng Tâm, mặc dù bọn họ cùng một gia tộc, nhưng mà huyết thống đã rất xa, hắn không chịu được việc có một người đàn ông đẹp trai như vậy đi theo bên người Lam Băng Tâm, thậm chí hắn gây ra chuyện lớn như vậy, Lam Băng Tâm còn mang hắn vào trong tông môn!
Hắn không chịu đựng được!
Cho nên, hắn muốn khiến tên Diệp Thiên Dật này phải chết, mà phương pháp đơn giản nhất, dĩ nhiên là mượn tay Thiên Hoàng cung.
Sau đó hắn ném một tấm hình cho Hoàng Thiên Bác.
Hoàng Thiên Bác nhìn thoáng qua, đồng tử co lại!
“Tốt lắm!”
Hắn đứng lên đi đi tới đập đập bả vai Lam Thiên Ngọc.
“Bản tôn nợ ngươi một ân tình! Ngươi muốn cái gì?”
Lam Thiên Ngọc ôm quyền, nói: “Vãn bối không có mong muốn gì, chỉ là cảm thấy chuyện của anh Trường An quá tiếc hận, muốn làm chút gì đó, không thể chịu đựng một người như vậy lại núp dưới sự che chở của Linh Lung Hải.”
“Tốt lắm.”
Hoàng Thiên Bác lại là vỗ vai hắn một cái.
“Ngươi yên tâm, bản tôn sẽ không nói chuyện này ra đâu.”
“Vậy chúc ngươi báo thù thành công.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận