Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1860: Kế hoạch của Diệp Thiên Dật

Thật ra cũng rất dễ hiểu. Thứ nhất, Diệp Thiên Dật là phong chủ của 108 phong, là cánh cửa để vào 108 phong trong mắt mọi người. Người bên ngoài có thể khiêu chiến các phong chủ từ 101 đến 108 phong. Nhưng mà tâm lý của một người bình thường, nhất định là sẽ chọn người yếu nhất trước tiên.
Bọn họ đều là thiên tài đó, đều là thiên kiêu chi tử và thiên kiêu chi nữ, chưa tiến vào được 108 phong, bọn hắn nhất định không phục! Mỗi người bọn hắn đều suy nghĩ, tham gia những kì thi này làm được cái gì? Có gan thì đấu võ, ai là người chiến thắng còn chưa biết đâu!
Đúng vậy!
Có những cái mà bọn hắn cũng không am hiểu, thật sự rất không phục!
Ý đồ của bọn hắn là muốn tiến nhanh vào 108 phong, sau đó nói rõ với mọi người, thực lực của bọn hắn không phải tệ như cái bảng xếp hạng này.
Bởi vì bọn họ đều là thiên tài, nên bọn họ càng số sắng muốn thể hiện mình.
Đúng vậy, bọn họ rất không phục, đều cảm thấy tự tin vào thực lực của chính mình, đều cảm thấy Diệp Thiên Dật không có năng lực gì, đánh bại hắn rồi tiến vào 108 phong là chuyện dễ như trở bàn tay.
Còn một nguyên nhân quan trọng nữa khiến nhiều người khiêu chiến Diệp Thiên Dật, chính là vì danh tiếng của Diệp Thiên Dật!
Ba chữ Diệp Thiên Dật này chắc chắn không bình thường!
Vậy ngươi nhìn xem có bao nhiêu người đến khiêu chiến ở các phong còn lại.
Từ 101 đến 107, có bao nhiêu người?
Có, nhưng mà rải rác không có bao nhiêu!
Trong lúc này, 108 phong của Diệp Thiên Dật lập tức hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người!
Có người vẫn còn trong chăn, vẫn còn đang tu luyện, đột nhiên nhấp vào một cái, thấy được một đoạn video phát trực tiếp tình hình lúc này ở 108 phong, vừa nhìn thấy thì ngồi bật dậy, không cần rửa mặt đánh răng gì, mặc xong quần áo vội vàng chạy đến bên này.
Con mẹ nó! Nếu hôm nay không đánh bại Diệp Thiên Dật, để người khác đánh bại hắn, sau đó sẽ như thế nào?
Sau đó, người thành công sẽ là người không thể bị khiêu chiến trong hai ngày!
Đây là quy tắc!
Nếu có người thành công giành được một phong nào đó, ví dụ như có người đánh bại được Diệp Thiên Dật và trở thành phong chủ mới của 108 phong, như vậy trong hai ngày, sẽ không có ai được khiêu chiến hắn!
Mà những người có tự tin về thực lực của mình, bọn hắn chắc chắn đều sẽ đến đó....
Sáu giờ sáng là thời gian bắt đầu khiêu chiến.
“108 phong này cũng quá khoa trương rồi.”
Sáng sớm, Diệp Lạc Lạc đi ra luyện công buổi sáng, nàng là đi theo mọi người qua đây xem náo nhiệt.
Chủ yếu là....
Lúc nàng chuẩn bị trở về phong của mình, đi ngang qua chân 108 phong này...
Nhà người ta mấy phong từ 101 đến 107, đều chỉ có rải rác vài người chờ, đợi đến sáu giờ đi lên khiêu chiến.
Nhìn lại bên Diệp Thiên Dật....
Má ơi!
Nguyên một đám hùng hổ, hào hứng bừng bừng xoa tay. Người không biết còn tưởng trên núi có bảo vật sắp xuất hiện nữa ấy.
“Đi qua bên Diệp Thiên Dật xem một chút.”
Bạch Hàn Tuyết gửi tin nhắn cho Hạ Ngữ Hàn. Sáng sớm, Học viện Võ Thần đã muốn nổ tung!
Ngoại trừ các nàng ra thì Y Nhân Tuyết, Dao Tịch, còn có cả Tiêu Tích Linh cũng đều đã đến sau khi nhận được tin tức.
Mà bởi vì có nhiều những mỹ nữ đến nên lại hấp dẫn thêm một nhóm người đến đây theo.
Sau đó còn có một vài người lợi hại hơn! Bọn hắn cũng qua đây xem náo nhiệt.
Thật ra là, những người lợi hại kia như bọn người Tần Lạc Phong, tới đây chủ yếu là để xem Diệp Thiên Dật bị chê cười, hoặc là nói, Diệp Thiên Dật không có cách nào từ chối chiến đấu, bọn hắn muốn nhìn xem thực lực của Diệp Thiên Dật.
“Khôi hài.”
Gia Cát Văn đã tới từ sớm, nhìn xem một màn này không nhịn được cười ra tiếng.
Đây đúng là dọa người mà....
Chủ yếu là vì Diệp Thiên Dật quá đặc biệt.
Trong suy nghĩ của tất cả nam sinh đều muốn chà đạp cái tên ba chữ này.
“Ta tới trước! Phải chọn ta chiến trước!”
Cái tên đầu tiên xông tới thấy mọi người có một màn như vậy thì choáng váng.
Không phải, không thể như vậy chứ....
“Ngươi tới trước thì làm được gì? Ngươi đã đấu chưa? Nếu còn chưa đấu thì tất cả mọi người đều ngang hàng như nhau! Dựa vào cái gì mà ngươi muốn đấu trước?”
“Nói rất đúng! Chúng ta xem bảng xếp hạng đi. Ai có thứ tự cao hơn thì đấu với Diệp Thiên Dật trước, được không?”
“Cút sang một bên đi, dựa vào cái gì mà xem thứ tự bảng xếp hạng? Ta tới đây là vì không phục bảng xếp hạng này! Dựa vào cái gì mà xem bảng xếp hạng?”
Những người kia hùng hùng hổ hổ, nguyên một đám liều mạng muốn khiêu chiến với Diệp Thiên Dật.
Mà khóe miệng Diệp Thiên Dật nhếch lên một chút.
Trong tim hắn đã có tính toán trước.
“Các vị yên tĩnh một chút.”
Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc rồi nói.
Khoan hãy nói, mặc dù trong suy nghĩ của bọn hắn thì ai cũng không phục Diệp Thiên Dật, nhưng bây giờ tiêu điểm chính là Diệp Thiên Dật nên tất cả mọi người đều yên tĩnh trở lại.
“Các ngươi có nhiều người như vậy, nhưng mà một ngày ta chỉ có thể tiếp nhận năm người khiêu chiến. Một đoàn người các ngươi tới đây khiêu chiến ta cũng không có vấn đề gì. Dù sao ta cũng đẹp trai nên bị người khác ghen ghét, hơn nữa đây là tranh giành 108 phong nên ta hiểu, ta rất hiểu.”
Quy định của Học viện Võ Thần!
Tuy là không thể từ chối khiêu chiến, nhưng mà mỗi người đều có một cái hạn mức cao nhất, sau khi bị khiêu chiến năm lần thì có thể từ chối bất kì khiêu chiến nào!
Nếu như ngươi vừa chiến đấu một trận với cường độ cao, như vậy ngươi cũng có thể từ chối khiêu chiến. Trong trường hợp này cần có giáo viên của Học viện Võ Thần Đến khảo hạch trạng thái mới có thể xác nhận.
Dao Tịch nghẹn cười.
“Diệp công tử thật là không thay đổi một chút nào.”
Hảo cảm của Dao Tịch đối với Diệp Thiên Dật tuyệt đối không cần nhiều lời!
Nhưng mà, nàng xem Diệp Thiên Dật là bạn, mà Diệp Thiên Dật chưa từng xem nàng là bạn, đều là đối đãi với Dao Tịch như vợ tương lai của mình.
Dao Tịch cũng hiểu, bởi vì Diệp Thiên Dật nhiều lần đối xử tốt với nàng, cha nàng cũng rất thích Diệp Thiên Dật, nhưng sao có thể để nàng dễ dàng đồng ý như vậy chứ? Nàng có cảm giác mình không xứng với Diệp Thiên Dật.
“Chính là quá đáng ghét!”
Bạch Hàn Tuyết thở dài một hơi một chút.
Chủ yếu là nàng hiểu, Diệp Thiên Dật cũng biết, nhưng mà hắn còn như vậy, ngươi nói một chút, lúc bình thường có thể nói những lời này sao?
“Các ngươi cũng đừng ở chỗ này hùng hùng hổ hổ nữa, dù sao các ngươi cũng phải quyết định đi. Nhiều người như vậy, ta không thể đấu hết được...”
Diệp Thiên Dật nói.
“Vậy ngươi khiêu chiến toàn bộ đi.”
Có người nói ra.
“Đậu móe chẳng lẽ cả ngày ta chỉ ăn và đánh nhau với các ngươi thôi à, ta còn phải làm việc khác nữa chớ?”
“Vậy tự ngươi chọn đi.”
Một người khác nói ra.
‘Đúng vậy, tự ngươi chọn đi.”
Diệp Thiên Dật lại lắc đầu: “Ta cảm thấy không ổn.”
“Vì sao lại không ổn?”
Diệp Thiên Dật nói: “Các ngươi nghĩ lại xem, các ngươi nhiều người như vậy kêu ta tự mình chọn. Sau đó những người không được ta chọn có thể có ý kiến hay không? Ý kiến còn lớn hơn là đằng khác, ta cảm thấy là ta không nên tự mình chọn.”
Sau đó Diệp Thiên Dật ngồi trên ghế bóc vỏ trái quýt rồi nói ra: “Các ngươi, có thể đấu thì đấu đi, chính các ngươi chọn ra năm người đến khiêu chiến ta. Còn nếu như không thể, vậy thì đừng đấu nữa được không? Ta không có nhiều sức lực ngồi đây để nghe các ngươi la lối um sùm, ta còn có những việc khác nữa chứ.”
Kế hoạch của Diệp Thiên Dật bắt đầu một cách yên lặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận