Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1231: Muốn khóc một trận thật to

Thế lực hoàng thất của Thường Hi nhất định rất lớn, đây chính là đế quốc Chúng Thần Chi Vực, độ lớn mạnh của hoàng thất của nàng có thể có thế lực thần cấp lớn như vậy! Nếu Thường Hi hỗ trợ, rất nhiều chuyện có thể sẽ vô cùng đơn giản, nhưng là Diệp Thiên Dật không muốn!
Không có ý nghĩa!
Này hoàn toàn chính là niềm vui, hứng thú của hắn đi phát triển tông môn, hơn nữa, người đời này sẽ xem thường Diệp Thiên Dật hắn, Diệp Thiên Dật không thích! Hắn vẫn là thích những người đó cảm thấy hắn dù thế nào cũng không có khả năng, sau đó đến cái lúc hắn đánh vào mặt những người này, làm bọn họ mất mặt, cái này vô cùng thoải mái, dễ chịu.
Thường Hi nhìn Diệp Thiên Dật.
"Được rồi, ngươi khẳng định có sức lực, nhưng có cái gì cần trợ giúp, bất cứ lúc nào cũng đều có thể nói với ta."
Diệp Thiên Dật gật gật đầu, sau đó tiến đến bên người Thường Hi, đặt tay của mình lên đùi của nàng.
Thường Hi: "..."
"Ta khẳng định sẽ không khách sáo đâu."
Diệp Thiên Dật cười xấu xa một tiếng.
Thường Hi gỡ tay Diệp Thiên Dật ra, nhìn Diệp Thiên Dật, nói: "Diệp đại thiếu gia mấy ngày này ở Chúng Thần Chi Vực hẳn là có không ít thu hoạch?"
"Khụ khụ khụ ——"
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng.
"Không có, thực sự không có."
Thường Hi nhìn Diệp Thiên Dật, hừ lạnh một tiếng.
"Ngươi cho là bản đế sẽ tin ngươi sao?"
"Thật sự, vợ yêu Nữ hoàng của ta ơi, ngươi cũng không phải không nhìn thấy, ta lần này tới tham gia bữa tiệc, cô gái mang bên người vẫn là Khuynh Ngữ, Thiển Thiển, ngươi nói, nếu như ta có thu hoạch mới, ta mang các nàng ấy theo làm gì đúng không? Ta là thật sự không có!"
Chết cũng không thừa nhận!
Nếu như thừa nhận, làm không tốt thì đêm nay không thể lên được giường của vợ yêu Nữ hoàng rồi.
Tuy nói bọn họ không có xác lập quan hệ, nhưng là dù sao mần quá rất nhiều lần rồi, trước lạ sau quen...
"Chẳng lẽ mị lực của Diệp thiếu gia không được rồi?"
Diệp Thiên Dật thở dài một hơi: "Ai, là Chúng Thần Chi Vực so với chỗ của chúng ta lợi hại hơn nhiều, ánh mắt của mấy cô nương nhà người ta đều quá cao."
"Phải không? Vậy lúc trước trong bữa tiệc, vài trăm cô nương vây quanh ngươi, mị lực này của ngươi căn bản cũng không ít."
"Nhưng ta chướng mắt, còn những cô gái xem không tồi kia thì ta với không tới."
Diệp Thiên Dật nhún bả vai.
Thường Hi như thế nào có thể tin chuyện ma quỷ này của Diệp Thiên Dật.
"Đúng rồi vợ Nữ hoàng, ngươi tới bên này có gặp qua người của chúng ta trước đây không?"
Diệp Thiên Dật hỏi.
Thường Hi lắc đầu: “Ngươi cũng biết đó, ta vừa vào nơi này liền gặp nguy hiểm, sau đó phải đi tu luyện, rồi sau đó làm đế vương, rất ít khi đi ra ngoài, ta có cho người đi tìm, nhưng lại không thể phát đi một ít tin tức, tin tức này một khi truyền đi ngược lại có thể sẽ mang đến cho những người nhiều cái bất tiện hoặc là phiền toái, ta cũng để cho Hàm Nhã hỗ trợ đi tìm ngươi, cho nên ta lại càng không có khả năng gặp, ngay cả Khuynh Ngữ ở Chúng Thần Chi Vực, ta cũng không biết."
"Hàm Nhã? Chính là hội trưởng của Thiên Tông Hội?"
Thường Hi gật gật đầu: “Ừm, nàng là người bạn tốt duy nhất ở bên cạnh ta, đương nhiên, cũng là một đại mỹ nữ."
"Khụ khụ khụ —— đừng nháo."
Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng.
"Đúng rồi..."
Thường Hi đột nhiên nghĩ tới cái gì.
"Đoạn thời gian trước, Hàm Nhã đi ra ngoài chơi một chuyến, vừa vặn gặp một nữ nhân."
"Ừm?"
Diệp Thiên Dật nghi hoặc nhìn nàng.
"Lúc sau nàng gửi cho ta một tấm ảnh, ta cảm thấy có điểm giống Hoàng Nguyệt."
Diệp Thiên Dật: "..."
"Hoàng Nguyệt? Thiệt hay giả đó?"
Diệp Thiên Dật có chút kích động!
Hoàng Nguyệt, vậy chẳng phải là tìm được nàng cũng chính là có thể tìm được Tiên Nhi của hắn rồi sao?
"Trên bức ảnh, nàng đeo cái khăn che mặt, ngươi cũng biết, bản đế và Hoàng Nguyệt cũng là rất quen thuộc, cho nên cho dù đội cái khăn che mặt, ta vẫn cảm thấy nàng chính là Hoàng Nguyệt, cho nên, lúc ấy sau khi Hàm Nhã gửi ảnh chụp cho ta, ta bảo nàng đến hỏi nữ nhân kia có biết ta hay không, nhưng mà sự thật chứng minh, nàng cũng không biết ta, vậy nàng cũng cũng không phải là Hoàng Nguyệt, có thể là ngoại hình có chút giống, nhưng sau khi lấy cái khăn che mặt xuống thì lại khác."
Thường Hi sau đó tiếp tục nói: "Ngươi có biết vì cái gì Hàm Nhã muốn ngăn cản nàng không? Bởi vì nàng lúc ấy trước mặt có một cái biển, trên cái biển đó viết một người mà nàng muốn tìm, người kia tên là Diệp Thiên Dật."
Diệp Thiên Dật: “..."
Nói xong, Thường Hi chuyển cho Diệp Thiên Dật một bức ảnh, Diệp Thiên Dật nhanh chóng nhìn qua.
Thường Hi nói: "Trên thế giới này người kêu Diệp Thiên Dật rất nhiều, tên này của ngươi rất đại chúng, tuy rằng thoạt nhìn có chút trùng hợp, nhưng mà cuối cùng vẫn là không có biện pháp."
Diệp Thiên Dật nhìn thấy bóng dáng kia trên bức ảnh, hai tay hơi hơi run rẩy.
Tiên Nhi! Không biết Thường Hi, nàng nhất định là Tiên Nhi!
Tiên Nhi đang tìm hắn! Đây nhất định là Tiên Nhi! Cho dù đeo khăn che mặt, nhưng nàng không phải là Hoàng Nguyệt mà nàng chính là Tiên Nhi, mà ngoại trừ Hoàng Nguyệt, thì nhất định chính là Tiên Nhi! Diệp Thiên Dật thề, hắn nhất định nhận ra được!
Thường Hi thấy dáng vẻ kì lạ của Diệp Thiên Dật, nhíu mày lại.
"Làm sao vậy?"
"Nàng... Nàng ở đâu? Có lưu lại phương thức liên hệ không? Đã bao lâu rồi?"
Thường Hi nói: "Một năm, phương thức liên hệ... Hàm Nhã cũng không có lưu lại, làm sao vậy?"
"Một năm..."
Diệp Thiên Dật hơi hơi trầm ngâm.
"Ta có từng nói qua với ngươi, ta quen một cái cô gái giống Hoàng Nguyệt nhau như đúc? Nàng là chị ta."
Thường Hi nhíu mày.
"Chẳng lẽ..."
"Nhất định là nàng! Lúc ấy Thượng vị diện còn chưa có mở ra, Hoàng Nguyệt mang tỷ của ta thông qua phương thức nào đó đã rời khỏi hạ vị diện đi tới nơi này, sau đó cũng không còn có liên hệ nữa, nhất định là nàng đang tìm ta."
Thường Hi nhíu mày.
"Nhưng mà... Ngươi không cảm thấy rất kỳ quái sao? Nàng muốn tìm Diệp Thiên Dật, vậy có vô số cách, ví như tin tức, ví như tin nóng, nếu không được thì có thể dán thông báo tìm người cũng được, ít nhất tỉ lệ người nhìn được có thể lớn hơn một chút, nhưng mà tại sao nàng ngược lại là cầm một cái biển, thế giới lớn như vậy, lại tại một địa phương nhỏ như vậy đi thử nghiệm cơ chứ?"
Diệp Thiên Dật nói: "Này cũng là cái mà ta thấy khó hiểu, nhưng mà... Có thể cái nàng nghĩ cùng với ngươi lúc ấy không tìm những người khác là giống nhau hay không?"
Thường Hi hơi hơi trầm ngâm: "Ta không đi phát biểu ngữ toàn bộ đại lục là bởi vì sợ rước lấy phiền toái cho bọn hắn... Ngươi nói cũng có đạo lý, có lẽ thật sự cũng là khả năng này."
Hô ——
Diệp Thiên Dật thở ra một hơi.
Trên bức ảnh, Tiên Nhi mặc đồ cũng vô cùng gọn gàng, sáng sủa, ít nhất chứng minh, nàng ở chỗ này sống nhất định cũng không tệ.
Nàng đang tìm hắn..... Nhưng mà nàng bây giờ đang ở nơi nào? Một năm rồi...
Nhưng ít nhất, nàng đang tìm hắn!
"Ngươi cũng đừng nghĩ nhiều, nàng là em gái của Hoàng Nguyệt sao? Ta chưa bao giờ nghe nói qua, là sinh đôi ư?"
Thường Hi hỏi.
"Nói thật, ta cũng không biết, lúc trước ta hỏi qua Hoàng Nguyệt, nàng nói không thể nói cho ta biết, bây giờ vẫn không thể, nói ta thật là vô dụng."
Thường Hi: "..."
"Rồi sau đó... CMN liền mang Tiên Nhi của lão tử đi rồi! Ta CMN..."
Diệp Thiên Dật tức giận đến nghiến răng.
Thường Hi: “..."
Diệp Thiên Dật ấm ức nhìn Thường Hi.
"Vợ Nữ hoàng, ta buồn quá, ta rất muốn khóc, ta rất muốn vùi vào trong của ngươi khóc lớn một hồi."
Nói xong Diệp Thiên Dật liền bổ nhào về phía trước.
Thường Hi: ???
Bạn cần đăng nhập để bình luận