Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 773: Diệp Thiên Dật đúng là háo sắc nhất

Còn bày đặt thanh cao với hắn sao? Vậy thì cứ ở đó mà làm mình làm mẩy đi, có thể là ở trước mặt nhiều người như vậy cho nên nàng mới ngại ngùng, dù sao buổi tối hôm nay chính là thiên hạ của hắn, đâu chỉ có tay của nàng? Cả cơ thể của nàng mỗi một tấc đều sẽ bị hắn chiếm đoạt hết.
"Ngữ Hàn, ngươi làm thế khiến ta thật mất mặt nha."
Diệp Phong mỉm cười nhỏ giọng nói bên tai Hạ Ngữ Hàn.
Hạ Ngữ Hàn khẽ vuốt cằm, thản nhiên nói một câu: "Nắm tay ai cũng như nhau thôi mà."
Diệp Phong cười cười: "Ừm, như nhau như nhau! Đi thôi, chúng ta đi vào thôi."
Sau đó Diệp Phong và Hạ Ngữ Hàn sánh vai nhau đi vào bên trong!
Hạ Ngữ Hàn lơ đãng quan sát qua một lượt đám người bên trong, nàng muốn tìm Diệp Thiên Dật, nhưng mà sau đó nàng cũng là cười khổ một tiếng.
Làm sao hắn lại tới đây cơ chứ? Cho dù hắn có tới thì lại thế nào? Nàng vẫn phải gả cho Diệp Phong! Chỉ là muốn để hắn tới tham dự đám cưới của mình mà thôi...
Hoặc là nói...
Thật ra trong tiềm thức của nàng là hi vọng Diệp Thiên Dật có thể xuất hiện cướp dâu, mặc dù nàng biết giữa Diệp Thiên Dật và mình nhiều lắm thì tính là bạn bè thôi, hắn cũng không có trách nhiệm làm như thế, nhưng đều là con gái mà, cho dù là nàng thì cũng được phép mơ mộng một chút chứ, đúng không?
Diệp Thiên Dật ở trong đám người nhìn thấy Hạ Ngữ Hàn, hai mắt sáng rực như đèn pha ô tô, nói đúng ra, mỗi một người đàn ông có mặt ở đây, tuổi trẻ một chút hoặc là không có quan hệ máu mủ với Hạ Ngữ Hàn, khi nhìn thấy nàng hai mắt đều là tỏa sáng!
Chỉ có điều ánh mắt của tên háo sắn Diệp Thiên Dật chắc chắn là sáng nhất.
Ngày hôm nay, Hạ Ngữ Hàn quả thật quá đẹp!
Đều nói người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân, cho dù ngươi đẹp tới mức nào thì giá trị nhan sắc của ngươi cũng chỉ ở một mức độ nhất định, ngươi mặc càng quần áo đẹp, thì càng làm tăng thêm giá trị nhan sắc của ngươi, ngươi mặc quần áo không đẹp, mặc dù ngươi vẫn xinh gái, đẹp trai như cũ, nhưng kiểu gì cũng bị giảm đi một vài điểm!
"Ha ha ha, con bé Ngữ Hàn này vẫn còn thật xấu hổ khi ở cạnh Phong nhi!"
Diệp Ngạo Vân vừa cười vừa nói.
Lúc này Bắc Hạo Nhiên cười nói: "Đó là đương nhiên rồi, dù hai người họ cũng có quá ít cơ hội tiếp xúc, mà tính cách Ngữ Hàn cũng là như thế, nhưng sau hôm nay hai người đã là là vợ chồng, quan hệ sẽ càng ngày càng tốt lên thôi."
"Ha ha ha, bệ hạ nói cũng đúng, các vị, chúng ta cũng đều đi vào đi!"
Diệp Ngạo Vân nói, sau đó nhìn về phía hai vợ chồng Hạ Thiên Hạ, cười nói: "Hai ông bà thông gia, mời vào mời vào."
Hạ Thiên Hạ và mẹ Hạ Ngữ Hàn khẽ gật đầu, sau đó đi vào!
Những người khác cũng cùng đi vào đại điện.
"Chờ một chút!"
Sau đó Diệp Ngạo Vân nhìn ra những người đang tham gia náo nhiệt bên ngoài cười nói: "Các vị, hôm nay là ngày vui của con trai ta, Diệp gia cũng đủ rộng nên bây giờ ta sẽ cho người chuẩn bị thêm bàn tiệc, chúng ta sẽ tăng thêm một nghìn bàn ở khu đất trống trong trang viên, không vì cái gì khác, chỉ hi vọng các vị hương thân phụ lão có thể cùng uống chén rượu mừng cho hạnh phúc của con trau ra, nếu các vị không chê có thể đi vào Diệp gia cùng nhau uống vài chén rượu nhạt và ăn bữa cơm đạm bạc chung vui cùng chung ta! Nhưng mà vị trí có chút xa! Mười phút sau sẽ có người ở cửa ra vào tiếp đãi mọi người."
Nói xong Diệp Ngạo Vân đi vào.
Nghe hắn nói vậy, những người vây quanh đó con mắt tại tỏa sáng!
Được ăn một bữa tiệc lớn không nói, còn có thể tham gia chuyện vui lớn như thế này, tội giif mà không đi chứ?
"Tam trưởng lão."
Tần Mạch nhỏ giọng gọi Bách Bất Hối.
"Cậu chủ, cậu muốn làm gì sao?"
Bách Bất Hối khẽ nhíu mày.
"Ừm! Lúc đầu ta quả thật chỉ đến vì thần vật thiên địa cấp Thánh đạo, nhưng bây giờ, vừa nhìn thấy cô Hạ là ta đã vô cùng yêu thích rồi, nàng đúng là loại con gái mà ta rất thích, một đứa con trai của Diệp gia nho nhỏ sao có thể xứng với nàng được? Mà ta cũng thấy được, nàng căn bản cũng không thích cái tên Diệp Phong kia, có lẽ là bị gia tộc ép cưới, hoặc là có nguyên nhân khác."
Tần Mạch nhỏ giọng nói.
"Được, ta hiểu rồi!"
Sau đó bọn họ cũng cùng đi qua.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Diệp Phong và Hạ Ngữ Hàn ở trong nhà nghỉ ngơi, những người khác ở ngoài đại điện, bên ngoài đại điện bày một trăm bàn còn có một nghìn bàn ở ngoài trời nữa, mọi người bắt đầu trò chuyện vui vẻ, chờ đợi chứng kiến thời khắc lịch sử.
"Thiếu một chút giá trị cuồng ngạo, nếu không thì có thể đổi thẻ vô địch rồi, vô địch một ngày có thể để ta muốn làm gì thì làm, trước xem tình huống một chút lại nói, người kia có vẻ như cũng muốn làm gì đó, không thể bại lộ trước mặt hắn được."
Diệp Thiên Dật nhìn Tần Mạch đang ngồi ở vị trí cao cao kia! Vừa nãy sau khi nghe mấy người kia tới bắt chuyện với hắn cũng đã biết thân phận của người hắn rồi!
...
"Ngữ Hàn, một lát nữa chúng ta còn phải ra ngoài đi mời rượu."
Phòng trong, Diệp Phong mỉm cười ngồi bên cạnh Hạ Ngữ Hàn.
"Ừm." Hạ Ngữ Hàn khẽ gật gật đầu.
Diệp Phong do dự một chút, sau đó nói: "Ta biết ngươi cũng không thích ta, nhưng có thể có được ngươi ta đã thỏa mãn rồi, ta sẽ dùng thời gian tương lai để che chở ngươi, yêu thương ngươi, toàn tâm toàn ý đối với ngươi, khiến ngươi cũng thích ta."
Hạ Ngữ Hàn nhìn Diệp Phong một cái.
"Ừm."
Nàng lại gật gật đầu.
Nhưng khi nàng Diệp Phong nói thế lại có cảm giác hắn rất dối trá, liền đã biết, tên Diệp Phong này đã âm thầm đùa bỡn qua không biết bao nhiêu cô gái rồi, còn toàn tâm toàn ý, đúng là nói xạo mà không ngượng miệng! Được rồi, cứ như vậy đi! Cuộc đời của nàng cũng đã định trước là sẽ như thế rồi.
"Đúng rồi, ngươi cẩn thận Tần Mạch kia một chút, hắn là Thiếu chủ Tà Hoàng tông, thân phận cao quý, lần này hắn tới đây mục đích không thuần, ngươi chú ý một chút, đi thôi, chúng ta đi mời rượu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận