Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 242: Hay là... ta thử xem sao

Dịch: Cỏ Dại Team
Đây rốt cuộc là chỗ nào có vấn đề? Kinh mạch? Huyệt mạch? Lục phủ ngũ tạng? Không đúng, nếu vấn đề nằm ở những chỗ này thì sớm đã dò xét ra rồi, Nữ hoàng Cửu Thiên này là người nào cơ chứ, những người có thể tiếp xúc với nàng đều là cường giả siêu đỉnh cấp, họ đều không có biện pháp?
Ước chừng Nữ hoàng Cửu Thiên thật sự tìm mãi không thấy biện pháp gì, cho nên mới chọn cách này.
Diệp Thiên Dật không biết mình có nên thử chút hay không, bởi vì hắn có Càn Khôn Thánh Thuật, ký ức và kinh nghiệm trong tâm trí của hắn được kế thừa bởi kiến thức của vô số y sĩ hơn ngàn vạn năm dung hợp lại, chắc chắn giỏi hơn bất cứ ai trên thế giới này! Nhưng hắn cũng không quá chắc chắn, dù sao những gì hắn có chỉ là kinh nghiệm được truyền lại...
"Lão phu thử xem."
Long Dương ngồi một hồi lâu, sau đó chậm chạp đứng dậy đi tới.
Y thuật của hắn nổi tiếng đại lục, chuyến này đi cũng vì biết, một trong những nguyên nhân Nữ hoàng Cửu Thiên tổ chức yến hội là vì việc này, cho nên hắn mới đến, nếu làm tốt, vậy thì chắc chắn sẽ nắm bắt được một cơ hội tốt cho Long gia, không đạt được gia tộc đỉnh cấp, nhưng cũng nhất định có thể nổi bật nhất trong các gia tộc nhất đẳng, Nữ hoàng Cửu Thiên sẽ nợ Long gia một ân tình, ân tình của Nữ hoàng Cửu Thiên là tài phú không thể tưởng tượng được, ân tình này còn, thì cho dù là gia tộc đỉnh cấp cũng không dám động vào Long gia của hắn!
Đến lúc đó, tên nhãi nhép thui tha kia tính là gì?
Mỗi một y giả đều tự tin vào y thuật của bản thân mình, dù có nghe nói là đỉnh cấp y sĩ trên đại lục cũng không có biện pháp gì, nhưng nếu như bọn họ không xem thử thì luôn cảm thấy nói không chừng bản thân sẽ có cách trị.
Ngươi sẽ phát hiện đến nơi này đều là các ông lão bà lão, họ đều có kinh nghiệm rất nhiều.
Một lúc sau, Long Dương thở dài một hơi.
Quả nhiên hắn không làm được .
“Thứ cho lão thần bất lực.” Long Dương thi lễ một cái.
Long Dương đang mong chờ phía dưới cũng khẽ thở dài, biết làm sao được, chỉ còn thiếu một bước nữa để Long gia quật khởi, nhưng một bước này không thể nắm được vậy có thể làm thế nào nữa đây?
Theo bọn họ lần lượt đi lên rồi sau đó lại ủ rũ đi xuống, Nữ hoàng Cửu Thiên cũng khẽ thở dài.
Quả nhiên vẫn là không được?
"Bệ hạ, lão thần thử chút."
Lúc này, phía sau cùng, một bà lão hơi khom người, chống gậy gỗ cao hơn nàng đứng dậy.
Nàng hình như bị mù một bên mắt, trên mặt rất nhiều nếp nhăn, thậm chí có chút đáng sợ, trông có vẻ như đã trải qua rất nhiều thế sự xoay vần.
Lúc này toàn bộ người nơi này mới chú ý đến nàng.
Đột nhiên đồng tử của một lão giả co rút lại.
"Tiền bối có phải là Quỷ Y Tổ Bà?"
"Cái gì?"
Nghe thấy lời nói của người đó, toàn trường xôn xao.
Bọn họ có thể không nhận ra người này là ai, nhưng danh xưng Quỷ Y Tổ Bà này ở đại lục thật sự rất vang danh, người này đã sống mấy ngàn năm, là một trong những y sĩ đạt trình độ cao nhất trên đại lục, chỗ lợi hại nhất của nàng là đã từng khai sáng một trường phái y thuật, phá vỡ tất cả các khuôn phép chữa bệnh thông thường, chữa khỏi các chấn thương và bệnh tật bằng nhiều phương pháp khiến người ta cảm thấy khó hiểu, cũng vì nguyên nhân này được xưng là quỷ y.
Đôi mắt xinh đẹp của Nữ hoàng Cửu Thiên khẽ sáng lên, những người so với nàng lợi hại hơn nàng đều đã tìm qua, lão tổ Thiên Cơ Các, lão tổ quân Tiên Nhất Môn cũng không có cách nào, nhưng nếu đây Quỷ Y Tổ Bà thì rất có thể nàng sẽ có cách, bởi vì y thuật của nàng không gò bó theo khuôn phép, đi theo phương pháp trái ngược, nói không chừng hoàn toàn có thể dò xét ra bệnh gì.
"Làm phiền tiền bối."
Mặc dù thân phận của Nữ hoàng Cửu Thiên xuất chúng hơn nàng, nhưng ở trước mặt nàng xác thực vẫn chỉ là vãn bối.
Quỷ Y Tổ Bà chống gậy đi đến gần cô bé, khó khăn lắm mới ngồi xuống bên cạnh nàng được, cô bé đó thấy nàng thì có chút sợ hãi.
"Đừng sợ, duỗi tay ra."
Quỷ Y Tổ Bà nói một câu, sau đó nắm chặt cổ tay nàng, tỉ mỉ dò xét.
"Kinh mạch ổn định, lục phủ ngũ tạng không có dị thường, khí huyết ổn định, cũng không có tình huống tắc nghẽn kinh mạch…”
Nàng một lúc sau mở ra con mắt kia.
"Tiền bối cũng không có cách nào?"
"Bệ hạ có thể cho người thăm dò xem tiểu công chúa có thể chất gì đặc biệt không?"
Nữ hoàng Cửu Thiên gật gật đầu: "Ta đã nghĩ tới tất cả mọi khả năng có thể xảy ra rồi, nếu là thể chất đặc biệt cũng nhất định là chưa từng xuất hiện, bằng không thì không thể nào không có đầu mối."
"Lão thân cảm thấy không có bất kỳ dị dạng gì, nhưng lại xuất hiện tình huống không thích hợp như thế này, nhiều khả năng là do loại thể chất nào đó tạo thành, thứ lão thân trong thời gian ngắn cũng không có cách nào.”
Quỷ Y Tổ Bà lắc đầu sau đó chậm rãi bước đi.
Nữ hoàng Cửu Thiên hơi thở dài, nàng cũng không có biện pháp sao?
Quỷ Y Tổ Bà này đi lên còn không có biện pháp, rất nhiều người chưa lên đều từ bỏ ý nghĩ đi lên thử vận may.
"Haizzz, này phải làm sao cho ổn đây? Quỷ Y Tổ Bà cũng không có biện pháp, bệnh của tiểu công chúa này đến cùng là chứng bệnh thiên cổ hiếm lạ nào cơ chứ.”
“Bệ hạ, hiện tại thần chỉ có thể nghĩ đến một người có thể có biện pháp.” Liễu Thiên Hải đứng dậy thi lễ một cái.
"Người mà Liễu gia chủ nói có phải là Gia Cát Thanh Thiên?"
Liễu Thiên Hải gật đầu; "Không sai, Gia Cát Thanh Thiên chính là thiên cổ kỳ tài, ngoài khả năng tính toán Thiên cơ chi thuật, y thuật của hắn có thể xưng thiên cổ nhất tuyệt, cho dù là lão tổ Thiên Cơ Các cũng không nhất định có thể hơn được hắn.”
Nữ hoàng Cửu Thiên chậm rãi nói: "Đã tìm, nhưng không tìm được."
Diệp Thiên Dật sờ lên chóp mũi của mình.
Lão nhân này ngầu như vậy sao?
"Thôi thôi… các vị đã không có cách nào, như vậy yến hội liền cử hành bình thường đi.”
Cửu Thiên Nữ hoàng lại khẽ thở dài, nhìn thoáng qua cô bé kia.
"Hay là... ta thử xem."
Giọng của Diệp Thiên Dật vang lên từ phía sau, ánh mắt mọi người ào ào nhìn qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận