Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1415: Trong mệnh thiếu ta

An Vũ Sương thay một bộ váy màu xanh da trời, cực kỳ đẹp, cực kỳ có khí chất, cực kỳ cao quý!
Chính là không hở một chút nào, tóc cũng đã sấy khô, thậm chí trên chân đều đã đi giày hoàn chỉnh, cũng không phải là dép lê, không nhìn thấy đôi chân ngọc kia của nàng, có thể thấy nàng rốt cuộc có bao nhiêu bảo thủ.
Thơm ngào ngạt, chính là rất thoải mái.
“Tắm xong rồi? Vậy ta cũng tắm một chút.”
Diệp Thiên Dật cởi áo ngoài xuống.
An Vũ Sương cau mày.
“Đợi đã.”
Nàng vội vàng quay lại, sau đó dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ nước đọng trong phòng mới đi ra.
“Làm gì?”
Chuyện này làm cho Diệp Thiên Dật một mặt ngơ ngác.
“Không có gì.”
Diệp Thiên Dật gãi đầu.
Đm!
“Chị à, không đến mức này chứ, thật sự không đến mức mà, trên đất không phải chỉ có chút nước từng dính trên da ngươi thôi sao? Cái này ngươi cũng phải dọn dẹp sạch sẽ mới có thể để ta đi vào? Thật không đến mức.”
Diệp Thiên Dật đơ người nói.
An Vũ Sương: “…… ”
“Đi tắm đi.”
Diệp Thiên Dật nhún vai sau đó đi vào.
“Thật thơm.”
An Vũ Sương: ???
Nàng nhắm mắt bắt đầu tu luyện.
Không lâu sau Diệp Thiên Dật đi ra.
Vốn dĩ không muốn mặc quần áo, ồ, cái mà hắn chỉ là mặc một cái quần cộc lớn, nhưng cảm thấy có lẽ không tốt, Diệp Thiên Dật vẫn là mặc quần áo khá rộng rãi.
An Vũ Sương cũng không mở mắt.
“Nè, ngươi định ở đây tu luyện mấy ngày?”
Diệp Thiên Dật cảm thấy rất nhàm chán.
“Ừ.”
Nàng nhắm mắt trả lời.
“Hay là đi ra ngoài chơi đi.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Không.”
“Ở trong này rất nhàm chán, trừ việc tu luyện làm chút chuyện thú vị biết bao, nhân lúc ở đây không cần làm một vài chuyện gì khác, chơi nhiều chút cũng được là.”
“Không được.”
“Haizzz, được rồi, vậy ta cũng tu luyện.”
Đại khái là sắp đột phá Thần Vương cảnh thất giai.
Buổi chiều ba ngày sau, Diệp Thiên Dật thăng cấp thành công lên Thần Vương cảnh thất giai.
Không dễ dàng mà!
Cảnh giới này của hắn thăng cấp thực sự có chút chậm, nhưng nói thật thực ra lại không chậm.
Bức thư lúc trước mà cha để lại cho hắn đã nói rồi, bảo hắn ba năm sau cảnh giới đạt đến Thần Vương cảnh thì tương đối mà nói có chút cơ hội tham gia trận so tài kia, nhưng bây giờ còn chưa đến hai năm, Diệp Thiên Dật đã sắp đột phá lên Thần Hư cảnh rồi, khá là nhanh.
Hắn thật sự ở đây cùng An Vũ Sương, không làm cái gì chỉ tu luyện thôi, Diệp Thiên Dật thật sự cảm thấy mình không phải là một người đàn ông.
ĐM! Đây CMN là chuyện mà đàn ông làm được sao?
An Vũ Sương mở mắt.
Nếu như trước đó nàng còn nghi ngờ tên này có khả năng là một đại lão, vậy bây giờ nàng hoàn toàn tin chắc rồi!
Thần Vương cảnh thất giai! Tu vi này là thật, khí tức của một người có thể che dấu, nhưng khí thế thăng cấp đưa tới vậy là tuyệt đối không thể làm giả.
Hắn thật sự là Thần Vương cảnh thất giai…. Chuyện này??
“Này, ta phát hiện ngươi thật sự có chút vấn đề.”
m thanh của Diệp Thiên Dật đột nhiên truyền đến.
“Hả?”
“Ngươi nói ngươi, ngay cả mặt cũng không cho ta xem, càng đừng nói là nắm tay vv, nhưng lại sao ngươi cứ luôn nhân lúc ta không chú ý nhìn trộm ta thế? Ngươi nói người cái người này có phải là có vấn đề hay không? Đạo đức giả! Phụ nữ đều là sinh vật đạo đức giả! Hừ!”
An Vũ Sương: “…… .”
Miệng chó không thể nhổ ra ngà voi.
“Mấy giờ rồi?”
Thấy nàng không nói gì, Diệp Thiên Dật cũng chuyển đề tài nói chuyện.
“Hoàng hôn rồi.”
“Vậy thời gian cũng xấp xỉ rồi, là hôm nay sao?” Diệp Thiên Dật hỏi.
Lời nhân viên trước đó nói là ba ngày sau, đương nhiên đây chỉ là thời gian dự đoán, nhưng mà dự đoán có lẽ cũng sẽ không chênh lệch lắm.
“Có lẽ là tối nay rồi.”
An Vũ Sương đứng lên nhàn nhạt nói.
“Ồ.”
Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn ra bên ngoài.
“Ồ.”
Bây giờ bên ngoài là tình huống gì vậy.
Một mảng màu đỏ.
Ánh tà dương bình thường là sẽ cho ngươi một chút chói chang màu đỏ, nhưng ngươi chắc chắn từng nhìn thấy ánh tà dương cực kỳ đỏ, mà ánh tà dương bây giờ, toàn bộ không trung đều là màu đỏ rực, đỏ đến mức có chút đáng sợ!
Hơn nữa thời điểm này mà là ngày bình thường có lẽ đã gần tối rồi, nhưng bây giờ lại đỏ đến đáng sợ.
“Đây chính là sắp chuẩn bị đến đêm trăng máu rồi sao?”
Diệp Thiên Dật nhìn một màn này!
Thật sự có chút khủng bố, một màn này giống như ngày tận thế của thế giới.
“Có lẽ là tối nay rồi.”
An Vũ Sương nói một câu.
“Ừ, vậy chúng ta đến đó đi.”
“Được.”
Sau đó hai người rời khỏi đây.
“Trạng thái bây giờ của ngươi thế nào rồi?”
Diệp Thiên Dật hỏi một tiếng.
“Vẫn tốt.”
“Ta giúp ngươi xem thử đi.”
Diệp Thiên Dật nói.
“Không cần đâu.”
“Ngươi là bạn gái của ta, ta là bạn trai, giúp ngươi xem tình trạng vết thương không có vấn đề gì đi? Hơn nữa chuyện này lại không phải là vì ta, ta nói ngươi kiêng kỵ như thế làm gì hả.”
An Vũ Sương dừng lại một chút, sau đó gật đầu.
“Được.”
Nói hình như rất có lý.
“Đưa tay cho ta đi.”
An Vũ Sương do dự một chút, sau đó đưa tay cho Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật âm thầm nuốt một ngụm nước miếng.
Hí ___
Bàn tay nhỏ bé Diệp Thiên Dật mơ ước đã lâu.
Tay của nàng thật sự rất đẹp.
Sau đó Diệp Thiên Dật nâng tay của nàng.
An Vũ Sương theo bản năng cử động rút tay lại.
“Này, ngươi làm gì?”
“Bắt mạch.”
An Vũ Sương nhàn nhạt nói.
“Ta ít nhất phải nâng tay của ngươi mới bắt mạch, dù sao hai chúng ta đều đứng.”
Sau đó An Vũ Sương ngồi lên hòn đá bên cạnh, đặt tay của mình lên trên váy trên chân.
Diệp Thiên Dật: “….”
Aaaa!
Không chịu nổi rồi!
Đều đã là người yêu rồi, ngươi nói mặt cũng không cho xem, tay cũng không cho sờ.
Được thôi, người bạn gái này Diệp Thiên Dật đạt được có chút ép buộc, ừ…. Trong lòng Diệp Thiên Dật cũng hiểu rất rõ ràng.
Có thể An Vũ Sương là vì báo ân mới đồng ý, không đúng, không phải là có thể, là đúng chính xác là như vậy! Chính là bởi vì báo ân, trước đó nàng cũng nói rất rõ ràng rồi.
Sau đó Diệp Thiên Dật đặt tay lên cổ tay của nàng tra xét một chút.
“Ồ?”
“Sao rồi?”
An Vũ Sương nhíu mày nhìn thoáng qua Diệp Thiên Dật.
“Hình như trong cơ thể ngươi thiếu cái gì đó?”
“Hả?”
An Vũ Sương có chút nghi ngờ.
“Không phải là cơ thể, là mệnh cách, trong mệnh của ngươi thiếu mất cái gì….”
“Bắt mạch có thể bắt ra cái này?”
An Vũ Sương sững sờ một chút.
“Đây không phải là thứ Thôi Diễn Thiên Cơ mới có thể thôi diễn sao? Lẽ nào ngươi đang thôi diễn thiên cơ? Không phải chứ?”
“Đó là đương nhiên.”
“Thiếu cái gì?”
“Thiếu ta.”
An Vũ Sương: “…… .”
“Dở hơi.”
Diệp Thiên Dật: “…… ”
“Ngươi mắng ta làm gì.”
Diệp Thiên Dật bất đắc dĩ nói.
An Vũ Sương thật sự là không biết làm sao!
Nàng khẳng định trăm phần trăm, tên này nhất định là nhóc con hai mươi mấy tuổi, quả thật là ngây thơ đến chết.
Sau đó Diệp Thiên Dật buông tay, nói: “Được rồi được rồi, nhìn vào tình hình vết thương hiện nay còn tốt, không có vấn đề gì quá lớn, nhưng tối nay ngươi nhất định không được tham gia chiến đấu, nghe chưa?”
“Ừ.”
Mục đích An Vũ Sương vào đây cũng chỉ có một, đó là ngâm trong Thiên Địa Huyết Linh Trì, tuy nàng bị thương, nhưng cảm thấy không phải là vấn đề lớn, đã đến đây rồi, đúng lúc gặp được rồi, vậy thì không thể bỏ qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận