Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1219: Ý gì đây?

Những người đó ai cũng có vẻ như rất bối rối, có người còn làm bộ làm tịch ở đó tiếp xúc với người khác!
Thật sự thì, cách thức kiểm tra này không cần phải làm bộ làm tịch ở đó giả vờ như vậy, dù gì thì đây cũng không phải thứ gì mang tính tuyệt đối, dù điều ngươi mập mờ nói là đúng, nhưng ai lại biết được chứ? Cái Dự Trắc Thần Thạch gì đó, nếu thứ đồ chơi này có tác dụng, vậy mới là lạ!
Thứ mà Dư lão nói quả là rất thật, thật ra nó cũng chẳng có gì, xem thử thiên phú của một người, thành tựu, thật ra cũng có thể suy đoán sơ được thành tựu của hắn trong tương lai rồi. Chỉ cần hắn không chết, chỉ cần hắn duy trì được giai đoạn hiện tại, vì vậy đại thể là được rồi! Vậy nên, thần thạch này cũng chẳng có gì lợi hại cả.
Hơn nữa, những người làm bộ làm tịch đó cũng chẳng có ý nghĩa, ở nơi này không có đến mấy người lợi hại sao? Còn phải chọn? Chọn trong số bọn họ không phải là được rồi sao?
Quan trọng nhất là, cũng đã nói rồi Minh chủ này trong lòng bọn họ đã định sẵn rồi, đến lúc đó chọn một người trong số những người được chọn ra, vậy ngươi có làm gì đi nữa, nếu không đúng ý bọn họ, ngươi khẳng định cũng không được chọn rồi!
“Diệp huynh, ngươi nghĩ sao?”
Lăng Thiên đi đến cười hỏi một câu.
Dù biết Diệp Thiên Dật chẳng có gì chống lưng, nhưng Lăng Thiên thật sự vẫn muốn kết giao với hắn.
“Cái này chọn bừa là được rồi, lẽ nào ngươi không biết nội tình bên trong?”
Diệp Thiên Dật nói.
“Ha ha ha, cũng có lí ha.”
Lăng Thiên cười, rồi nói: “Ta đang nghĩ, lỡ như ta cũng được chọn thì sao?”
“Vậy thì ngươi giỏi.” Diệp Thiên Dật cười.
“Ha ha ha.”
Thời gian từ từ trôi đi.
“Được rồi các vị, bây giờ thời gian cũng đã đến rồi, mời nói ra sự lựa chọn của các ngươi.”
Dư lão nhìn mọi người một lượt nói.
Sau đó Lạc Cơ chắp tay, nói: “Vậy ta nói trước vậy. Thật ra mười phút này ta suy nghĩ về một việc, có vài người rất khó chọn lựa, cuối cùng ta vẫn nghĩ rằng, thành tựu trong tương lai của Dao Tịch cô nương Dược Thần Sơn có lẽ là cao nhất, dù là Lạc Trần con trai ta cũng không bằng.”
Dư lão bọn họ gật đầu.
“Trong lòng bọn ta đã có dự tính.”
Dao Tịch khẽ nhún người: “Cảm ơn tiền bối.”
“Ta cũng chỉ là nói sát với thực tế mà thôi.”
“Ta nghĩ thành tựu trong tương lai của Dược Trần của Dược Thần Sơn có lẽ sẽ cao hơn.”
Một vị cường giả khác nói.
“Cảm ơn tiền bối!”
Dược Trần chắp tay.
Sau đó từng người nối tiếp từng người, về cơ bản người mà bọn họ chọn đều là Dược Trần và Dao Tịch, dù sao thì thiên bẩm hai người này quả thật đã phô ra ở đây, tuổi không quá ba mươi ở hiện trường, bọn họ nhất định ở trình độ cao nhất, ngươi không tìm được người thứ ba có thể hơn bọn họ, phải biết rằng, hai người bọn họ, Dao Tịch lên được Thiên Bảng, Dược Trần đứng top mười Địa Bảng, đây là một vị trí xứng đáng, hơn nữa con người hắn…
Lạc Trần cũng ở Địa Bảng, nhưng xếp hạng không cao như vậy, Diệc Thiên Thu, Tiêu Nam Sơn thì còn kém xa hơn, không có người thứ ba có thể sánh với bọn họ.
“Cho đến bây giờ, mọi người chỉ nói đến Dược Trần và Dao Tịch hai vị, nếu như đều là hai vị này, vậy các vị đều không cần nói nữa, bởi vì theo bọn ta đánh giá, hai vị này là được rồi, vậy nên không có người khác rồi phải không?”
Dư Lão nói một câu.
Có người ngờ vực rồi.
“Câu này cố ý bảo còn có người hơn cả hai vị này? Hay là nói, không cần lãng phí thời gian nữa? Có lẽ là cái sau rồi.”
Suốt quá trình, Thường Hi và Diệp Thiên Dật đều giao tiếp bằng ánh mắt.
Diệp Thiên Dật chắc chắn rồi, đây nhất định là Thường Hi.
“Ta lại cảm thấy còn có một người khác nữa.”
Lúc này, cha của Dao Tịch đứng lên.
“Ồ! Các hạ tông chủ Dược Thần Sơn, xin hỏi người ngươi chọn là?”
Dao Hải cười, nói: “Ta lại cảm thấy thành tựu trong tương lai của Diệp tông chủ cũng sẽ không thấp.”
“Ừm.”
Diệp Thiên Dật sờ sờ sống mũi.
Một lời nói của Dao Hải làm mọi người sững sờ một hồi.
“Phải không? Xem ra Diệp tông chủ cũng là một kì nhân, lại có thể lọt vào mắt xanh của Dao tông chủ.”
Dư Lão nhún mày.
“Chỉ là ta rất hiếu kì, Dao tông chủ, con gái ngươi lại rất nổi danh ở Thiên Bảng, sao ngươi lại cảm thấy thành tựu trong tương lai của Diệp tông chủ sẽ cao hơn chứ?”
Bây giờ những người này đều gọi Diệp Thiên Dật là Diệp tông chủ, dù là những đại lão cũng xưng hô Diệp Thiên Dật như vậy, sợ Diệp Thiên Dật này lại mắng cho bọn họ một vố.
“Ha ha ha, cảm giác mà thôi, cảm thấy tuy Diệp tông chủ tuổi không lớn, nhưng lại không kém con gái ta.”
Dao Hải cười nói.
“Có chút thú vị.”
Dư lão cười một tiếng.
Mắt Thường Hi lóe sáng lên.
Ý gì đây? Diệp Thiên Dật này đã khiến chủ Dược Thần Sơn xem trọng rồi? Vậy hắn phải rất nổi tiếng rồi? Cũng không phải đâu, chưa nghe qua tên tuổi hắn bao giờ, nhưng cũng rất bình thường, nhưng phàm là người hiểu Diệp Thiên Dật một chút, có lẽ đều sẽ chọn Diệp Thiên Dật.
“Cảm ơn hậu ái của Dao tông chủ, vậy ta cũng nói qua cách nhìn của ta vậy, thật trùng hợp, cách nhìn của ta giống với của Dao tông chủ.”
Nghe thấy lời này của Diệp Thiên Dật, mọi người suy nghĩ một lát, cách nhìn của Dao tông chủ là… hắn cảm thấy thành tựu trong tương lai của Diệp Thiên Dật còn cao hơn! Vậy điều mà Diệp Thiên Dật nói là… cách nhìn của hắn giống như vậy là…
Vãi chưởng!
Không biết xấu hỗ.
Sau đó Diệp Thiên Dật cười nói: “Ta cũng cảm thấy thành tựu trong tương lai của ta sẽ càng cao hơn.”
Mọi người: “…..”
Thường Hi lắc đầu ngán ngẫm.
Người này… quả nhiên vẫn là tính cách ấy, hầy.
Lời của Diệp Thiên Dật khiến mọi người ngẩn ra một lúc.
“Ha ha ha.”
Có người nhịn không được cười lên thành tiếng.
“Ta bảo này Diệp tông chủ, ngươi đúng là không biết khiêm nhường chút nào!”
Không sai, người nói lời ấy là Tiêu Nam Sơn!
Chịu không nỗi rồi, thật sự chịu không nỗi rồi!
Tiêu Dịch, Tần Hạo nhìn thấy có người bất mãn với Diệp Thiên Dật, thì bọn họ thấy thoải mái.
“Ồ, sao cần phải khiêm nhường? Đây là sự thật, ta cảm thấy điều ta nói ra là lời nói thật, sao à? Có gì không được nói sao?”
Diệp Thiên Dật nhếch môi.
“Ha ha ha.”
Sau đó Tiêu Nam Sơn lại cười nói: “Được được được, chỉ cần Diệp tông chủ đừng mang chuyện này ra làm trò cười ở đây được không? Ngươi khó xử, bọn ta cũng khó xử, hắn vốn không vui.”
“Ồ, vậy sao ngươi không nói khi Dao tông chủ đang nói vậy? Còn nữa, Dao tông chủ cũng cảm thấy thành tựu trong tương lai của ta sẽ càng cao, ngươi nói như vậy, là đang bác bỏ Dao tông chủ sao? Ngươi đang cảm thấy ta nói đùa, cảm thấy ta làm màu, vậy ý ngươi là, Dao tông chủ cũng như vậy rồi?”
Diệp Thiên Dật nhếch môi.
“Hử.”
Cả người Tiêu Nam Sơn đó đơ ra.
Ôi vãi! Hắn lại quên mất gốc gác chuyện này!
“Ta không có ý đó!”
“Vậy thì có ý gì? Không dám nói trước mặt Dao tông chủ, nói trước mặt ta, sao hả? Thượng đội hạ đạp à? Cảm thấy bổn tông chủ vừa mới thành lập một tông môn nhỏ thì dễ bắt nạt sao? Ý gì đây?”
Diệp Thiên Dật cười nhạo một tiếng.
“Ngươi! Hừ! Không nói nhiều lời, Dao Tịch cô nương và Dược Trần huynh thành tựu của bọn họ trong lòng mỗi người đều biết, ngươi không phải nhân lúc tiền bối khen ngươi mà được đà lấn tới chứ? Vậy ngươi thể hiện ra cho các vị thấy, dựa vào đâu mà ngươi nghĩ thành tựu trong tương lai của bản thân thậm chí còn cao hơn cả Dao cô nương ở Thiên Bảng chứ? Xin hỏi, ngươi là nhân vật có tên tuổi trên Thiên Bảng sao? Hừ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận