Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 468: Ngươi càng muốn troll, đêm đến khóc càng thảm... (1)

Nàng thật sự không trách ai cả, chỉ có trách bản thân mình thôi!
Nhưng lúc này nàng mới phát hiện ra người này hóa ra lại là Diệp Thiên Dật!
Nàng rất ngưỡng mộ Diệp Thiên Dật! Đúng vât, đó không phải là sự ngưỡng mộ thông thường, mà là một sự tôn thờ! Nàng chưa bao giờ biết đến một người, một tài năng trẻ lại có thể nghịch thiên đến mức đó, thậm chí dựa vào chính bản thân mình thay đổi số phận cho cả Đế quốc Cửu Châu.
Bây giờ nàng biết rồi, Diệp Thiên Dật này hóa ra có năm thuộc tính. Thành thật mà nói, nàng càng thấy ngưỡng mộ hơn!
Hơn nữa Diệp Thiên Dật cũng quá đẹp trai, sẽ khiến bất cứ cô gái nào cũng phải mê mẩn!
Thực ra, khi nghe đến Diệp Thiên Dật, nàng đã cảm thấy, nếu nàng không phải lâm vào tình cảnh bất lực, người đàn ông này có thể là... sự lựa chọn cho một người chồng tốt nhất! Không có gì đáng tiếc……
Nhưng không ngờ Diệp Thiên Dật lại có thể dễ dàng trở thành Tứ hoàng tử, đoán thử xem hắn đến đây để làm gì! Điều này thật quá điên rồ!
Đối với những gì đã xảy ra đêm qua, nói thế nào nhỉ? Không có gì đáng trách, chỉ là do bản thân gieo gió gặt bão thôi!
Ngay cả khi trời đất có đảo lộn thì cũng chính là Diệp Thiên Dật!
Bất kể nàng đang theo dõi Diệp Thiên Dật hay gì đi nữa, ít nhất nàng biết rằng, nàng tốt hơn nhiều so với người trong gia đình hoàng thất này!
Diệp Thiên Dật nhướng mày.
"Không trách ta?"
"Không có gì đáng trách, thậm chí cảm ơn ngươi vì đã tha mạng cho ta."
"Thật sao?"
Diệp Thiên Dật nhéo má nàng.
"Vậy ngươi có ngoan ngoãn nghe lời không?"
Chu Tử Tuyết nhìn Diệp Thiên Dật với đôi mắt xinh đẹp, và nói: "Thuật dịch dung của anh Diệp xuất sắc đến mức không thể dùng cách thông thường để phá hủy nó, hơn nữa hôm nay ngươi đã là hoàng đế. Một mệnh lệnh đã có thể quyết định số mạng của một cô gái bé nhỏ như ta, hơn nữa còn có viên dược độc đó, chỉ cần một ý nghĩ là có thể quyết định được sinh tử của một người. Anh Diệp nghĩ một người bé nhỏ như ta không dám nghe lời sao? "
"Ngoan ngoãn là được rồi."
Diệp Thiên Dật ngồi bên cạnh nàng và nói: "Tự cởi ra đi."
Chu Tử Tuyết: "……"
Nàng nghiến răng nghiến lợi, sau đó bất lực vươn tay ra và nhắm mắt lại.
"Ngươi có biết ngươi cần làm gì không?"
Sau đó nàng nhắm mắt và cúi đầu.
Sau đó Diệp Thiên Dật nhìn nàng cười: "Vậy thì cô công chúa nhỏ này, ngươi có thể giúp ta chăm sóc cho nàng tốt một chút được không? Ta không muốn nàng phá hỏng kế hoạch của ta."
Chu Tử Tuyết ngước nhìn Diệp Thiên Dật.
"Ờm… nàng ghét cái hoàng thất của Đế quốc Lôi Lăng còn hơn ngươi nữa đấy."
"Ồ? Còn có chuyện này ư? Hình như tối hôm qua nàng đã nhờ ta lấy lại danh phận cho mẹ nàng."
Diệp Thiên Dật xoa cằm.
Lúc này, hàng lông mi dài của Lôi Vũ m khẽ run lên, nàng mở to đôi mắt , đập vào mắt chính là một màn khó coi!
"Đồ khốn kiếp! Đồ cầm thú! Ta giết ngươi!"
Lôi Vũ m nổi giận đùng đùng , đứng phắt dậy, nhất thời nhíu mày.
Đau quá!
Bịch——
Nàng ngã xuống, cùng lúc đó Diệp Thiên Dật nhìn sang, nàng cũng nhìn Diệp Thiên Dật.
Nàng chết lặng.
Ai đây?
Chờ đã, hơi quen!
Có thể những người linh tinh của các môn phái khác hoặc bách tính không biết Diệp Thiên Dật, nhưng hoàng thất của Lôi Lăng đế quốc, Lôi Vũ m đương nhiên biết!
"Diệp Thiên Dật!"
“Ồ, biết ta à.” Diệp Thiên Dật khẽ nhếch khóe miệng, sau đó cau mày, cúi xuống và nói: “Ta đã cho ngươi ngẩng đầu lên chưa?”
Nói thế nào nhể? Hai người phụ nữ này nhất định phải dạy dỗ một chút mới được!
Đương nhiên không thể cứ thế dạy dỗ, ít nhất hiện tại phải hung dữ một chút, nếu không bọn họ sẽ không nghe lời, nhất là bé cô nóng tính này.
Chu Tử Tuyết tiếp tục ở đó run rẩy...
Lôi Vũ m cắn chặt hàm răng của mình, nhìn thấy cảnh này, khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng!
"Ta biết ngay mà! Ta biết ngay mà! Thì ra ngươi chính là Diệp Thiên Dật!"
Diệp Thiên Dật nhìn nàng rồi nói: "Ngươi đã uống thuốc độc rồi!"
"Ngươi nói xạo!"
Sau đó nàng cố gắng tập trung sức lực một lần nữa, nhưng đột nhiên toàn thân nàng đau đớn.
"Chỉ cần một ý niệm của ta là ngươi sẽ phải chết."
Khóe miệng Diệp Thiên Dật giật giật.
"Ngươi!!"
Ngay khi nhìn thấy Diệp Thiên Dật nàng đã biết được chuyện này là gì, biết ý định của hắn!
Đế quốc Lôi Lăng, sắp mất rồi!
Nhưng Đế quốc Lôi Lăng có hay không nàng cũng không để ý, sự trong trắng của nàng... nàng...
“Chỉ cần ngươi ngoan ngoãn, thứ nhất ngươi sẽ không chết, thứ hai, liên quan đến chuyện của mẹ ngươi, hôm nay ta sẽ giúp mẹ ngươi đòi lại danh phận!” Diệp Thiên Dật nói!
Lôi Vũ n thu lại khí tức.
"Thật... thật sao?"
“Xem thái độ của ngươi ra sao.” Diệp Thiên Dật nở nụ cười xấu xa, sau đó cúi đầu xuống, ánh mắt rất rõ ràng.
Lôi Vũ m nghiến chặt răng.
"Nếu ngươi nói dối ta, ta sẽ cố hết sức khiến cho ngươi thất bại thảm hại!"
"Ta mà thèm nói dối ngươi à? Ngoan một chút, nghe lời một tí, đừng quấy rầy kế hoạch của ta, thì ngươi sẽ không sao!"
Lôi Vũ m nắm chặt bàn tay lại rồi thả lỏng, chậm rãi lướt qua.
Lạch cạch--
Diệp Thiên Dật châm một điếu thuốc và nằm đó.
Haizz……
Ta thực sự không muốn sự việc phát triển như thế này...
Thật khó chịu, thực sự rất là "khó chịu".
……
Hai cô gái cùng nhau đi tắm, Diệp Thiên Dật đứng ở trước cửa sổ nhìn ra bên ngoài, suy nghĩ xem kế tiếp phải làm thế nào để chiếm được toàn bộ Đế quốc Lôi Lăng!
Nếu như tên Quốc sư làm tốt nhiệm vụ, giờ đây có thể quyết định sống chết của những cường giả Thiên Đạo cảnh đó chỉ bằng một ý nghĩ! Cũng không cần phải lo lắng về đám cường giả này nữa, nhưng chắc chắn không phải tất cả các cường giả đều ăn đan dược đó, nhất là Thiên Đạo cảnh, hẳn là có rất nhiều Thiên Đạo cảnh sẽ không chịu phục tùng! Cũng có nhiều Thiên Đạo cảnh không phải là người của hoàng thất, bọn họ có lẽ không chịu, hơn nữa bọn họ còn có bốn mươi triệu quân...
Hệ thống này còn hơn năm ngày nữa!
Năm ngày... hắn phải làm gì đây?
"Công chúa điện hạ…… "
Chu Tử Tuyết nhìn Lôi Vũ m.
"Đau quá."
Lôi Vũ m nhìn những vết đánh trên mông mình ở trong gương!
Bạn cần đăng nhập để bình luận