Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 794: Thần vật cấp Thánh đạo của Diệp gia

"Ha ha ha, thì ra là thế, chính là trong đại điện ở đằng kia, thuận tiện cũng đi qua đó ăn sáng đi!"
Diệp Phong cười cười nói.
"Cùng đi chứ?"
"Ta đã ăn xong rồi, không đi nữa! Ta còn có việc, đi trước."
Sau đó Diệp Phong đi luôn.
"Cậu chủ, nhìn dáng đi của Hạ Ngữ Hàn đường cũng không có chút vấn đề nào, xem ra tối hôm qua bọn họ xác thực không làm gì cả, bây giờ làm ra vẻ ân ái như vậy, chỉ sợ cũng chỉ là làm màu cho người ngoài nhìn mà thôi."
Tùy tùng của Diệp Phong nói.
Diệp Phong quay đầu nhìn thoáng qua gật gật đầu.
"Đúng vậy!"
Hắn cũng nghĩ vậy!
Nhưng vừa đúng lúc này, bước chân Hạ Ngữ Hàn bỗng nhiên lảo đảo, suýt chút nữa đã ngã sấp xuống, Diệp Thiên Dật vội vàng đỡ lấy nàng.
"Vợ, ngươi sao thế? Không sao chứ?"
Diệp Thiên Dật "quan tâm" đỡ lấy nàng hỏi.
"Không có... Không có gì."
Mặt Hạ Ngữ Hàn đỏ lên khẽ lắc đầu.
"Tối hôm qua chúng ta vừa mới…, mà lại ta còn mạnh như vậy, đã bảo ngươi đừng gắng gượng làm như không có chuyện gì rồi, hành lễ buổi sáng này ngươi cũng hẳn là không cần tới, ngươi lại còn cố gắng gượng, haizzzz."
Diệp Thiên Dật lắc đầu.
"Không có gì, đi thôi!"
Sau đó bọn họ đi tiếp.
Diệp Phong: ???
Định mệnh?
Tối hôm qua bọn họ vậy mà đã làm chuyện kia rồi?
Đệch!
Vì sao! Vì sao mới ngày đầu tiên mà Hạ Ngữ Hàn đã cùng Diệp Thiên Dật động phòng?
Hắn không cam tâm! Người cùng nàng động phòng chỉ có thể là hắn! Là hắn!!!
Mà, Hạ Ngữ Hàn là đang gắng gượng cố tình làm như đi lại không có vấn đề gì sao? Đây cũng rất phù hợp với tình cách của nàng...
Cạch cạch cạch——
Diệp Phong gắt gao nắm chặt nắm đấm!
Bộp ——
Sau đó hắn đánh một phát vào tên tùy tùng kia khiến hắn bị đánh bay ra ngoài!
"Diệp Thiên Dật!! Ngươi cũng không sống được mấy ngày nữa đâu!"
Diệp Phong gắt gao cắn răng nhìn bọn họ chằm chằm.
Mà một bên khác, Hạ Ngữ Hàn rất lạnh nhạt lườm Diệp Thiên Dật một cái!
Xác thực tối hôm qua hai người đã làm chuyện kia, nhưng nàng có Phép tạo hóa, xác thực năng lực trong chuyện ấy của Diệp Thiên Dật cũng rất mạnh, nhưng mà sau khi phóng thích Phép tạo hóa để phục hồi thì nàng cũng đã không sao.
Mà vừa nãy... Diệp Thiên Dật lại truyền âm cho Hạ Ngữ Hàn bảo nàng diễn kịch với hắn!
Sao mà Diệp Thiên Dật lại không biết sáng sớm Diệp Phong chờ ở đó làm cái gì! Đương nhiên là không thể để cho hắn dễ chịu được rồi! Diễn một vở kịch, chứng minh tối hôm qua Hạ Ngữ Hàn và hắn đã làm chuyện kia rồi, để hắn khó chịu, đây không phải rất kích thích sao?
"Hài lòng chưa?"
Hạ Ngữ Hàn rất bất đắc dĩ, sao mà có đôi khi cảm thấy Diệp Thiên Dật rất lợi hại, rất có cảm giác an toàn, nhưng có đôi khi... lại ấu trĩ giống hệt như một đứa trẻ...
Nàng dù sao trong lòng là tương đối thành thục.
"Không hài lòng bằng tối hôm qua."
Diệp Thiên Dật cười cười nhìn Hạ Ngữ Hàn.
Hạ Ngữ Hàn lạnh nhạt đứng ở đó, cũng không vì mấy lời nói của Diệp Thiên Dật cảm xúc động gì nhiều, dù sao nàng cũng là người tương đối lạnh lùng.
"Ngươi cố tình ở lại Diệp gia là để tìm thần vật cấp Thánh đạo thật sao?" Hạ Ngữ Hàn hỏi.
"Sao ngươi biết?"
Diệp Thiên Dật giật mình hỏi.
"Đoán, ngươi cố tình ở lại Diệp gia, mà theo ta thấy, thứ duy nhất của Diệp gia đủ khả năng hấp dẫn ngươi cũng chỉ có cái kia."
Diệp Thiên Dật gật gật đầu: "Đúng vậy, bây giờ ta đi dò thám một chút, cũng không biết là có thật hay không, ta nghe nói cũng đều là nghe đồn thôi."
Móa! Phụ nữ quá thông minh hắn có chút sợ hãi.
"Có, là cha ngươi lưu lại." Hạ Ngữ Hàn nói.
Diệp Thiên Dật nhìn nàng; "Thật á?"
"Ừm, cha ta và cha ngươi là anh em tốt, hắn nói cho ta biết, chỉ là lúc cha ngươi rời đi không mang đi, cho nên một mực ở tại Diệp gia, nhưng ta cũng không xác định đã hai mươi năm trôi qua, thần vật cấp Thánh đạo đến cùng có bị người nào luyện hóa rồi không."
Diệp Thiên Dật và Hạ Ngữ Hàn trò chuyện một chút đã đi tới cửa đại điện, sau đó hai người đi thẳng vào!
Bên trong đại điện, Diệp Ngạo Vân, Diệp Chiến, Diệp Vân và hơn mười người của Diệp gia nam có nữ có đang ngồi đó, đang ăn sáng thuận tiện thương thảo một ít chuyện!
"Diệp Thiên Dật!"
Diệp Vân thấy Diệp Thiên Dật, đứng dậy lên tiếng chào! Diệp Thiên Dật dẫn Hạ Ngữ Hàn đi vào!
Diệp Chiến nhìn thấy Diệp Thiên Dật, là thật sự vui vẻ, hắn là vui vẻ phát ra từ nội tâm, hắn cũng là người chân chính tôn trọng Diệp Quân Tà, nhưng Diệp Ngạo Vân lại khác! Biết làm sao đưuọc, con người mà, nhân phẩm mỗi người mỗi khác!
Nhưng Diệp Ngạo Vân cũng bày ra vẻ mặt tươi vười hiền lành từ ái.
"Khụ khụ!" Diệp Vân nhìn về phía Hạ Ngữ Hàn, lúng túng nói: "À ờm... Em dâu?"
Hạ Ngữ Hàn khẽ gật đầu.
Diệp Vân cũng có chút xấu hổ, trước đó mình còn theo đuổi nàng, sau đó chớp mắt một cái... Thành em dâu mình rồi.
Nhưng mà cũng không có gì, bởi vì hắn cũng không giống Diệp Phong, hắn cũng không phải không cưới được Hạ Ngữ Hàn thì không chịu.
Diệp Chiến đứng lên, nói: "Tiểu Dật, nhanh ngồi nhanh ngồi!"
"Cảm ơn!"
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
"Sau này không cần câu nệ như thế, gọi ta chú ba là được rồi, đây là thím ba của ngươi."
Diệp Chiến nói.
"Chú, thím ba!"
Hạ Ngữ Hàn cũng rất nghe lời gọi hai tiếng.
"Ha ha ha, tốt lắm!" Diệp Chiến gật đầu cười.
"Nhanh ăn sáng đi! Hôm qua ngươi vừa tới, chúng ta cũng không kịp tổ chức tiệc hoan nghênh gì cho ngươi, cũng chưa kịp hàn huyên trò chuyện, ngươi liền trực tiếp bắt đầu hôn lễ rồi, mấy ngày nay chúng ta phải trò chuyện với nhau thật nhiều nha." Diệp Chiến rất nhiệt tình.
Hắn là người thông minh, hắn còn thông minh hơn cả Diệp Ngạo Vân ấy chứ!
Từ lúc biết Diệp Thiên Dật chính là Diệp Nhai, hắn đã tỏ rõ thái độ là sẽ không đối nghịch với Diệp Thiên Dật, nhất là tối hôm qua, hắn vậy mà khiến mắt của Đạo Trời phải nhìn trộm, chuyện này quá đáng sợ! Người này, hắn coi như gây thù hằn rất nhiều, có thể sẽ chết, nhưng nhất định cũng không thể làm địch nhân của hắn!
Cũng may con của hắn là Diệp Vân cũng có quan hệ khá tốt với Diệp Thiên Dật, cho nên hắn còn cố tình dặn dò Diệp Vân, phải tạo mối quan hệ tốt với Diệp Thiên Dật!
Hắn không giống Diệp Ngạo Vân, hắn không có những dã tâm như Diệp Ngạo Vân, ngược lại hắn càng trọng tình nghĩa hơn.
"Không cần tiệc tùng gì đâu." Diệp Thiên Dật vừa cười vừa nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận