Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 231: Nữ hoàng là cái gì

Diệp Thiên Dật nghe đến những lời mà Liễu Khuynh Ngữ nói, đôi mắt lập tức sáng lên.
Woaa! Ngay lúc bản thân mình đang cực nhọc tìm cơ hội để tiếp cận được Nữ hoàng, nó lại đến rồi!!!
“Vậy thì……. Cô Liễu, Nữ hoàng có tham gia không?”
Liễu Khuynh Ngữ gật gật đầu: “Trong Đế cung, đương nhiên Nữ hoàng bệ hạ sẽ đích thân tham gia. Ngoài các gia tộc lớn, hàng trăm bá quan văn võ cũng sẽ tham gia. Nữ hoàng bệ hạ trước giờ chưa từng tổ chức yến tiệc quy tụ tất cả các gia tộc ở thành Cửu Châu Thiên như thế này. Mặc dù bề ngoài bữa tiệc được tổ chức như một bữa tiệc giao lưu giữa các gia tộc lớn, nhưng ta đoán nó có thể liên quan đến các Đế quốc. "
Những thứ đó, Diệp Thiên Dật không quan tâm. Hắn chỉ quan tâm xem Nữ hoàng thế nào.
“Chỉ là……. Nữ hoàng biết ta sao? Vì sao phải mời ta đến tham dự ?”
Diệp Thiên Dật tỏ vẻ nghi ngờ hỏi.
Liễu Khuynh Ngữ nói: “Nữ hoàng bệ hạ cũng rất quan tâm đến thơ, ca, văn xuôi. Bệ hạ nghe nói Diệp Thiên Dật ở thành Thánh Thiên Thủy có tài văn thơ vì thế nên muốn mời ngươi tới tham dự.”
Diệp Thiên Dật lộ ra biểu cảm ngờ vực.
Theo những gì Liễu Khuynh Ngữ nói, vị Nữ hoàng này tổ chức bữa tiệc thực ra còn có ý nghĩa khác, có thể bởi vì chuyện gì đó của đế quốc, vậy thì việc mời hắn đến tham dự có thể chỉ là bề nổi, khiến cho người khác nghĩ rằng đây chỉ là buổi tiệc dạng xã giao bình thường.
Nhưng có điều, chuyện này không thể che giấu nhiều gia tộc đến như vậy, Diệp Thiên Dật cũng không biết đây rốt cuộc là chuyện gì?
Liễu Khuynh Ngữ nhìn Diệp Thiên Dật đang chìm vào trầm tư, liền hỏi: “Nguyên nhân chính là do lần trước gặp Nữ hoàng, nên ta có nói một chút về chuyện của anh Diệp, cũng lấy hai bài thơ đó ra cho nàng xem. Nữ hoàng xem xong thì rất khen ngợi ngươi. Vốn dĩ buổi tiệc có nhiều người như thế, lại mời thêm một người cũng không có gì, vả lại anh Diệp còn có thể giúp tạo bầu không khí vui vẻ cho buổi tiệc. Vì thế, nên ta nghĩ đến việc mời anh Diệp tham gia.”
Diệp Thiên Dật gật gật đầu.
“Ái chà, ngay cả Nữ hoàng cũng đánh giá cao ngươi, phát tài rồi nha.”
Thi Gia Nhất cắn miếng đồ ăn, nhìn Diệp Thiên Dật cười nói.
“Giời, cái này đã là gì đâu? Lúc trước, Phong Tuyết Vương cũng không phải muốn mời ta vào triều làm đó sao? Ta còn cự tuyệt nữa là. Nữ hoàng thôi đã là gì?”
Diệp Thiên Dật nhún nhún vai.
“Nghe đồn, Nữ hoàng Cửu Thiên ở thời đại của nàng chính là đệ nhất mỹ nhân của đại lục, đương nhiên là không bao gồm các cô gái trong tông môn. Dù thế, cũng đủ để nói lên vẻ đẹp mỹ miều của Nữ hoàng. Phong Tuyết Vương là Phong Tuyết Vương, Nữ hoàng Cửu Thiên là Nữ hoàng Cửu Thiên. Mặc dù địa vị tương đồng nhau, nhưng giới tính khác biệt. Đồ lưu manh nhà ngươi cũng khó nói à nha.”
Thi Gia Nhất cười mỉm.
Dù sao thì bọn họ cũng quá rõ Diệp Thiên Dật, con người này chính là một tên lưu manh, nhìn thấy gái xinh là nhào tới.
Diệp Thiên Dật tỏ vẻ hắn rất tủi thân, oan ức. Nói đúng ra là hắn với vị Nữ hoàng đó làm sao mà có quan hệ gì chứ? Hắn đến thành Cửu Châu Thiên cũng chưa từng nghĩ đến việc sẽ quen biết với Nữ hoàng. Nhưng mà cái hệ thống chết bầm này lại cứ ép hắn, hắn còn có thể làm gì nữa?
Hắn thực sự là bị ép buộc mà.
Bạch Hàn Tuyết và Họa Thủy gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Nếu như trước kia, Bạch Hàn Tuyết với tư cách là bạn gái của Diệp Thiên Dật sẽ có chút bảo vệ hắn, nhưng sáng nay……
Liễu Thiển Thiển nhìn Diệp Thiên Dật, thấy hắn rất là tài giỏi.
Diệp Thiên Dật nhún vai thể hiện sự bất lực.
“Vậy thì bọn họ có thể đi không?” Diệp Thiên Dật hỏi.
Liễu Khuynh Ngữ lắc lắc đầu: “Không được. Bởi vì đây là yến tiệc do Nữ hoàng tổ chức, nên chỉ có những người được nàng mời mới có thể đến tham gia. Một gia tộc chỉ có hai người được đi. Thường thường sẽ là chủ gia và phu nhân đến tham dự, thỉnh thoảng thì chủ gia sẽ mang theo con cái đến. Vì thế anh Diệp có thể mang theo một người.”
Diệp Thiên Dật: “.......”
Dĩ nhiên là Diệp Thiên Dật sẽ đi, đây có thể là cơ hội duy nhất mà hắn có thể gặp được Nữ hoàng. Nhưng mà phải mang theo ai đây?
Bây giờ, hắn thật sự rất bực bội. Bạch Hàn Tuyết? Còn có Mộ Thiên Tuyết nữa? Nhưng Bạch Hàn Tuyết là bạn gái của hắn mà…….
AAA!! Khó xử chết được.
Dưới hoàn cảnh bình thường, nếu như gặp phải loại chuyện như thế này, hắn nhất định không thèm đi, có mời cũng không đi, nhưng lần này hắn phải đi, hay là khỏi đem theo ai hết? Vậy cũng không được, bọn họ sẽ nghĩ, tại sao rõ ràng có thể dẫn một người theo nhưng hắn lại không dắt theo ai?
“Tiểu Anh Vũ thêm bát nữa.”
Sau đó, Tiểu Anh Vũ vui vẻ đưa chén của mình cho Bạch Hàn Tuyết.
Ôi trời!!! Sao nàng ăn nhiều dữ vậy.
Lúc bọn họ đang nói chuyện, nàng cứ ăn không ngừng, hoàn toàn không để ý tới bọn họ đang nói cái gì, mắt điếc tai ngơ.
Đột nhiên ánh mắt Diệp Thiên Dật sáng lên!
Đúng rồi! Còn có Tiểu Anh Vũ nè!! Mình mang theo nàng chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ?
“Hay là ta dẫn theo Tiểu Anh Vũ.” Diệp Thiên Dật ho khan một tiếng, trong ánh mắt chờ mong của Bạch Hàn Tuyết.
Mộ Thiên Tuyết sao cũng được, nàng không nghĩ nhiều đến như vậy. Muốn làm gì cũng được.
Còn Thi Gia Nhất và Họa Thủy cũng khá hiểu rõ, cái tên cặn bã này không thể nào chọn bọn họ được.
Bọn họ mặc dù không nghĩ đến Diệp Thiên Dật sẽ mang theo Tiểu Anh Vũ, nhưng mà chuyện này cũng tốt.
Tiểu Anh Vũ chớp chớp đôi mắt to tròn liếc nhìn Diệp Thiên Dật, sau đó cúi đầu vui vẻ ăn món ngon.
Sau đó, Diệp Thiên Dật mới giải thích: “Các ngươi nghĩ xem, các ngươi xinh đẹp như thế này, còn ta thì vừa tới Đế quốc Cửu Châu. Tuy rằng buổi yến tiệc này một gia tộc có thể đi được hai người, nhưng mà nhất định sẽ có mấy tên đàn ông bùng nổ hormone, ta mang theo các ngươi thể nào cũng bị bọn họ nhìn chăm chăm vào. Ta trở thành mục tiêu công kích, đến lúc đó lỡ dính vào gia tộc nào thì rắc rối to.”
Diệp Thiên Dật nhất định không ngại gây chuyện, nhưng những điều này làm cho bọn họ cảm thấy mấy lời này cũng có lý, nói không chừng nghe xong còn rất vui vẻ.
Bạch Hàn Tuyết gật đầu: “Ừm, bọn ta có đi hay không đều được, nhưng ngươi đi nhớ đừng có gây chuyện là được.”
“Hừm, các ngươi không phát hiện ra rằng ta gây chuyện đều liên quan đến các ngươi sao? Các ngươi không đi, ta khẳng định sẽ không gây chuyện gì đâu.”
Thi Gia Nhất vươn vai, rồi nói: “Vậy bọn ta dọn dẹp đồ đạc rồi đi dạo phố đây, đến đây lâu rồi còn chưa đàng hoàng đi chơi được lần nào.”
“Được rồi.”
……
Bạn cần đăng nhập để bình luận