Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 1251: Con nít mới chọn, còn ta muốn tất cả.

Diệp Thiên Dật cười khẩy, mang theo người tiến vào bên trong nơi chỉ còn là một đống phế tích - Thiên Việt tông.
Tuy Thiên Việt tông đã bị lún sụt nhưng bảo vật bên trong chắc chắn vẫn còn. Linh vật thiên địa, linh thảo không phải cây cỏ bình thường. Nếu ngươi va chạm với cục đá, linh vật thiên địa có thể phóng thích đủ lực lượng che chở bảo vệ cho ngươi.
Không thì vì sao lại gọi nó với cái tên cao cấp là linh vật thiên địa chứ?
“Tam trưởng lão, những người Thiên Việt tông kia giao cho ngươi.”
Diệp Thiên Dật ra lệnh.
“Vâng, tông chủ.”
Diệp Thiên Dật dẫn bọn họ đi vào, thu hoạch chiến lợi phẩm trận chiến đầu tiên của bọn họ. Chiến lợi phẩm này đương nhiên là toàn bộ bảo vật, linh vật thiên địa, tiền bạc của Thiên Việt tông rồi.
Đây là tại sao? Chúng Thần Chi Vực muốn vùng dậy chỉ có san bằng tông môn của người khác, tiêu diệt toàn bộ. Bởi vì sức mạnh tăng lên theo khuôn phép bình thường mới có thể tăng lên một các nhanh chóng. Đó là cách nhanh nhất. Tiêu diệt tông môn kẻ khác, toàn bộ tài nguyên của tông đó sẽ trở thành của ngươi. Không chỉ vậy, việc ngươi đánh bại một tông môn còn làm thế nhân biết đến tông môn của ngươi rất cường đại, nổi danh thiên hạ.
Mà tới lúc diễn ra kiểu trận chiến số này Diệp Thiên Dật thật lòng mới phát hiện ra độ trâu bò của Cấm Linh.
Ngươi nói xem, những cường giả đỉnh cấp như họ không sợ đối thủ phóng thích tuyệt chiêu, chỉ sợ nhất một điều đó là không thể sử dụng được linh lực, trở nên vô dụng. Làm cho người không thể huy động linh lực chưa phải điều khoa trương nhất của Cấm Linh mà là nó có thể vượt xa không có cảnh giới. Đây là điểm đáng sợ của Diệp Thiên Dật.
Đương nhiên còn có một điều, dẫu sao cảnh giới chênh lệch cũng có chút lớn nên khả năng là thời gian duy trì không ổn định. Nhưng có trường hợp chỉ thời gian ngắn ngủn cũng đủ xoay chuyển cuộc chiến rồi.
Vương Bình An nhìn những người đó nói: “Các vị trước kia là người Thiên Việt tông, bây giờ đã thua trận. Dựa theo luật quốc tế, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông sẵn lòng thu nhận các vị, để các ngươi trở thành thành viên của tông môn chúng ta. Ta tin các vị cũng đã thấy được năng lực của Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông đồng thời thấy được năng lực của tông chủ chúng ta. Đó cũng là lý do chúng ta dám xưng cái tên này, tự tin tung hoành khắp nơi, cũng tự tin với mười mấy người tới tấn công Thiên Việt tông. Đây không phải khinh thường các vị mà là tông môn chúng ta xác thật rất mạnh. Bây giờ là Thiên Việt tông, tiếp theo sẽ là tông môn, linh môn, tiên môn, hoàng môn khác. Chúng ta đều muốn tiêu diêt.”
Nghe được những lời này, những cường giả kia liếc mắt nhìn nhau, ai nấy đều có vẻ do dự.
“Tất nhiên lựa chọn thế nào là quyền của các người, . Nếu các ngươi muốn gia nhập Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông ngay bây giờ có thể tới báo danh với ta. Chờ lát nữa chúng ta sẽ khởi hành luôn về tông môn, Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông sẽ không bạc đãi các vị. Những người không muốn gia nhập cũng không sao hết, chúng ta cũng không níu giữ, cũng không xuống tay với các vị, dẫu sao đây là ân oán của tông môn, không liên quan đến cá nhân các vị.”
Một cường giả nói: “Bình An tôn giả, vì sao ngài lại gia nhập Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông?”
Vương Bình An nói: “Không phải ta đã nói rồi sao? Cảnh giới của lão phu đã kẹt lại hơn trăm năm, nhờ có tông chủ mới thăng cấp lên bậc.”
“Vậy không phải Bình An tôn giả cũng chưa thăng cấp đó thây? Ngài khẳng định có thể không?”
Vương Bình An cười: “Lão phu không phải kẻ ngốc, mấy ngày nay đã có chút tiến triển. Hôm qua dưới sự chỉ dạy của tông chủ, Hải Phong Khoát của Dược Thần Sơn đã đột phá lên Thái Cổ Thần Vương cảnh, hắn chưa đến hai ngày đã có thể thăng cấp thành công. Đây không phải bí mật gì, đến lúc đó các ngươi đều sẽ biết. Cho nên xin các vị cứ tin tưởng Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông, tin tưởng tông chủ chúng ta, hắn là người có năng lực phi thường. Ngay cả lão phu sống đến bây giờ cũng hiếm thấy người nào đạt đến năng lực này. Nếu không vì sao lão phu phải gia nhập Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông chứ? Trận chiến hôm nay, trong lòng các vị chắc đã rõ.”
“Nhưng... Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông có nhiều ác nhân như vậy, nếu chúng ta gia nhập không phải sẽ rước đến phiền toái hay sao?”
“Trong lòng lão phu rõ bọn họ đã từng ác nhân nhưng bây giờ đã cải tà quy chính. Hơn nữa, cho dù có phiền toái cũng đâu có liên quan đến các vị? Nếu có yêu cầu các vị chiến đấu cũng không phải chuyện to tát chứ? Lão phu cho các vị một lời khuyên từ đáy lòng, thoạt nhìn Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông bây giờ chỉ là một con chim ưng non, nhưng không lâu nữa chim ưng non sẽ trở phượng hoàng bay trên trời cao. Các vị đừng dùng con mắt của kẻ phàm mà đánh giá tông chủ trẻ tuổi của chúng ta. Hắn thật sự không đơn giản đâu.”
“Ta muốn gia nhập.”
“Ta cũng muốn gia nhập.”
“Dù sao bây giờ ta cũng không có nơi để đi, tuy có thể đến một vài đại tông môn nhưng ta cảm thấy cái Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông này thật sự có chút thần kỳ, lão phu nguyện ý đánh cược một phen.”
“...”
Ánh mắt Lăng Thiên phát ra tinh quang.
Cái Vạn Cổ Đệ Nhất Thần tông này thật mạnh. Tên Diệp Thiên Dật đó thật sự không đơn giản.
Để xem đến lúc đó tìm cơ hội cùng hắn hợp tác, trở thành đồng minh. Nhưng Thiên Việt tông bây giờ đã không còn, khí thế Ngũ ca khi nãy còn hăng hái, phỏng chừng khi tỉnh lại liền bùng nổ cho xem.
Nice! Hay lắm ha ha ha.
“A di đà phật, người đẹp không suy xét add QQ ta sao?”
Đường Tam Tạng tiến đến bên người Thiên sứ Ngạn.
“Cút.”
“A di đà phật, người đẹp không thể mắng chửi người. Mắng chửi người là không đúng, đặc biệt ngươi còn là một vị nữ thí chủ, nếu truyền ra ngươi nói năng thô lỗ như vậy, về sau còn người nào muốn cưới ngươi nữa? Tất nhiên là trừ bần tăng ra...”
Khóe miệng Diệp Thiên Dật co giật.
“Đừng ở đây nói linh tinh nữa, vào trong lục soát cho ta, có bảo vật mang đi hết, thiên địa linh vật, lấy hết một thứ cũng không sót.”
Diệp Thiên Dật cảm thấy quá đã.
Cảm giác tấn công tông môn người khác thật kích thích.
Trừ phi gặp phải kiểu người cực kỳ cương liệt, bình thường sẽ không xuất hiện quá nhiều tình huống tử vong, trừ phi đó là tông môn gia tộc. Giống như Thiên Việt tông này cũng không phải tông môn gia tộc gì cho nên những cường giả đó không cần phải vì tông môn người khác, vì nơi nương náu tạm thời mà liều mạng cùng kẻ khác.
“Vâng.”
“Ting... Chúc mừng ngươi đánh hạ được một tông môn, mở khóa vĩnh viễn triệu hoán một nhân vật trong hệ thống.”
Trong đầu Diệp Thiên Dật truyền đến tiếng nhắc nhở của hệ thống.
“Hơ ——”
Diệp Thiên Dật ngượng ngùng sờ chóp mũi.
Mẹ nó.
Đây là ngạc nhiên ngoài ý muốn. Mở khóa vĩnh viễn...
Ai vậy?
Chắc chắn không phải Á Sách. Vậy bây giờ chỉ còn Đường Tam Tạng và Thiên sứ Ngạn.
Đường Tam Tạng à, hoa hòe loè loẹt, không phải bàn cãi hắn rất trâu bò. Hôm nay hắn nhẹ nhàng đánh bại Thiên Việt tông, 70 đến 80% công lao là của Đường Tam Tạng. Hơn nữa tồn tại của hắn khá cao, bởi vì hắn có đủ các loại năng lực ở mặt tấn công thậm chí là mặt phòng thủ, lợi hại hơn nhiều so với những cường giả vốn mạnh hơn hắn.
Nhưng mà...
Đồ háo sắc. Diệp Thiên Dật cảm thấy hắn sẽ làm ảnh hưởng đến việc mình tán gái.
Thiên sứ Ngạn thì...
Diệp Thiên Dật nhìn người đẹp mặc áo giáp vàng đang tìm kiếm bảo vật kia.
Xinh đẹp, gợi cảm, tuyệt đối là một mỹ nhân. Nàng tuy nói chuyện không dễ nghe nhưng cực kỳ nghe lời. Sức chiến đầu cũng mạnh. Có chút khó chọn.
Ơ, không đúng.
Chỉ có trẻ con mới lựa chọn, còn Diệp Thiên Dật hắn muốn tất cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận