Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới

Chương 208: Thi bảo bối, đã đến lúc kiếm tiền rồi

Dịch: Cỏ Dại Team
Bốn người xuất hiện trong di chỉ, nhìn về phía trước không có một bóng người, có thể nhìn thấy vài bóng người ở phía xa xa, nhưng phần lớn đều ở phía trước rất xa.
Phía trước là một cánh cửa cực lớn đã được mở ra, rất nhiều nguy hiểm người phía trước phải vượt qua cho nên những người đến sau cũng thoải mái hơn một chút.
Đi qua cánh cổng, mọi thứ trước mắt thay đổi ngay lập tức, bọn họ không biết là bị dịch chuyển đi xa hay là ảo giác, trước mặt là bầu trời, trong không gian rộng lớn, nhiệt độ rất nóng, bọn họ đứng ở một bên, phía trước có vực sâu mấy trăm mét, và nó không phải là một vực thẳm đơn giản, phát sáng ánh sáng đỏ rực và nhiệt độ thiêu đốt cực nóng, rõ ràng là có dung nham nóng chảy bên dưới.
Ôi cái đệch, vừa vào đã làm gì thế này?
Diệp Thiên Dật liếc nhìn phía trước và không nhịn được cười.
Hàng ngàn hàng ngàn người về cơ bản bị mắc kẹt ở đây vì họ không thể vượt qua!
Họ đang tuyệt vọng! Ôi mẹ ơi! Đến từ sớm, mà cmn đã bị mắc kẹt ở nơi này vài giờ ngay khi hắn ta bước vào, tiến thoái lưỡng nan, có đến vài cái vực thẳm hàng trăm mét như thế này, ngoài thuộc tính không gian và linh khí phi hành ra, thì ai có thể vượt qua được chứ?
Đặc biệt là những người như Tần Triều đã trả rất nhiều tiền, trái tim của họ hiện tại đang vô cùng sụp đổ rồi.
Một số ít người đã vượt qua rồi, bởi vì có thuộc tính không gian hoặc linh khí phi hành, hoặc có thể là cường giả Thiên Tôn cảnh của những gia tộc vẫn có thể dễ dàng đem bọn họ bay qua, bởi vì Thiên Tôn cảnh có khả năng bay trên không.
Diệp Thiên Dật và mấy cô gái đi tới.
Sở Nam và những người khác cũng nhìn thấy bọn họ đi vào, vừa nhìn thấy đã nắm chặt nắm đấm.
"Ồ, các người không qua được sao."
Diệp Thiên Dật cười nói.
"Ngươi đừng vội cười, ngươi cũng không qua được đấy thôi!"
Ai đó nói với Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật nhớ rằng Thi Gia Nhất là thuộc tính không gian, và dù sao thì hắn còn có thẻ Võ Thần của Gia Cát Phong mà, với khoảng cách này, Không Gian Khiêu Dược vẫn có thể thực hiện được.
“Vậy sao?” Sau đó Diệp Thiên Dật nói với Thi Gia Nhất: “Thi bảo bối, đã đến lúc kiếm tiền rồi.”
Đôi mắt xinh đẹp của Thi Gia Nhất sáng lên.
Chà, được đấy, được đấy
Cuối cùng cũng đến lượt cô kiếm tiền.
Sau đó Diệp Thiên Dật bước tới và nói, "Tất cả những người muốn vượt qua hãy xếp hàng để trả tiền cho ta ở đây, ta đây hiện có một võ giả có thuộc tính không gian."
Nghe được nửa câu đầu tiên của Diệp Thiên Dật, họ nghiến răng tức giận, nhưng khi nghe đến câu sau, ánh mắt mọi người đột nhiên sáng lên!
Thi Gia Nhất đi về phía trước nói: "Nào nào nào, mỗi người một trăm nghìn, chỉ cần một trăm nghìn thôi mà ta sẽ đưa các ngươi qua đó, một trăm nghìn nhất định sẽ không chịu thiệt, không lừa đảo, ta không lừa các ngươi như Diệp Thiên Dật đâu, ai cũng bằng nhau là một trăm nghìn tôi nè."
Một trăm nghìn cũng không phải là số tiền lớn đối với những người nơi đây, nhưng đối với một số võ giả bình thường ở thành Thánh Thiên Thủy thì quả thực không phải là một con số nhỏ.
Sau đó, nhóm người chạy đến chỗ Thi Gia Nhất để thanh toán, và người đã thanh toán đang đứng sang một bên, chờ đợi Thi Gia Nhất sử dụng thuộc tính không gian đưa họ sang bên kia.
Đôi mắt của Thi Gia Nhất đã sáng lên!
Cuối cùng nàng cũng đã được tận hưởng cảm giác vui vẻ như Diệp Thiên Dật lúc thu tiền rồi.
"Đi nào."
Sau đó, Thi Gia Nhất đưa mấy nghìn người đã trả tiền đi qua, và họ vội vã chen lấn chạy đi, và vẫn còn một số người không thể trả nổi một trăm nghìn... Vì họ không thể trả nổi tiền nên tất cả họ đều là những võ giả bình thường đến từ thành Thánh Thiên Thủy hoặc một số học viện ở các thành phố khác, họ chỉ đến để thử vận may.
Thi Gia Nhất liếc nhìn bọn họ một cái, sau đó nói: "Khu di chỉ rất nguy hiểm, mọi người có thể đi ra ngoài, nhưng nếu các ngươi vẫn muốn đi vào, ta có thể miễn phí đưa các ngươi sang, nếu các ngươi muốn đi thì đến bên cạnh ta."
Dù sao thì mọi người cũng phải đi tiếp, khu di chỉ quá hấp dẫn họ, sau đó Thi Gia Nhất đã đưa họ qua, và sau đó bốn người họ cũng đi qua, theo sau đám đông đi về phía trước.
Đây là một lối đi lớn, mọi người cứ đi thẳng về phía trước, tự người ba cô gái bên cạnh Diệp Thiên Dật lại biến mất, Diệp Thiên Dật không còn nhìn thấy họ nữa.
Diệp Thiên Dật cau mày duỗi tay ra, cầm Tiên Kiếm Mãn Thiên Tinh trong tay.
Linh khí Thần giai này đã nhận Diệp Thiên Dật là chủ nhân, nhưng Diệp Thiên Dật vẫn chưa có cơ hội sử dụng nó để chiến đấu!
Trước mặt hắn hiện lên một tia sáng, Diệp Thiên Dật bước ra ngoài, là một vùng đồng bằng xinh đẹp, non xanh nước biếc, trăm hoa đua nở.
"Ý nghĩa của di chỉ này rốt cuộc là gì? Nó chỉ cho phép mọi người thử thách riêng lẻ thôi sao?"
Diệp Thiên Dật tiếp tục đi về phía trước.
Di chỉ này được tạo ra bởi một cường giả, thảo nguyên này là có thật, hiển nhiên nó là một thế giới nhỏ trong di chỉ, được tạo ra và thay đổi bằng những khối óc mạnh mẽ, họ như đang chơi trò chơi ở đây, và di chỉ này cũng chính là một trò chơi mà cường giả ấy đã tạo ra, hắn có ý tưởng của riêng mình.
Rầm rầm rầm.
Mặt đất rung chuyển, và ở phía trước, một con quái vật to lớn có thể cao đến vài chục mét đang chạy về phía Diệp Thiên Dật.
Diệp Thiên Dật: "..."
"Đệt? Đây là cái loại di chỉ quái quỷ gì thế? Cự thú khổng lồ sao? Quái thú khổng lồ cao hơn bốn mươi mét? Thấp nhất cũng là Thiên Tôn cảnh, vừa rồi chính là yêu thú Thiên Tôn cảnh sao? Những tên này vừa vào đã gặp loại quái thú này rồi thì chẳng phải tất cả đều phải chết hay sao?"
Diệp Thiên Dật mở miệng, có chút bối rối và kinh hoàng trước di chỉ của vị cường giả này...
Nhưng mà……
"Võ Thần nhập thân!"
Toàn thân được trang bị áo giáp vàng hộ thân.
"Lôi đình!"
Diệp Thiên Dật nâng Tiên Kiếm Mãn Thiên Tinh trong tay lên, sấm sét nổi lên.
Soạt--
Sau cú chém bạo lực của Diệp Thiên Dật, một thanh kiếm sấm sét khổng lồ chém về phía con cự thú khổng lồ đang chạy tới kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận